QUAN KHÍ

- Bí thư Vương, đây là kết quả xử lý của bên Bộ Giao thông nhằm vào Hoàng Thành Phong.

Trưởng ban thư ký Trịnh Dị Lợi cẩn thận báo cáo với Vương Trạch Vinh. Sau khi Vương Trạch Vinh tỏ rõ sức mạnh không gì ngăn cản nổi nên Trịnh Dị Lợi bắt đầu cẩn thận hơn nhiều.

Nhìn quan khí của Trịnh Dị Lợi, Vương Trạch Vinh phát hiện Trịnh Dị Lợi mặc dù bề ngoài rất cung kính nhưng lại không nhất trí với mình.

Quan khí không nhất trí thì Vương Trạch Vinh vốn không để ý, chẳng qua hắn lại thấy Trịnh Dị Lợi không có mấy chính khí.

Sau khi Vương Trạch Vinh có suy nghĩ bồi dưỡng các quan chức có chính khí, hắn luôn quan sát người bên cạnh mình.

Người này phải đưa ra khỏi Tỉnh ủy.

Vương Trạch Vinh tuy trong lòng nghĩ như vậy nhưng ngoài miệng lại nói:

- Anh nói một chút.

Thấy Vương Trạch Vinh không đọc tài liệu mà hỏi mình, Trịnh Dị Lợi cẩn thận nói:

- Lần này sau khi tổ công tác của Bộ Giao thông tiến vào phân cục đường sắt Xuân Thành, bọn họ dùng thời gian vài ngày điều tra rõ tình hình của Hoàng Thành Phong. Hoàng Thành Phong lợi dụng chức vụ mà thu lấy tiền vé xe lửa, còn trả tiền cho nhiều nhân viên lưu manh đánh kẻ không nghe lời khu vực xung quanh, thu lấy rất nhiều tiền. Sau khi thấy Ủy ban kỷ luật Nam Điền tiến vào điều tra, y vì lo lắng bị xử phạt nên tự tử. Bởi vì vấn đề của Hoàng Thành Phong quá lớn nên bên Bộ Giao thông đã quyết định thu hồi toàn bộ số tiền phi pháp, cách chức, khai trừ đảng.

Nghe Trịnh Dị Lợi nói, trong lòng Vương Trạch Vinh lại đang suy nghĩ.

Lần này bên Bộ Giao thông xử lý Hoàng Thành Phong thoạt nhìn thì nhanh nhưng lại có nhiều vấn đề. Đầu tiên là tự sát, bởi vì thấy quan khí của Hoàng Thành Phong, Vương Trạch Vinh đã ra hiệu giao cho bên Bộ Giao thông, cũng không có kết luận tự tử hay không? Bây giờ Bộ Giao thông lại xác định là Hoàng Thành Phong tự tử, trong này nhất định che giấu vấn đề.

Sau đó chuyện Hoàng Thành Phong chỉ là của riêng mình, như vậy không gây ảnh hưởng lớn. Y nếu không có lãnh đạo bộ nào bảo vệ thì dám to gan làm như vậy sao? Trong này nhất định có người không muốn đào ra.

Lần trước khi y đến phân cục đường sắt thì thấy quan khí của Hoàng Thành Phong có vấn đề. Hắn đã cố ý nhìn quan khí của lãnh đạo phân cục đường sắt, phát hiện Cục trưởng Tả Quốc Dân có quan khí rất giống Hoàng Thành Phong. Giữa hai người này có quan hệ gì?

Cuối cùng Vương Trạch Vinh còn có một suy nghĩ Bộ trưởng Bộ Giao thông Chu Chí Tường đến Nam Điền có phải thật sự muốn điều tra chuyện làm đường của Nam Điền không?

Sau khi thấy quan khí của Chu Chí Tường, Vương Trạch Vinh liền nghi ngờ về Chu Chí Tường.

