QUAN KHÍ

Khuông Năng Hỉ mặt không chút thay đổi đi vào phòng hội nghị và ngồi xuống. Trong đầu y đang nghĩ tới nội dung cuộc điện thoại dp gọi tới.

Là nhân viên quan trọng của Hạng hệ, Khuông Năng Hỉ biết rõ tình hình Hạng gia. Khóa tới Hạng Nam sẽ lui, mình do đủ nguyên nhân nên muốn tiến thêm bước nữa là khá khó khăn. Quan trọng nhất là không có thành tích hơn người, mất đi cây đại thụ là Hạng Nam, Khuông Năng Hỉ muốn giữ ổn định vị trí này đã là khó. Cũng may Hạng Nam mặc dù lui nhưng vẫn còn có sức ảnh hưởng.

Khuông Năng Hỉ biết mình đã là người Hạng hệ, điều duy nhất có thể làm là đi theo Hạng gia.

Cũng may Hạng hệ cũng không vì Hạng Nam lui mà có vấn đề. Vương Trạch Vinh là người nối nghiệp Hạng hệ. Khuông Năng Hỉ thông qua quan hệ mà biết căn cơ của Vương Trạch Vinh bây giờ còn hơn cả Hạng Nam. Nếu không có bất ngờ xảy ra thì Vương Trạch Vinh sẽ tiến càng xa nữa.

Bởi vì có suy nghĩ này nên các nhân viên Hạng hệ như Khuông Năng Hỉ rất chú ý đến Vương Trạch Vinh.

Hôm nay Vương Trạch Vinh sao lại đột nhiên gọi tới? Sao lại nhắc đến thư ký trước đây?

Liếc nhìn các Thường vụ tỉnh ủy, Khuông Năng Hỉ thầm nghĩ thảo luận hôm nay chắc phải chuyển ngày rồi.

Hôm nay Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy tiến hành điều chỉnh bộ máy một số thành phố. Thành phố Khai Minh cũng sẽ được điều chỉnh. Khuông Năng Hỉ rõ tình hình của Khai Minh, Bí thư thị ủy Tiền Đại Cao đã đến tuổi về hưu nên cần chọn Bí thư thị ủy mới. Trong đó Thị trưởng hiện nay về cơ bản được xác định làm Bí thư thị ủy. Hội nghị hôm nay chỉ là thông qua mà thôi. Bây giờ Khuông Năng Hỉ hoàn toàn nắm giữ tỉnh Sơn Nam trong tay, chỉ cần y đồng ý thì dù ai phản đối cũng bằng hòa.

Bây giờ lại có vấn đề.

Thông qua quan sát và hiểu biết thì Thị trưởng Khai Minh – Chu Quyền Lâm vẫn chèn ép Hác Duệ Bân.

Điều này Khuông Năng Hỉ cũng biết, y cũng thầm chú ý thư ký cũ của Vương Trạch Vinh ở huyện Nhạc Tuyền, do không biết ý của Vương Trạch Vinh nên y giả vờ không biết. Y cũng thầm quan sát Chu Quyền Lâm chèn ép Hác Duệ Bân, kết quả không thấy Vương Trạch Vinh tỏ vẻ gì nên y nghĩ Vương Trạch Vinh không hài lòng với Hác Duệ Bân.

Lần này Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đưa ra mấy sự lựa chọn, trong lòng Khuông Năng Hỉ về cơ bản xác định là Chu Quyền Lâm. Hội nghị hôm nay thông qua là Chu Quyền Lâm thành Bí thư thị ủy Khai Minh.

Khuông Năng Hỉ châm thuốc hút và nghe mọi người thảo luận. Khuông Năng Hỉ đang phân tích tình hình của Vương Trạch Vinh, bây giờ xem ra Vương Trạch Vinh lại nhớ đến Hác Duệ Bân.

Nếu Vương Trạch Vinh gọi tới thì đó chính là Hác Duệ Bân sẽ được dùng lại.

