QUAN KHÍ

Nghĩ đến Vương Trạch Vinh còn trẻ đã là Phó bí thư Tỉnh ủy, hai người đều tỏ rõ sự kinh trọng.

Vương Trạch Vinh nhìn thoáng qua Vương Tú Toàn cười cười ngồi bên mà nói:

- Tú Toàn không dễ đến, hôm nay tôi mời khách. Bốn chúng ta đi ăn.

Nói tới đây hắn nói với Đan Chấn Quốc và Kim Thụ Bình:

- Cùng đi thôi, có chút chuyện muốn hỏi hai anh.

Mặc dù Vương Trạch Vinh nói là mời khách nhưng hai người Đan Chấn Quốc sao có thể để hắn mời. Sau khi ra ngoài liền gọi điện ngay, khi đám người tới thì đồ ăn đã được dọn lên.

Sau khi uống vài chén, tâm trạng Đan Chấn Quốc và Kim Thụ Bình mới thả lỏng.

Vương Trạch Vinh biết Đan Chấn Quốc phụ trách công tác xuất nhập cảnh của Sở công an nên hỏi:

- Bây giờ càng lúc càng nhiều người ra nước ngoài, công tác của các anh càng lúc càng khó khăn. Chắc rất bận phải không?

Đan Chấn Quốc cười nói:

- Bây giờ người trong nước ra nước ngoài rất nhiều khiến công tác của chúng tôi khá khó khăn. Chẳng qua điều này nói rõ Trung Quốc phát triển mạnh, người đi du lịch rất nhiều.

Vương Trạch Vinh gật đầu nói:

- Một quốc gia muốn mạnh thì quần chúng nhân dân giàu lên là rất quan trọng.

Kim Thụ Bình nói:

- Bí thư Vương nói rất đúng.

Vương Tú Toàn mời Vương Trạch Vinh một chén rồi nói:

- Bây giờ ngoài người dân thì lãnh đạo ra nước ngoài cũng không ít. Càng có người đưa người nhà ra nước ngoài chơi, tất cả chi phí đều do nhà nước trả.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Rất nhiều người như vậy, chẳng qua cũng có không ít người tiêu tiền của mình.

Đan Chấn Quốc nói:

- Bí thư Vương nói rất đúng. Gần đây có một số lãnh đạo Tỉnh Bắc Dương chúng ta làm thủ tục cho người nhà, bỏ tiền của mình để cho người nhà đi du lịch. Trong đó có một vài người nhà của Lãnh đạo tỉnh ủy.

Vương Tú Toàn tò mò nói:

- Đúng là lạ, người nhà Lãnh đạo tỉnh ủy trước đây toàn dùng tiền nhà nước đi chơi, bây giờ lại bỏ tiền của mình mà du lịch.

Vương Trạch Vinh cũng có chút tò mò mà nói:

- Tú Toàn đúng là thích tìm khuyết điểm. Không biết người nhà lãnh đạo nào muốn đi du lịch?

Đan Chấn Quốc cười nói:

- Việc này Vương thiếu gia nói có lý, cẩn thận mà nói cũng có chút khó hiểu. Tôi cũng vô tình mà biết, kiểm tra thì thấy là nhà Lãnh đạo tỉnh ủy.

Kim Thụ Bình cũng nói:

- Đúng là có chút khó hiểu.

Nhìn Vương Trạch Vinh, Đan Chấn Quốc nói:

- Hôm nay nghe nói vợ con của Phó chủ tịch Ngụy muốn làm thủ tục ra nước ngoài.

Nghe người nhà Ngụy Chí Đồng muốn ra nước ngoài, Vương Trạch Vinh có chút giật mình. Ngụy Chí Đồng bây giờ đang ở Hàn Quốc, người nhà y lại muốn đi, điều này là như thế nào?

Vương Trạch Vinh liền nói:

- Tôi ra gọi điện.

Vương Trạch Vinh đi tới một chỗ vắng vẻ và gọi cho Cổ Kiến Sơn.

- Tổ trưởng Cổ, tôi nhận được một tin tức không biết có tác dụng gì với tổ công tác không?

Cổ Kiến Sơn vội vàng nói:

- Bí thư Vương, tin như thế nào?

Vương Trạch Vinh nói:

- Là như thế này, tôi nghe nói có người nhà một số lãnh đạo muốn ra nước ngoài, trong đó có người nhà của Phó chủ tịch thường trực tỉnh Ngụy Chí Đồng.

- Cái gì? Người nhà Ngụy Chí Đồng? Xảy ra khi nào?

Cổ Kiến Sơn vội vàng nói.

- Tổ trưởng Cổ, xảy ra chuyện gì sao?

Ngụy Chí Đồng nói:

- Bí thư Vương, việc này anh phải giữ bí mật. Chúng tôi tra hỏi thì biết không ít lãnh đạo tỉnh Bắc Dương dính líu tới xã hội đen, có hành vi hủ bại. Ngụy Chí Đồng có vấn đề.

Vương Trạch Vinh vừa nghe mới biết sao Cổ Kiến Sơn lại có phản ứng lớn như vậy, việc này làm không tốt sẽ xảy ra chuyện lớn. Nghĩ tới Ngụy Chí Đồng ở Hàn Quốc, Vương Trạch Vinh nói:

- Bây giờ Ngụy Chí Đồng đang ở Hàn Quốc.

Cổ Kiến Sơn nói:

- Việc này chúng tôi sẽ phụ trách. Anh bây giờ cho người điều tra xem còn có người nhà lãnh đạo nào đang làm thủ tục ra nước ngoài.

Vương Trạch Vinh gọi cho Mạc Đại Bưu và nói:

- Đại Bưu, anh lập tức phái người điều tra xem có người nhà Lãnh đạo thị ủy nào đang làm thủ tục ra nước ngoài không?

