QUAN KHÍ

Đường rốt cuộc đã thông, đây là con đường mà quần chúng nhân dân Huyện Đại Phường chờ đợi đã lâu. Trong lễ thông xe, hai bên đường có rất nhiều người. Nhiều người cả đời chưa lên Quán Hà, bây giờ hai nơi cách nhau không đầy 20 Km, nhiều người liền ngồi xe bus lên Quán Hà.

- Chủ tịch Vương, ngài bây giờ đúng là rất nổi tiếng ở Huyện Đại Phường.

Thư ký Hác Duệ Bân vừa cười vừa nói.

- Có gì mà nổi tiếng hay không?

Vương Trạch Vinh cũng nghe được nhiều người lén bàn tán, mọi người đều nói con đường này là do Chủ tịch Vương tranh thủ từ tỉnh xuống. Nếu như không có Chủ tịch Vương, con đường này không biết đến bao giờ mới có thể xong.

- Tiểu Hác, lắng nghe ý kiến của quần chúng một chút. Huyện Đại Phường vẫn là huyện nghèo, mặc dù giao thông đã được cải thiện nhưng đời sống nhân dân không cao. Công tác trọng điểm của huyện bây giờ chính là vấn đề cơm ăn.

Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Hác Duệ Bân cảm thấy Chủ tịch Vương đúng là toàn tâm toàn ý vì nông dân.

Vương Trạch Vinh đúng là càng lúc càng nghĩ cho quần chúng nhân dân.

Đại lộ đã thông thì Huyện Đại Phường kiểu gì cũng sẽ phát triển. Trước đây Huyện Đại Phường như một tòa thành bị phong kín, ra vào rất khó khăn, mọi người đi đến Huyện Đại Phường đều thấy sợ. Bây giờ đã thay đổi nhiều, chỉ chưa đầy nửa tiếng đã có thể từ Thành phố Quán Hà đến Huyện Đại Phường, điều này làm cho mọi người ở Huyện Đại Phường đều hưng phấn. Đừng nhìn chỉ là một con đường, nhưng con đường này xuất hiện đã kéo gần khoảng cách giữa Huyện Đại Phường và Quán Hà về kinh tế.

Huyện Đại Phường giống như một tòa thành đột nhiên xuất hiện giữa mắt mọi người.

Phó chủ tịch thường trực huyện Điền Hoài Trụ đi vào phòng Vương Trạch Vinh rồi nói:

- Chủ tịch Vương, bây giờ giao thông đã thuận tiện, các phương diện trong huyện cũng bắt đầu tốt lên. Số người đến và đi ở Huyện Đại Phường chúng ta đã tăng lên nhiều. Tôi đoán không lâu nữa thì huyện thành sẽ thịnh vượng.

Vương Trạch Vinh ném cho Điền Hoài Trụ điều thuốc rồi nói:

- Phạm vi anh phụ trách rất nặng nề, có rất nhiều nhà đầu tư đến đây, chúng ta phải nghĩ cách phát triển thị trường phục vụ, như vậy kinh tế mới có thể thực sự phát triển.

Điền Hoài Trụ nói:

- Người nhiều thì tình hình an ninh sẽ nặng nề hơn, chúng ta cần tăng cường ở mặt này. Nếu không thì ai dám đến Huyện Đại Phường đầu tư, kinh tế muốn phát triển cũng khó.

Vương Trạch Vinh nói:

- Việc này Bí thư Mộc đang làm. Yên tâm, có lão Mộc thì không xuất hiện vấn đề gì đâu.

Hai người càng nói càng cảm thấy Huyện Đại Phường có tương lai.

Huyện Đại Phường vừa thông xe, dân trên Thành phố Quán Hà là người cảm nhận chỗ tốt dễ nhất. Các loại hoa quả, rau dưa, thủy sản đều được nông dân Huyện Đại Phường vận chuyển lên, giá thực phẩm Huyện Đại Phường rẻ khiến giá ở thành phố cũng giảm đi.

Huyện Đại Phường bởi vì vẫn bế tắc nên mặc dù có thể trồng trọt đủ loại lương thực nhưng bán không mấy người mua. Nhưng bây giờ đường thông, nông dân mang lên thành phố bán thì giá tăng lên rất nhiều.

