QUAN KHÍ

- Tôi nghe nói Hải Đông có vài thế lực lớn, trong đó có một là liên minh nhà đầu tư, anh có thể nói cụ thể không?

Vương Trạch Vinh hỏi.

Trương Đại Cao không khỏi run lên, tâm trạng cũng dao động làm Vương Trạch Vinh có thể nhìn ra được.

- Bí thư Vương, đây là người ngoài đồn đại mà thôi. Nhà đầu tư sao có thể có liên minh chứ, chỉ là mấy công ty lớn tụ tập, trao đổi tình cảm mà thôi. Đúng, mai có một cuộc gặp mặt, ngài chắc nhận được thiếp mời rồi chứ?

Vương Trạch Vinh cũng không nói nhiều ở việc này. Hắn bây giờ không có tâm trí mà lo chuyện đó, xử lý xong di chứng từ việc kia là đủ rồi.

- Ừ, mai anh đi cùng tôi tới đó một chút.

Vương Trạch Vinh vừa cười vừa nói.

- Được tôi tin có sự tham gia của ngài, các nhà đầu tư sẽ rất vui.

Tâm trạng Trương Đại Cao hôm nay khá tốt, y cho rằng cuộc nói chuyện của mình và Vương Trạch Vinh có chút hiệu quả.

Nhìn Trương Đại Cao đi ra, Vương Trạch Vinh khẽ nhíu mày. Xem ra Hải Đông này đúng là không ít chuyện.

- Bí thư Vương, lần trước ngài nói muốn mời tôi dùng cơm, hôm nay tôi tới Hải Đông.

Nghe thấy Chu Thiến Dao gọi điện cho mình, Vương Trạch Vinh cũng thấy vui vẻ.

Lần trước gặp hắn biết bố chồng của Chu Thiến Dao vốn là Trưởng ban Tuyên giáo Hải Đông, sau đó do Khương Xán thay thế. Nhưng không ngờ Khương Xán ngã ngựa nhanh như vậy. Theo Vương Trạch Vinh biết bố chồng Chu Thiến Dao là Trịnh Quân bây giờ đã về hưu, chồng Chu Thiến Dao tên là Trịnh Trọng Dân đang làm ở Sở quản lý phát thanh truyền hình Hải Đông. Hôm nay cô gọi tới, Vương Trạch Vinh có thể đoán là muốn tạo quan hệ.

Dù sao trước cũng là đồng nghiệp, Vương Trạch Vinh cũng ấn tượng tốt đối với cô nên cười nói:

- Đến Hải Đông rồi ư?

- Bí thư Vương, tôi đang ở Hải Đông. Sao, nhà tôi mời ngài dùng bữa có được không?

Phụ nữ đúng là có ưu thế nhất định. Chu Thiến Dao nói với giọng nũng nịu làm Vương Trạch Vinh khó có thể từ chối.

- Để tôi mời mấy người, tôi bố trí.

- Hì hì, tôi đã sớm đặt bàn, chỉ chờ ngài tới.

Vương Trạch Vinh dập máy mà suy nghĩ về việc này. Trước hắn không biết quan hệ của Chu Thiến Dao và Chu Thế Khánh.

Tình hình bây giờ có chút phức tạp, Chu Thiến Dao có quan hệ họ hàng với Chu Thế Khánh, cô mời hắn ra ăn cơm nhất định là vì bố chồng và chồng cô, nếu là như vậy thì hắn phải xử lý tốt một chút mới được.

Vương Trạch Vinh đương nhiên không hy vọng Hải Đông rơi vào tay Chu Thế Khánh. Nếu thông qua quan hệ của Chu Thiến Dao mà ngăn cản Chu Thế Khánh nhúng tay vào Hải Đông thì sao?


Chẳng qua trước đây Chu Thiến Dao giúp nhiều hắn trong công việc ở Huyện Đại Phường, Vương Trạch Vinh vẫn ghi nhớ. Hắn đương nhiên cũng muốn giúp Chu Thiến Dao một chút.

