QUAN KHÍ

Khuông Năng Hỉ nghe việc ở Khai Hà thì rất giật mình. Vương Trạch Vinh bây giờ như mặt trời giữa trưa mà ở tỉnh Sơn Nam có người lại nhằm vào Vương Trạch Vinh. Việc này đối với Khuông Năng Hỉ không phải việc bình thường. Y cũng không coi đây là việc nhỏ. Y hiểu vài điều có lẽ có người muốn thông qua việc nhỏ này mà làm Vương Trạch Vinh mất danh tiếng.

Một bên hút thuốc, một bên suy nghĩ, Khuông Năng Hỉ ít nhiều hiểu ý đồ của người gây ra việc này. Chuyện này không thể làm gì Vương Trạch Vinh, nhưng bây giờ sắp diễn ra hội nghị mà nhằm vào Vương Trạch Vinh, không ngoài chính là ảnh hưởng đến hắn.

Dù Vương Trạch Vinh rất có năng lực, rất có thể tiến lên nhưng xảy ra chuyện như vậy thì danh tiếng của hắn ở Trung Quốc cũng giảm đi nhiều.

Khuông Năng Hỉ có chút đau đầu.

Chuyện xảy ra ở tỉnh Sơn Nam làm Khuông Năng Hỉ không thể thừa nhận. Tỉnh Sơn Nam là đâu? Đây là địa bàn của Vương Hệ, có người ở địa bàn này chơi đểu Vương Trạch Vinh, đây là tiến hành đả kích quyền uy của Vương Trạch Vinh.

Mặc dù nói Vương Trạch Vinh bây giờ không tỏ vẻ gì, nhưng Khuông Năng Hỉ biết Vương Trạch Vinh nhất định có cái nhìn. Không có câu trả lời thuyết phục với Vương Trạch Vinh là không được.

Bây giờ tự do ngôn luận đang tăng cao, việc này đúng là có chút khó xử.

Nghĩ tới đây Khuông Năng Hỉ liền gọi điện cho Vương Trạch Vinh. Hai người nói chuyện vài câu, Khuông Năng Hỉ nói:

- Bí thư Vương, hôm nay tôi nghe được việc ở Khai Hà, đều do tôi không làm tốt công việc.

Khuông Năng Hỉ thử hỏi một câu.

Vương Trạch Vinh lúc này đã về Thành phố Hải Đông và triệu tập Hội nghị thường ủy.

Khuông Năng Hỉ gọi tới, Vương Trạch Vinh mới đầu còn chưa hiểu ý đối phương, hắn chỉ cười nói:

- Việc này tôi nghe bố tôi nói, chẳng lẽ có người đứng sau thao túng?

Khuông Năng Hỉ cười nói:

- Bí thư Vương nói đúng, việc này là do có đồng chí bên dưới nói với tôi.

Vương Trạch Vinh thế mới biết người ở tỉnh Sơn Nam vẫn nghĩ mình có quan hệ gì đó với Trương Hân Như kia.

- Ha ha, chỉ là lời đồn thôi mà. Tôi nghe nói qua năm đó cô ta khi lấy chồng đã đi làm xét nghiệm, hỏi chồng cũ của cô ta một chút là biết mà. Việc cũng không có gì phức tạp cả.

Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Khuông Năng Hỉ mới thở phào nhẹ nhõm.

- Ha ha, các đồng chí bên dưới đúng là làm phức tạp hóa.

Gọi điện xong, Khuông Năng Hỉ liền gọi cho Thị ủy Hoa Khê và yêu cầu nhất định phải xử lý tốt việc này. Nếu có chứng cứ xác thực thì đây là hành vi phỉ báng Lãnh đạo trung ương.

Vương Trạch Vinh thực ra không quá để ý tới việc này. Hắn biết với tình hình của mình thì chuyện này không thể có ảnh hưởng nghiêm trọng đối với hắn. Hắn thật ra muốn xem ai đang đứng sau lưng giở trò.

Bây giờ chuyện Thành phố Hải Đông mới là điều Vương Trạch Vinh cần quan tâm. Hắn về mới biết tình hình có vẻ còn nghiêm trọng hơn hắn nghĩ. Hệ thống công an tê liệt, bộ máy gần như mất hết.

Nhìn các thường vụ ngồi đây, Vương Trạch Vinh lắc đầu. Có mấy thường vụ bị liên quan, còn không biết còn ai dính vào nữa hay không?

Việc hắn rất nhiều nên không có thời gian quan tâm việc ở Khai Hà. Mà hắn cũng tin vào năng lực của Khuông Năng Hỉ, càng tin tỉnh Sơn Nam có thể giải quyết tốt việc này.

Vương Trạch Vinh đang bận rộn việc ở Thành phố Hải Đông, nhưng Lữ Hàm Yên lại rất khó chịu. Ngay khi Khuông Năng Hỉ gọi điện cho Vương Trạch Vinh, Lữ Hàm Yên cũng gọi điện cho Bí thư huyện ủy Khai Hà – Hồ Khả Di.

Lữ Hàm Yên bây giờ coi trọng việc của Vương Trạch Vinh hơn bất cứ việc nào khác. Xảy ra chuyện như vậy cô tuy cười cười nhưng lại rất khó chịu.

Lần trước Hồ Khả Di thông qua Tiền Thanh Phân mà gọi cho Lữ Hàm Yên một lần. Bây giờ Lữ Hàm Yên gọi tới nói chuyện với giọng rất khó chịu, Hồ Khả Di càng thấy áp lực của mình lớn hơn.

