QUAN KHÍ

Thấy Vương Trạch Vinh đi vào, Tổng bí thư nói:

- Chuyện xử lý xong chưa?

Biết ông hỏi về chuyện Uông gia, Vương Trạch Vinh vội vàng nói:

- Đã xử lý xong. Tôi định mai về Nam Điền nhưng nhận được thông báo họp của Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc nên phải ở lại Bắc Kinh.

Tổng bí thư gật đầu nói:

- Trong tang lễ của Uông Chính Phong thì cậu làm rất tốt, Lâm Khâm không bằng.

- Lâm Khâm bận công tác, nghe nói ở tỉnh rất nhiều việc.

Vương Trạch Vinh nói giúp Lâm Khâm.

- Bận còn có thể bận bằng Bí thư tỉnh ủy sao? Cậu đừng nói giúp nó.

Tổng bí thư lắc đầu. Ông cũng biết chuyện của Lâm Khâm và Uông Kiều nên không vui mấy.

Vương Trạch Vinh không nói gì, việc này là việc nhà Tổng bí thư, hắn xen vào là không được.

- Bây giờ Trung ương đưa ra chính sách phát triển phía Tây, Nam Điền có vị trí chiến lược rất quan trọng. Các đồng chí nhất định phải đoàn kết làm tốt công tác ở Nam Điền.

Tổng bí thư rất nhanh đổi đề tài.

Vương Trạch Vinh nói:

- Xin Tổng bí thư yên tâm, chúng tôi nhất định không phụ kỳ vọng của Trung ương.

- Công tác của Thập cục cậu phải mau chóng chú ý.

Vương Trạch Vinh nói:

- Các đồng chí rất phụ trách.

Tuy nói như vậy nhưng Vương Trạch Vinh đúng là ít để ý chuyện ở Thập cục.

Nhìn Vương Trạch Vinh, Tổng bí thư nói:

- Đồng chí Vương Trạch Vinh, một cán bộ lãnh đạo cao cấp bồi dưỡng năng lực toàn diện là rất quan trọng.

Vương Trạch Vinh nghe vậy liền đổ mồ hôi. Xem ra Tổng bí thư giao công tác Tây Nam của Thập cục cho mình là có ý đồ. Nghĩ đến phạm vi của Thập cục, lại nghĩ đến người kia ở Sơn Thành, Vương Trạch Vinh đột nhiên có cảm giác có phải là mình thật sự nên làm gì không? Lời nói của Tổng bí thư đúng là khó đoán. Mình cần phải quan tâm hơn với công tác của Thập cục.

Cũng may Tổng bí thư không nói tiếp ở việc này mà nói:

- Các nước Đông Nam Á đang phát triển rất nhanh, Trung Quốc phải tăng cường quan hệ với bọn họ. Ở việc này Nam Điền coi như đi trước, nhất định phải giữ xu thế này. Hợp tác Khu vực sông Mê Kông làm rất tốt, phải mở rộng thêm nữa.

Vương Trạch Vinh vội vàng báo cáo việc Nam Điền bắt đầu hợp tác với các nước Đông Nam Á ra.

Tổng bí thư gọi Vương Trạch Vinh tới chính là hiểu rõ vấn đề đối sách của Tỉnh ủy Nam Điền với các nước Đông Nam Á. Tổng bí thư nghe rất chăm chú, thi thoảng hỏi một câu.

Thấy Vương Trạch Vinh nói đầy lý lẽ, có đối sách, Tổng bí thư gật đầu nói:

- Xem ra công tác của Nam Điền làm rất chi tiết, công tác chính là cần làm như vậy. Ngoài việc tiến ra còn cần phân tích, điều chỉnh. Các nước Đông Nam Á vì sông Mê Kong mà liên lạc với nhau. Một vài nước bây giờ đang nói việc Trung Quốc xây dựng nhà máy thủy điện ở thượng nguồn ảnh hưởng tới hạ lưu. Ở việc này Trung ương phải làm nhiều việc, Nam Điền cũng cần có đối sách cụ thể.