Vương Trạch Vinh bây giờ ra ngoài càng lúc càng không tự do. Hắn muốn đi ăn cơm, Thổ Bính liền dẫn người đến đó kiểm tra. Khi Vương Trạch Vinh xuất hiện ở địa điểm Chu Thiến Dao bố trí thì ngoài Chu Thiến Dao cô ra còn cố Trịnh Quân và Trịnh Trọng Dân.

Vương Trạch Vinh đến, ba người liền đứng dậy đón. Chu Thiến Dao nở nghiên cứu, cô vốn đẹp, bây giờ cẩn thận trang điểm thì càng đẹp hơn.

- Bí thư Vương, tôi còn tưởng ngài là lãnh đạo cao cấp thì không nhận nhân viên là tôi.

Chu Thiến Dao cười nói.

Vương Trạch Vinh hôm nay đến làm cô thấy mình rất có mặt mũi.

Bữa ăn này là do chồng cô không ngừng nói bên tai nên Chu Thiến Dao phải đứng ra mời Vương Trạch Vinh.

Sau khi Hải Đông biến hoá, Trịnh Quân về hưu, cuộc sống Trịnh Trọng Dân càng lúc càng không tốt. Tuy có Chu Thế Khánh lầm chỗ dựa nhưng thực ra hai nhà cũng không quá thân thiết.

- Ha ha, tôi nghe xong lập tức tới mà.

Vương Trạch Vinh cười nói.

Chu Thiến Dao liền giới thiệu Trịnh Quân và Trịnh Trọng Dân cho Vương Trạch Vinh biết.

Vương Trạch Vinh hôm nay đến chính là muốn trao đổi với Trịnh Quân. Theo Vương Trạch Vinh biết thì Trịnh Quân công tác ở Hải Đông nhiều năm, bây giờ mặc dù lui nhưng rất quen tình hình Hải Đông.

Có lẽ từ Trịnh Quân thì hắn cũng hiểu được nhiều việc.

Bắt tay Trịnh Quân, Vương Trạch Vinh nói:

- Trịnh lão là lão lãnh đạo của Hải Đông, sự phát triển của Hải Đông còn cần Trịnh lão đưa ra hiếu kế sách.

Trịnh Quân nghe vậy cũng có chút cảm động. Y hôm nay vừa vì tiền đồ của con cái, vừa mang theo trái tim của một Đảng viên muốn đóng góp cho Hải Đông.

- Bí thư Vương, sau khi anh tới Hải Đông, thành tích là rất rõ ràng. Tin rằng thông qua việc diệt Tập đoàn Thiên Ưng sẽ khiến tình hình an ninh trật tự của Hải Đông cải thiện tốt. Hải Đông là thành phố quốc tế, sự phát triển của Hải Đông ảnh hưởng lớn đối với cả Trung Quốc. Chỉ có ổn định xã hội thì kinh tế mới có thể phát triển.

Trịnh Quân cũng rất biết ăn nói.

Vương Trạch Vinh cười cười bắt tay Trịnh Trọng Dân mà nói:

- Đồng chí Chu Thiến Dao là đại mỹ nhân của Huyện Đại Phường, bao người theo đuổi không ngờ anh lại cưới đến tay, rất may mắn.

Chu Thiến Dao lộ ra chút phức tạp, Trịnh Trọng Dân lại ra vẻ vui mừng, Trịnh Quân nghe vậy cũng phải nghiền ngẫm lời Vương Trạch Vinh nói.

Tuy nói Chu Thiến Dao và Trịnh Trọng Dân chỉ hơi thoáng lộ ra một chút suy tư trên mặt nhưng Vương Trạch Vinh vẫn có thể nhìn thấy.

Thấy thế, Vương Trạch Vinh cũng không hỏi nhiều.

Vương Trạch Vinh được mời vào vị trí chính, Trịnh Quân và Chu Thiến Dao ngồi hai bên hắn.