Một vài người làm ăn nhanh nhạy liền phân tích ưu thế của Huyện Đại Phường, càng lúc càng cảm thấy điều kiện thuận lợi của Huyện Đại Phường.

Huyện Đại Phường nằm ở giữa Thành phố Quán Hà và thành phố Thiên Hà. Trước kia từ Thành phố Quán Hà đến thành phố Thiên Hà phải đi đường núi vòng vèo khó đi, mặc dù thành phố Thiên Hà là thành phố có kinh tế số một số hai của tỉnh Sơn Nam, bởi vì giao thông không thuận tiện nên vẫn không có quan hệ kinh tế mấy với Thành phố Quán Hà. Bây giờ sau khi đường thông, đường từ Huyện Đại Phường đến thành phố Thiên Hà cũng đã sửa được phân nửa, chỉ cần con đường này thông thì từ thành phố Thiên Hà đến Thành phố Quán Hà sẽ thông. Thành phố Thiên Hà bởi vì có con đường cao tốc phía nam nên tốc độ phát triển kinh tế hơn xa Thành phố Quán Hà. Bây giờ thì khác rồi, có con đường này thì Quán Hà mặc dù trong lúc nhất thời không thể bằng thành phố Thiên Hà, nhưng muốn kéo gần khoảng cách giữa hai thành phố cũng không phải không thể.

Tài nguyên đất Huyện Đại Phường là rẻ nhất, mọi người rốt cuộc thấy được cơ hội kiếm tiền.

Các nhà đầu tư đến Huyện Đại Phường làm cho giá nhà đất ở đây ấm lên. Nóng lên đầu tiên ở Huyện Đại Phường là thị trường đất, càng lúc càng nhiều công ty địa ốc đi vào, giá cả khác hẳn lúc trước.

Giang Anh Hà sớm chuẩn bị thoát thân khỏi Huyện Đại Phường, nàng thấy mình đầu tư có 50 triệu mà chỉ trong thời gian ngắn đã tăng lên vài lần nên trong lòng mặc dù không nỡ nhưng vẫn từ từ bán các mảnh đất trong tay ra.

Trong một căn nhà bí mật trên thành phố, Tiểu Giang dựa vào lòng Vương Trạch Vinh:

- Trạch Vinh, lần này lãi được gần ba lần, không ngờ tiền tới lại nhanh như vậy.

Lúc đầu Tiểu Giang đến chỉ là ủng hộ Vương Trạch Vinh mà thôi, không ngờ lại kiếm nhiều thế.

Vương Trạch Vinh nhìn Tiểu Giang, áy náy mà nói:

- Huyện Đại Phường trước kia vướng núi nên đi lại khó khăn, đất đai không đáng giá. Bây giờ giao thông đã thuận tiện, giá đất sẽ dần dần ứng với giá thị trường bên ngoài. Đáng tiếc bán ra quá sớm, nếu thêm một thời gian nữa thì em kiếm hơn đó.

Tiểu Giang cười nói:

- Cái gì mà em kiếm, là anh kiếm đấy. Em chỉ làm công cho anh thôi.

Vương Trạch Vinh nói:

- Số tiền này đều là do em kiếm được, muốn tiêu thế nào thì em tiêu.

Tiểu Giang cười nói:

- Chúng ta tuy là vợ chồng nhưng vẫn phải nói rõ ràng. Tất cả tiền thì anh chiếm 80%, em 20%, anh có thiệt không nhỉ?

Nàng biết Vương Trạch Vinh đưa tiền này hết cho nàng, nhưng nàng sớm coi mình là người của Vương Trạch Vinh. Nếu không lấy ít tiền thì Vương Trạch Vinh sẽ không đồng ý, vì vậy đòi nhiều một chút, cứ như vậy Vương Trạch Vinh cũng yên tâm.

Vương Trạch Vinh vốn không quan tâm đến chuyện tiền nên cười nói:

- Tùy em.

Hắn biết Tiểu Giang sẽ không lấy hết tiền, nhưng hắn đưa nàng coi như cho hết nàng.