Thấy Tổng bí thư hài lòng với công tác của mình, Vương Trạch Vinh cũng vui vẻ nói:

- Chúng tôi cũng thấy tình hình này, đặc biệt thấy mấy quốc gia phát triển đang muốn tiến vào Đông Nam Á, Tỉnh ủy Nam Điền đang nghiên cứu.

- Tôi đã đáp ứng lời mời đến thăm một nước Đông Nam Á, cậu sẽ đi trước. Công tác cụ thể thì trao đổi với đồng chí Trần Hoa Kỳ.

Vương Trạch Vinh nói:

- Tôi nhất định làm tốt công tác này.

Vương Trạch Vinh biết mình phải đi liền nghĩ cần phải điều chỉnh một vài việc ở Nam Điền.

Công tác của Tổng bí thư rất bận nên nói chuyện với Vương Trạch Vinh không lâu. Nói chuyện xong thì Vương Trạch Vinh đi ra.

Bây giờ Vương Trạch Vinh và Tổng bí thư càng thêm gần gũi. Hắn phát hiện Tổng bí thư nói chuyện với mình khá thân thiết.

Đến văn phòng Trần Hoa Kỳ, Trần Hoa Kỳ cười cười đứng lên bắt tay Vương Trạch Vinh rồi nói:

- Nói chuyện xong rồi sao?

Mời Vương Trạch Vinh ngồi xuống, Trần Hoa Kỳ nói:

- Bí thư Lâm sẽ đi thăm các nước Đông Nam Á, công tác chủ yếu của cậu là lợi dụng việc liên lạc với các nước Khu vực sông Mê Kông để đàm phán các hạng mục có lợi cho đôi bên. Tôi thấy nội dung công tác này của Nam Điền làm rất tốt. Nhà đầu tư Nam Điền đang tạo thành một cơn sóng đầu tư ở Đông Nam Á. Chỉ cần hợp tác thương mại thì các nước Đông Nam Á mới có thể hợp tác chặt với Trung Quốc, cũng mới có thể thấy sự phát triển của Trung Quốc sẽ tốt đối với quốc gia bọn họ. Cậu phải biết các quốc gia đều thấy lợi ích mới làm.

Vương Trạch Vinh đang cười thầm trong lòng, xem ra muốn một lần nữa viện trợ rồi. Trung Quốc vì có tiếng nói lớn hơn trên trường quốc tế mà phải viện trợ.

Đương nhiên đây không chỉ là việc của mình Trung Quốc, các quốc gia phát triển đều làm như vậy cả.

Một vài nước nhỏ là thế, ai ủng hộ nhiều thì ủng hộ phiếu cho nước đó.

- Chủ nhiệm Trần yên tâm, lần này chúng tôi đã đàm phán vài hạng mục với các nước Đông Nam Á, đến lúc đó khi Tổng bí thư đi thì có thể ký kết.

Trần Hoa Kỳ gật đầu nói:

- Ngoài Nam Điền thì các tỉnh khá cũng có vài hạng mục, đến lúc đó thống nhất ký kết. Phải làm mọi người thấy Trung Quốc ủng hộ Đông Nam Á.

Hai người liền tiến hành trao đổi công tác của Nam Điền sau này, đương nhiên chỉ là nhấn mạnh thêm mà thôi, công tác cụ thể sẽ có các cơ quan chuyên môn đi làm.

Vương Trạch Vinh cũng biết việc này sớm do cấp bộ liên lạc tới Nam Điền.

Vương Trạch Vinh nhìn Trần Hoa Kỳ, hắn đột nhiên cảm thấy khó hiểu vì quan khí của Trần Hoa Kỳ đang từ từ tan đi.

Quan khí của Trần Hoa Kỳ cũng có một cái ô. Với tình hình phát triển của y thì quan khí phải không ngừng tăng lên, nhưng theo tình hình bây giờ thì quan khí của Trần Hoa Kỳ lại đang tản mát. Rất không bình thường.