Vương Trạch Vinh đáng lẽ không nên nghi ngờ Bộ trưởng Bộ Giao thông. Nhưng sau khi thấy quan khí của Chu Chí Tường, hắn không khỏi nghi ngờ động cơ của Chu Chí Tường đến đây.

Đương nhiên Vương Trạch Vinh cũng chỉ suy đoán mà thôi, hắn không thể nói với Trịnh Dị Lợi.

Vương Trạch Vinh ngồi đó mà suy nghĩ. Từ việc Bộ Giao thông xử lý Hoàng Thành Phong có thể thấy bọn họ muốn đè chuyện này xuống, đây là cách xử lý không ảnh hưởng tới ai cả.

Vương Trạch Vinh đang suy nghĩ thì Ngụy Trung Hoa gọi tới.

Vương Trạch Vinh vơaf nghe điện thì Ngụy Trung Hoa đã nói:

- Bí thư Vương, Bộ trưởng Chu sau khi kiểm tra công việc xây dựng đường sắt của Nam Điền thì quyết định ngày mai sẽ về Bắc Kinh. Hôm nay do Ủy ban nhân dân tỉnh tiếp đón, ngài có tham gia không?

- Ừ, Bộ trưởng Chu đến kiểm tra công việc của Nam Điền, đây là việc có lợi cho dân chúng Nam Điền, tôi đương nhiên sẽ tham gia.

Vương Trạch Vinh bỏ máy xuống rồi lẩm bẩm một tiếng:

- Phải xem lại quan khí của Chu Chí Tường mới được.

Khi Vương Trạch Vinh đến khách sạn thì mọi người đã sớm chờ hắn.

Thấy Vương Trạch Vinh đến, Chu Chí Tường đứng lên bắt tay hắn mà nói:

- Bí thư Vương bận công việc như vậy thì không cần phải tiếp tôi mà.

- Ha ha, Bộ trưởng Chu đến giúp Nam Điền, nghe anh sẽ về thì tôi phải lập tức tới chứ. Sao, công việc ở Nam Điền mấy hôm nay có thuận lợi không?

Chu Chí Tường có vẻ rất vui nên cười nói:

- Có lão Ngụy đi cùng, tôi học được nhiều việc ở Nam Điền. Lần này đến thấy sự phát triển của Nam Điền, tôi có nhiều cảm xúc. Xem ra công tác bên Bộ Giao thông còn cần phải học tập nhiều Nam Điền.

Ngụy Trung Hoa ở bên cũng cười nói:

- Bí thư Vương, lần này Bộ trưởng Chu đã quyết định đầu tư nhiều vào Nam Điền.

Vương Trạch Vinh một lần nữa bắt tay Chu Chí Tường mà nói:

- Lát tôi phải mời Bộ trưởng Chu vài chén.

Thấy thái độ của Vương Trạch Vinh đối với mình khá tốt, Chu Chí Tường cười tươi ra mặt.

Sau khi mọi người ngồi xuống, Chu Chí Tường thở dài một tiếng rồi nói:

- Bí thư Vương, chuyện phân cục đường sắt Xuân Thành làm tôi rất xấu hổ.

Vương Trạch Vinh chưa nói gì thì Ngụy Trung Hoa đã nói:

- Không ai hoàn hảo cả. Chúng ta cũng không thể nào điều tra rõ từng người. Hoàng Thành Phong chỉ là một số ít, Bộ trưởng Chu không nên quá suy nghĩ.

Vương Trạch Vinh cười cười, hắn đang quan sát quan khí của Chu Chí Tường.

Vương Trạch Vinh thấy đối phương không có bao nhiêu chính khí.

Đối với tình hình này, Vương Trạch Vinh rất lo lắng. Bây giờ trong sự phát triển của Trung Quốc thì giao thông đường sắt là rất quan trọng. Đường sắt lại là quốc gia trong quốc gia, Chu Chí Tường chính là vua của hệ thống đường sắt, nếu y xuất hiện vấn đề thì vấn đề của đường sắt là rất lớn.