Vương Trạch Vinh sau khi ngồi xuống liền cười nói:

- Lần trước lên Bắc Kinh gặp Tiểu Chu, lúc ấy tôi muốn mời Tiểu Chu dùng cơm mà không có cơ hội.

Chu Thiến Dao cười nói:

- Bí thư Vương bận công việc, có thể tranh thủ đến như vậy, tôi rất hưng phấn.

Trịnh Quân ngồi bên nhìn hai người nói chuyện mà ông suy nghĩ xem làm như thế nào để mở miệng nói.

Trịnh Quân thực ra vẫn có chút buồn bực. Ông để Trịnh Trọng Dân lấy Chu Thiến Dao thực ra là muốn dựa vào lực lượng của Chu Thế Khánh mà tiến lên. Nhưng sau khi kết hôn Chu Thế Khánh lại không có tác dụng gì. Hơn nữa Chu Thế Khánh bị giam chân ở Thành phố Sơn Thành, xem ra muốn tiến bộ là rất khó khăn.

Chẳng qua Trịnh Quân cũng khá hài lòng về Chu Thiến Dao. Nhưng bởi vì có quan hệ với Chu Thế Khánh nên Trịnh gia muốn phát triển ở Hải Đông lại có nguy hiểm. Hải Đông bây giờ là đất của Vương Trạch Vinh, ai cũng biết Vương Trạch Vinh và Chu Thế Khánh có mâu thuẫn. Trịnh Quân lo chính là Vương Trạch Vinh vì Chu Thế Khánh mà nhằm vào nhà mình.

Trịnh Quân bây giờ đã lui, con cái Trịnh gia hầu hết công tác ở Hải Đông, lần này Hải Đông xảy ra chuyện lớn như vậy, Vương Trạch Vinh muốn mượn việc này xử kẻ khác là rất dễ.

Lại nhìn Trịnh Trọng Dân, Trịnh Quân thở dài một tiếng. Trịnh Trọng Dân không có năng lực quá mạnh, năng lực không mạnh thì thôi, nghe nói còn thích chơi gái. Người như vậy Vương Trạch Vinh sao có thể bỏ qua.

Chu Thiến Dao vừa đẹp, vừa biết cách làm sôi nổi không khí nên bàn rượu cũng không quá yên lặng.

Trịnh Quân suy nghĩ một lúc, ông biết Vương Trạch Vinh muốn gì nên uống chén rượu rồi nói:

- Bí thư Vương, bây giờ tình hình Hải Đông rất phức tạp. Anh mới tới Hải Đông, có lẽ có chút tình hình anh còn không rõ. Tôi ở Hải Đông nhiều năm nên nếu anh có gì cần đến tôi, tôi biết sẽ nói hết.

Đây là Trịnh Quân ngả bài mà muốn dựa vào Vương Trạch Vinh, nói ra lời này làm ông có chút khẩn trương.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Trịnh lão khách khí rồi. Tôi mới tới Hải Đông nên hai mắt như bị mờ đi, đúng là cần các lão đồng chí giúp đỡ.

Trịnh Quân thấy Vương Trạch Vinh nói như vậy thì biết mình đã tạo được cơ hội.

Nghĩ đến sự phát triển của Trịnh gia, lại nghĩ tới cán bộ Trịnh hệ, Trịnh Quân biết bây giờ chỉ có thể nói rõ tình hình Hải Đông với Vương Trạch Vinh, biểu hiện dựa vào Vương Trạch Vinh thì mới có thể được hắn tin tưởng.

Đương nhiên Trịnh Quân cũng biết tất cả điều mình muốn đều cần Chu Thiến Dao làm cầu nối.

Trịnh Quân đang suy nghĩ nhưng mặt vẫn rất bình tĩnh.

- Được, nhân hôm nay tôi sẽ giới thiệu qua tình hình Hải Đông với Bí thư Vương.

Bình luận

Truyện đang đọc