Cẩn thận nhìn quan khí của Trần Hoa Kỳ, Vương Trạch Vinh phát hiện có một chỗ trong đó không phải là quan khí, quan khí đến đó liền như bị hút vào vậy.

Vương Trạch Vinh nhìn theo hướng quan khí biến mất thì đó là phổi của Trần Hoa Kỳ.

Thấy Vương Trạch Vinh nhìn chằm chằm vào mình, Trần Hoa Kỳ khó hiểu hỏi:

- Sao thế?

- Chủ nhiệm Trần, có một chuyện không biết có nên nói hay không?

Vương Trạch Vinh đúng là không biết nói như thế nào.

Chẳng qua nghĩ đến Trần Hoa Kỳ vẫn tốt với mình, Vương Trạch Vinh quyết định nhắc một chút.

- Ha ha, có gì thì cậu cứ nói.

- Là như thế này, tôi thấy phổi của ngài có chút vấn đề.

Trần Hoa Kỳ đầu tiên là ngẩn ra vì Vương Trạch Vinh nói như vậy, chẳng qua rất nhanh Trần Hoa Kỳ liền lộ vẻ nghiêm túc. Y biết người Thập cục có năng lực đặc biệt nên không ngạc nhiên vì Vương Trạch Vinh nói như vậy. Nếu người khác nói thì y không chú ý, nhưng do Vương Trạch Vinh nói thì Trần Hoa Kỳ không thể không chú ý.

Đối với lãnh đạo cao cấp như bọn họ thì kiểm tra sức khỏe là thường xuyên. Sức khỏe có tình hình gì thì rất nhanh sẽ biết. Máy hôm trước Trần Hoa Kỳ đã kiểm tra sức khỏe, kết quả nói phổi y có điểm lạ nên định hôm nay kiểm tra lại. Trần Hoa Kỳ cũng không coi việc này vào đâu. Bây giờ nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, y liền chú ý.

Không ngờ Vương Trạch Vinh lại đưa ra việc này, y nhìn Vương Trạch Vinh và thấy có ấn tượng tốt đối với Vương Trạch Vinh.

- Ha ha, bác sĩ cũng nói phổi tôi có vấn đề, không ngờ Trạch Vinh cũng nhìn ra.

Nghe Trần Hoa Kỳ đã biết, Vương Trạch Vinh cười nói:

- Tôi lo nghĩ nhiều rồi.

Trần Hoa Kỳ lại nghiêm túc nói:

- Không có gì, tôi phải cảm ơn Trạch Vinh. Nếu không phải cậu nhắc thì tôi đúng là không chú ý tới việc này.

Trần Hoa Kỳ rất hài lòng với Vương Trạch Vinh. Đây mặc dù chỉ là việc nhỏ nhưng từ đó có thể thấy Vương Trạch Vinh rất quan tâm đến mình. Lần Đại hội tới, Trần Hoa Kỳ cũng có suy nghĩ. Nếu làm tốt thì y có thể thành phó Thủ tướng. Nếu sức khỏe có vấn đề thì xong rồi.

Nhìn Vương Trạch Vinh ngồi trước mặt, Trần Hoa Kỳ thầm than đúng là không dễ dàng. Từ chuyện nhỏ này có thể thấy đồng chí Vương Trạch Vinh rất được.

Vương Trạch Vinh bây giờ nghĩ đến chính là bệnh ảnh hưởng tới quan khí. Trần Hoa Kỳ nếu nói bác sĩ đã kiểm tra ra phổi có thể vấn đề, theo hắn quan sát thì bệnh sẽ ảnh hưởng lớn đối với quan khí.

Vương Trạch Vinh căn bản không ngờ hành động vô tình của mình lại được Trần Hoa Kỳ có ấn tượng tốt. Trong công tác sau này Trần Hoa Kỳ bắt đầu giúp hắn nhiều hơn.

- Đồng chí Trạch Vinh, phải làm tốt công tác ở Nam Điền. Công tác của Thập cục cậu cũng nên chú ý hơn.

Trần Hoa Kỳ nói với Vương Trạch Vinh.

Bình luận

Truyện đang đọc