Mạc Đại Bưu không rõ tại sao cần làm như vậy nhưng vẫn nói:

- Bí thư Vương, tôi tự đi điều tra.

Nghĩ đến nếu Ngụy Chí Đồng tồn tại vấn đề, Thiết Dũng Nghị bị bắt thì y liền muốn người nhà ra nước ngoài, Vương Trạch Vinh có chút đau đầu.

Về phòng ăn, Vương Trạch Vinh thấy mọi người nhìn mình với ánh mắt khó hiểu.

Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói với Đan Chấn Quốc:

- Đồng chí Đan Chấn Quốc, giao cho anh một nhiệm vụ rất quan trọng. Lập tức điều tra rõ gần đây có người nhà quan chức nào muốn ra nước ngoài. Nếu phát hiện thì dù có nguyên nhân nào cũng phải báo cáo với tôi.

Thấy Vương Trạch Vinh ra lệnh như vậy, Đan Chấn Quốc cũng thấy việc này rất quan trọng. Biết đây là nhiệm vụ đầu tiên sau khi mình dựa vào Vương Trạch Vinh, y không dám coi thường.

Đan Chấn Quốc biết chuyện này mình phải làm thật tốt.

- Bí thư Vương yên tâm, tôi lập tức đi ngay, tra xét cả đêm.

Đan Chấn Quốc nói.

Vương Trạch Vinh nói:

- Việc này phải giữ bí mật tuyệt đối.

Đan Chấn Quốc gật đầu nói:

- Xin Bí thư Vương yên tâm, xảy ra chuyện tôi sẽ chịu trách nhiệm.

Kim Thụ Bình ở bên nói:

- Bí thư Vương, tôi dùng Đảng tính đảm bảo không nói việc này.

Vương Tú Toàn hỏi:

- Có phải xảy ra chuyện?

- Việc này bây giờ còn khó nói, cẩn thận vẫn hơn.

Sau khi ăn xong, Vương Trạch Vinh nói với Vương Tú Toàn:

- Chú bây giờ đã theo chính trị thì phải chú ý.

Vương Tú Toàn nói:

- Tôi biết.

Vương Trạch Vinh vừa về nhà thì Mạc Đại Bưu gọi tới và nói:

- Đúng là có chút khó hiểu, vợ Cố Hiến Cao mới làm thủ tục ra nước ngoài, nói là muốn đi thăm con học ở Canada.

Mạc Đại Bưu sau khi thấy vợ Cố Hiến Cao muốn ra nước ngoài liền rất chú ý. Y thấy trong này nhất định có vấn đề lớn nên lập tức gọi báo cáo với Vương Trạch Vinh.

- Anh lập tức yêu cầu nhân viên giám sát chặt việc làm thủ tục ra nước ngoài. Chỉ cần là người nhà quan chức thì phải lập tức báo cáo với tôi.

Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói.

Vương Trạch Vinh dập máy và suy nghĩ thật nhanh.

- Cố Hiến Cao.

Vương Trạch Vinh nghe thấy vợ Cố Hiến Cao muốn đi liền không biết nói gì.

Cẩn thận phân tích, Cố Hiến Cao là người cảy Chu Kiến Đào, Ngụy Chí Đồng cũng là người của Chu Kiến Đào. Người nhà bọn họ đều muốn ra nước ngoài, trong này chỉ là ngẫu nhiên ư?

Chẳng lẽ nói chuyện của Thiết Dũng Nghị dính líu tới Chu Kiến Đào? Nghĩ đến Chu Kiến Đào hỏi mình về chuyện của Thiết Dũng Nghị, Vương Trạch Vinh thấy rất lo lắng. Nếu như Chu Kiến Đào thật sự có quan hệ với Thiết Dũng Nghị, quan trường Bắc Dương lại biến hoá rất lớn, không biết điều này là tốt hay xấu đối với Bắc Dương.

Vương Trạch Vinh gọi điện cho Cổ Kiến Sơn nói việc vợ Cố Hiến Cao muốn ra nước ngoài.

Nghe thấy vợ Cố Hiến Cao muốn ra nước ngoài, Cổ Kiến Sơn nói:

- Đồng chí Vương Trạch Vinh, từ những chứng cứ của tôi nắm giữ thì vấn đề của Cố Hiến Cao là rất lớn, vốn dự định vài ngày nữa sẽ bắt. Bây giờ xem ra không còn thời gian. Mời anh lập tức thông báo Cục Công an Xuân Dương bắt Cố Hiến Cao. Vợ y cũng phải khống chế.

Cổ Kiến Sơn lộ rõ vẻ lo lắng.

Không ngờ mình đi ăn một bữa mà gặp nhiều việc như vậy.

Vương Trạch Vinh nói với Cổ Kiến Sơn:

- Cố Hiến Cao là Thường vụ thị ủy, Bí thư Đảng ủy công an, nếu không đủ thủ tục thì Cục Công an Xuân Dương không thể bắt y.

Vương Trạch Vinh biết bây giờ tuy mình có quyền khá lớn ở Tỉnh ủy nhưng Bí thư đảng ủy Sở công an lại là Đồ Cách Bình, muốn làm việc đúng là có chút khó khăn.

Cổ Kiến Sơn lúc này mới phát hiện mình gấp quá nên quên mất, y nghiêm túc nói với Vương Trạch Vinh:

- Bí thư Vương, chuyện rất quan trọng. Như vậy đi, trước hết không cho bọn họ xuất cảnh, tôi sẽ lập tức cho người đưa thủ tục đến chỗ Mạc Đại Bưu.

Bình luận

Truyện đang đọc