- Trạch Vinh, tiền lãi lần này em định đưa vào hai bộ phận. Một là đầu tư vào ngành chính, một là đầu tư vào thị trường chứng khoán. Gần đây chị họ lãi không ít, em định học theo.

Thấy Tiểu Giang thích với cuộc sống này, Vương Trạch Vinh cũng đỡ áy náy hơn.

Tiểu Giang rời đi, cuộc sống của Vương Trạch Vinh lại khôi phục bình thường.

Huyện Đại Phường bởi vì đã thay đổi nhiều khiến cho xuất hiện một tình huống đó là nhiều người muốn đến Huyện Đại Phường nhận chức.

Đây là chuyện mà trước đó không ai nghĩ đến.

Trước đây cán bộ thành phố Quán Hà cho rằng đến Huyện Đại Phường làm việc là bị đi đày. Nếu đẩy được không phải đến thành phố Quán Hà làm việc thì ai cũng sẽ đẩy. Nếu bắt buộc phải đến, mọi người đều cho rằng coi như cuộc đời làm quan đã xong. Có một vị cục trưởng trẻ tuổi trên thành phố Quán Hà được điều đến Huyện Đại Phường giữ chức phó chủ tịch huyện, kết quả khi đi trên đường thì lao xuống vực mà chết. Đường đến Huyện Đại Phường khó khăn như vậy nên nếu có thể thì không ai muốn tới Huyện Đại Phường.

Bây giờ đường đã thông, tình hình đã biến hoá. Bời vì đoạn đường giữa hai bên rất ngắn, có thể đến Huyện Đại Phường công tác đã thuận tiện hơn nhiều so với nơi khác.

Một vài người nhanh nhạy thấy được cơ hội này. Giao thông thuận tiện thì Huyện Đại Phường nhất định sẽ phát triển. Nếu bây giờ đến Huyện Đại Phường, như vậy Huyện Đại Phường phát triển thì mình không phải có thành tích sao?

Bây giờ ngày nào cũng có người chạy đến chỗ trưởng ban Tổ chức cán bộ thành phố Quán Hà – Thu Ứng Vũ, mục đích của bọn họ là muốn đến Huyện Đại Phường nhận chức.

Mới đầu Thu Ứng Vũ còn cảm thấy vui vẻ vì những người này tình nguyện đến huyện khó khăn công tác. Nhưng mấy ngày liền đều có người tới, hắn mới suy nghĩ. Đám người này là muốn đến Huyện Đại Phường để lấy thành tích.

Huyện Đại Phường phát triển, Thu Ứng Vũ thấy rõ ràng. Lần này đến Huyện Đại Phường, Thu Ứng Vũ không khỏi thầm khen tốc độ phát triển của Huyện Đại Phường. Không nói riêng đường cao tốc, chỉ riêng việc Huyện Đại Phường mời người trên tỉnh đến quy hoạch toàn huyện, đây không phải là làm cho qua chuyện.

Đừng nhìn nhiều mặt là núi, nhưng huyện thành rất lớn. Nếu như Vương Trạch Vinh thực sự phát triển theo quy hoạch này thì mấy năm sau Huyện Đại Phường còn có thể tiên tiến hơn thành phố Quán Hà.

Thu Ứng Vũ cảm thấy Vương Trạch Vinh rất cẩn thận khi mời người trên tỉnh đến làm bản quy hoạch. Chẳng qua hắn nghĩ Vương Trạch Vinh còn quá trẻ, suy nghĩ nông nổi. Nếu muốn làm theo quy hoạch đó thì cần tài chính khổng lồ. Bây giờ Huyện Đại Phường còn khó khăn, Vương Trạch Vinh thật sự có thể thực hiện bản quy hoạch đó sao?

Thu Ứng Vũ là người từ Huyện Đại Phường đi ra, hắn có ấn tượng tốt vì Vương Trạch Vinh một lòng muốn phát triển Huyện Đại Phường. Dù là Vương Trạch Vinh có phải nhìn quá xa hay không, nhưng có một điểm phải xác định đó là người thanh niên này thực lòng vì công việc.

- Cố gắng hết sức giúp cậu ta.

Thu Ứng Vũ thầm quyết định phải ủng hộ Vương Trạch Vinh.

Bình luận

Truyện đang đọc