Hôm nay nếu để Chu Quyền Lâm làm Bí thư thị ủy Khai Minh, Vương Trạch Vinh biết sẽ nghĩ như thế nào?

Đây là vấn đề rất nghiêm trọng.

Khuông Năng Hỉ biết tình hình của mình. Mặc dù cũng là Bí thư tỉnh ủy nhưng Vương Trạch Vinh là người kế nghiệp Hạng gia, càng được người Bắc Kinh ủng hộ, tiền đồ quá lớn. Lại nhìn chính mình chẳng qua chỉ là người dựa vào Hạng gia, nếu không được Hạng gia ủng hộ thì có thể còn làm được Bí thư tỉnh ủy sao?

Chu Quyền Lâm quyết không thể làm Bí thư thị ủy Khai Minh, hơn nữa biện pháp tốt nhất là điều khỏi Khai Minh, chỉ có như vậy thì Hác Duệ Bân mới có không gian phát triển, đồng thời Vương Trạch Vinh mới thấy thành ý của mình.

Ngay khi Khuông Năng Hỉ đang suy nghĩ thì thảo luận đã kết thúc, tiến vào giai đoạn biểu quyết.

Các lựa chọn ở mấy thành phố khác được đưa ra đều được thông qua.

Nhưng làm cho các thường vụ có chút ngạc nhiên là khi biểu quyết bộ máy Thị ủy Khai Minh thì Khuông Năng Hỉ lại nói trước.

- Các đồng chí, tình hình Khai Minh khá phức tạp. Khai Minh là thành phố quan trọng của tỉnh Sơn Nam, đối với mấy lựa chọn này tôi cho rằng còn phải nghiên cứu thêm nữa. Hôm nay tạm thời để đó, mời Ban Tổ chức cán bộ khảo sát cán bộ lại.

Khuông Năng Hỉ nói như vậy làm mọi người rất ngạc nhiên và nghĩ rất nhiều.

Mọi người thấy Khuông Năng Hỉ sau khi nhận được điện của Vương Trạch Vinh liền trở nên nghiêm túc, sau đó nói tạm thời không thảo luận bộ máy Khai Minh.

Từ đây các Thường vụ tỉnh ủy liền nghĩ đến một vấn đề, Chu Quyền Lâm làm Bí thư thị ủy coi như không thể. Vương Trạch Vinh ở Nam Điền có cái nhìn với hắn.

Nghĩ đến Vương Trạch Vinh có cái nhìn với Chu Quyền Lâm, mọi người liền đoán. Bây giờ Khuông Năng Hỉ có quyền rất lớn ở tỉnh Sơn Nam, y nói không thảo luận thì không ai có ý kiến phản đối.

Hội nghị tiến hành một lúc, Khuông Năng Hỉ nói tan họp rồi ra ngoài trước tiên.

Nhìn Khuông Năng Hỉ rời đi, các Thường vụ tỉnh ủy cũng đi ra. Mặc dù bọn họ không có vẻ mặt gì đặc biệt nhưng trong lòng đang suy nghĩ rất nhiều.

Hội nghị hôm nay vốn được ấn định từ trước, các kế hoạch đều xong chỉ riêng bộ máy Khai Minh không được điều chỉnh. Vấn đề đã rõ ràng, Khai Minh xảy ra chuyện.

Hôm nay Tỉnh ủy nghiên cứu vấn đề điều chỉnh nhân sự, việc này không phải bí mật nên ai cũng coi trọng. Thị trưởng Khai Minh – Chu Quyền Lâm cũng rất quan tâm tới việc này.

Nghe thấy Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy kết thúc, Chu Quyền Lâm liền không nhịn được mà gọi cho Phó chủ tịch tỉnh Thạch Vân Bình vẫn nói giúp mình.

- Chủ tịch Thạch, nghe nói Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy đã kết thúc?