Lữ Hàm Yên là vợ của Vương Trạch Vinh, nếu không xử lý tốt thì dù Vương Trạch Vinh không nói, cô cũng khó qua cửa Lữ Hàm Yên.

Lữ Hàm Yên đừng nhìn bình thường dễ tha thứ cho việc của Vương Trạch Vinh, nhưng ai mà làm mất mặt Vương Trạch Vinh thì cô tuyệt đối không tha thứ.

Khi nói chuyện với Hồ Khả Di, Lữ Hàm Yên nói chuyện với giọng rất nặng.

Hồ Khả Di vốn đang lo, Lữ Hàm Yên gọi tới làm cô thiếu chút nữa òa lên khóc. Sao cô vừa tới Khai Hà đã xảy ra chuyện như vậy.

Hồ Khả Di cũng có chỗ dựa nên mới được điều tới Khai Hà. Trong thời gian này cô đang cố sức quan hệ với Vương gia. Cô thấy đang phát triển tốt thì đột nhiên xảy ra chuyện như vậy, làm cô rất hối hận sao mình lại đến nơi nguy hiểm như thế này.

Nhận được điện của Lữ Hàm Yên, Hồ Khả Di không thể ngồi yên mà phải đến Công an huyện mà hỏi thăm tình hình.

Nghe báo cáo xong, Hồ Khả Di nói:

- Có biện pháp nào không?

Trịnh Vân Phi nói:

- Cũng có, theo chúng tôi biết chồng cũ của Trương Hân Như bây giờ mới là một nhân viên bình thường, trong tay y có bản xét nghiệm trước cưới của Trương Hân Như. Nếu y lấy ra thì chúng ta có thể xác định mẹ con Trương Hân Như phỉ báng Bí thư Vương.

Hồ Khả Di thấy đây là biện pháp dẹp yên việc này nên nói:

- Y có yêu cầu gì?

- Y vốn là một Phó Trưởng phòng nhưng bây giờ do thất thế mà mất chức.

Trịnh Vân Phi nói.

- Chỉ cần y có thể phối hợp giải quyết thì huyện sẽ không quên y.

Hồ Khả Di nói.

Trịnh Vân Phi cũng thấy mình bây giờ như ngồi trên núi lửa có thể phun trào bất cứ lúc nào. Sau khi Hồ Khả Di đi, y liền bố trí ngay.

Đương nhiên chuyện như thế này thì y không thể đi nói chuyện, chỉ có thể để Chánh văn phòng đi làm.

Sau đó tất cả đã thay đổi rất nhanh. Đầu tiên Công an huyện ra mặt đưa ra bản xét nghiệm của Trương Hân Như trước khi kết hôn, càng mời mấy người vốn cùng làm với Trương Hân Như đứng ra làm chứng xác minh cô vẫn còn trinh khi lấy chồng. Có chứng cứ này, Công an huyện liền nói sẽ lập hồ sơ điều tra. Tình hình là thật thì phải nghiêm túc xử lý hai mẹ con Trương Hân Như, tội danh là phỉ báng Lãnh đạo trung ương.

Chuyện khác thì có thể không làm, nhưng làm chứng cho Lãnh đạo trung ương thì nhiều người đứng ra.

Chỉ riêng Khai Hà đã tìm được hơn 100 người chứng minh trước khi cưới Trương Hân Như vẫn còn trinh. Hơn nữa chồng cô cũng đứng ra chứng minh, còn miêu tả chi tiết đêm động phòng.

Có những thứ này, Trương Huệ Quyên gào lên khóc mà nói rằng cơ quan công an lấy thế đè người, ả đòi kiện lên cấp trên.

Điều này làm Trịnh Vân Phi rất buồn bực. Vì thế y đành phải ám chỉ nhân viên dùng thủ đoạn không bình thường.

Kết quả không biết cấp dưới dùng thủ đoạn gì mà sau đó mẹ con Trương Huệ Quyên đến tìm Trịnh Vân Phi với vẻ mệt mỏi và thừa nhận lợi dụng Vương Trạch Vinh để kiếm tiền.

Huyện sau đó hành động rất nhanh, có đủ tài liệu chứng minh nên Viện kiểm sát liền tiến hành khởi tố mẹ con Trương Huệ Quyên về tội phỉ báng Lãnh đạo trung ương. Hai mẹ con Trương Huệ Quyên thế mới biết chuyện không hề dễ làm.

Chuyện mặc dù được giải quyết nhưng việc này không vì mẹ con Trương Huệ Quyên nhận sai mà kết thúc. Một vài tên vẫn lợi dụng việc này mà gây chuyện, không ngờ đưa tin chính quyền Khai Hà khi xử lý việc này liền lấy quyền lực đè người.

Tỉnh Sơn Nam rất coi trọng việc này. Khuông Năng Hỉ biết việc này có kẻ muốn xem trò hay nên y không hề động gì tới bộ máy Khai Hà.

Đồng thời khi truyền thông hỏi, Khuông Năng Hỉ chỉ nói một câu Trung Quốc là quốc gia pháp chế, tất cả đều phải dựa vào chứng cứ. Mẹ con Trương Huệ Quyên có tội phỉ báng, cơ quan chức năng sẽ xử lý theo pháp luật.

Bình luận

Truyện đang đọc