Chu Quyền Lâm cẩn thận nói, trong lòng đang rất hưng phấn, nếu không có bất ngờ xảy ra thì mình bây giờ đã là Bí thư thị ủy?

Thạch Vân Bình là bạn học của Vương Trạch Vinh, sau này nhờ có Vương Trạch Vinh và có thành tích nên Hạng Nam mới giúp đỡ đưa y lên làm Thường vụ tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh. Là nhân viên Hạng hệ nên y đương nhiên theo sát Khuông Năng Hỉ. Hôm nay vốn đã xác định Chu Quyền Lâm làm Bí thư thị ủy Khai Minh, vậy mà có biến hoá khiến y rất giật mình. Y đương nhiên hiểu rõ đây là do Vương Trạch Vinh phá rối. Nhưng sao Vương Trạch Vinh lại gọi điện tới?

Vương Trạch Vinh nếu có cái nhìn với Chu Quyền Lâm, vậy mình không thể quan hệ gần với Chu Quyền Lâm. Nếu không có lẽ Vương Trạch Vinh cũng có cái nhìn với mình.

Nhận được điện của Chu Quyền Lâm, Thạch Vân Bình hỏi:

- Đồng chí Chu Quyền Lâm, thành phố Khai Minh các anh có phải có vấn đề gì?

- Cái gì?

Chu Quyền Lâm nghe vậy liền sợ hãi. Thạch Vân Bình nói như vậy thì có lẽ Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy hôm nay đã có vấn đề.

- Chủ tịch, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Thành phố Khai Minh chúng tôi vẫn bình thường.

Thạch Vân Bình nhíu mày nói:

- Anh về kiểm tra đi, hôm nay trong Hội nghị thường ủy thì việc thảo luận bộ máy Thị ủy Khai Minh tạm thời để đó.

Y nói xong liền dập máy.

Chu Quyền Lâm mệt mỏi ngồi ở ghế.

Một lúc sau Chu Quyền Lâm ngồi bật dậy gọi Chánh văn phòng Lý Ngọc Linh vào.

Nhìn Lý Ngọc Linh, Chu Quyền Lâm trầm giọng nói:

- Thành phố có xảy ra chuyện gì lớn không?

Lý Ngọc Linh có chút khó hiểu nhìn Chu Quyền Lâm mà nói:

- Thị trưởng, thành phố có thể xảy ra chuyện gì chứ?

- Có tin gì không?

Chu Quyền Lâm cũng biết không có chuyện.

Lý Ngọc Linh suy nghĩ một chút rồi nói:

- Không có việc gì, tất cả đều bình thường. Nếu có việc đó là Bí thư lui, bây giờ cả thành phố chú trọng việc lựa chọn bộ máy mới. Thị trưởng, mọi người đều đang bàn nói nếu không có bất ngờ xảy ra thì ngài sẽ thành Bí thư thị ủy.

Nghe thấy thế Chu Quyền Lâm rất buồn bực, đã có bất ngờ xảy ra.

Từ cuộc điện của Thạch Vân Bình có thể thấy nhất định thành phố đã xảy ra chuyện.

Lý Ngọc Linh suy nghĩ một chút rồi nói:

- Nếu có tin gì mới thì nghe nói Hác Duệ Bân huyện Nhạc Tuyền ly hôn vợ. Vợ hắn đang có quan hệ với Phó thị trưởng Hoàng.

Chu Quyền Lâm đột nhiên có suy nghĩ chuyện hôm nay nhất định liên quan đến thứ này.

- Chẳng lẽ nói là…

Chu Quyền Lâm không dám nghĩ nữa. Mình chèn ép Hác Duệ Bân là đánh bạc, đương nhiên đây cũng không phải là xúc động. Hắn đã dò xét trong hai năm trời vậy mà còn xảy ra chuyện.

- Cô điều tra xem Hác Duệ Bân bây giờ đang ở đâu?

Chu Quyền Lâm suy nghĩ một chút rồi nói với Lý Ngọc Linh.

Bình luận

Truyện đang đọc