Không khí bữa tiệc rất tốt, mọi người không ngừng mời rượu. Vương Trạch Vinh cũng nhiều lần mời Chu Chí Tường.

Chu Chí Tường cười nói với Vương Trạch Vinh:

- Bí thư Vương, đã sớm nghe nói tình hình của anh, chúng ta cũng họp cùng nhau mấy lần nhưng chưa từng uống cùng nhau. Lần này sau khi đến Nam Điền, tôi cuối cùng cảm nhận được sự nhiệt tình của các đồng chí Bí thư Vương, Nam Điền. Trong công tác tiếp theo của Bộ Giao thông nhất định sẽ tăng cường ủng hộ Nam Điền. Anh lên Bắc Kinh nhất định phải liên lạc với tôi.

- Sau này còn nhiều lúc sẽ làm phiền Bộ trưởng Chu, đến lúc đó Bộ trưởng Chu không được từ chối đó.

Uống khá nhiều rượu nên Chu Chí Tường đã ngục. Các Lãnh đạo tỉnh ủy cũng có vài người ngã. Chẳng qua Vương Trạch Vinh không hề say, hắn về văn phòng của mình.

Tất Kim Hàng sớm chờ ở đây liền đứng lên chào Vương Trạch Vinh.

- Bí thư Vương.

Tất Kim Hàng cũng không biết Vương Trạch Vinh gọi mình tới làm gì.

Vương Trạch Vinh nhìn Tất Kim Hàng và có chút do dự.

- Các anh hiểu như thế nào về chuyện Hoàng Thành Phong ở phân cục đường sắt?

Vương Trạch Vinh hỏi.

Sau khi Hoàng Thành Phong xảy ra chuyện, Thập cục cũng bắt đầu chú ý đến việc này. Tất Kim Hàng nghe Vương Trạch Vinh hỏi liền suy nghĩ một chút mà nói:

- Bí thư Vương, việc này chúng tôi tra được một vấn đề đó là Bộ Giao thông xử lý rất sơ sài.

Vương Trạch Vinh cũng đã nghĩ đối với việc chuyện của Tất Kim Hàng thì hắn phải điều tra. Mặc dù đây không phải phạm vi chức vụ của hắn, nhưng không điều tra thì hắn không yên lòng, hắn luôn thấy có vấn đề.

Đối với chuyện xảy ra ở Nam Điền, Vương Trạch Vinh đúng là không thể giao cho người bình thường đi làm. Nghĩ tới nghĩ lui Vương Trạch Vinh chỉ có thể nghĩ đến Thập cục. Nếu thật sự điều tra ra vấn đề thì hoàn toàn có thể dùng lực lượng của Thập cục mà làm lớn chuyện. Chỉ cần lực lượng Thập cục hoàn toàn vận dụng thì dù là toàn Trung Quốc cũng không vấn đề gì.

Vương Trạch Vinh còn có một suy nghĩ đó là chuyện này chỉ dựa vào mình hắn là không được. Nếu dùng Thập cục thì Bí thư Lâm sẽ biết. Chỉ cần Bí thư Lâm phát hiện việc này thì Chu Chí Tường không có vấn đề thì thôi, nếu có vấn đề thì Bí thư Lâm quyết không tha.

- Đồng chí Tất Kim Hàng, bây giờ giao cho anh một nhiệm vụ. Chính là nghiêm túc điều tra vấn đề đường sắt Nam Điền, phải tìm hiểu cặn kẽ chuyện của Hoàng Thành Phong.

Thấy Vương Trạch Vinh gọi mình tới là để sai việc này, Tất Kim Hàng biết đây là việc rất quan trọng nên nghiêm túc nói:

- Xin Bí thư Vương yên tâm, chúng tôi nhất định làm tốt công việc.

Vương Trạch Vinh vẫn không hy vọng đường sắt Nam Điền có chuyện cho nên vẫn không dùng lực lượng của Thập cục.

Sau khi bố trí xong nhiệm vụ cho Tất Kim Hàng, Vương Trạch Vinh thở phào nhẹ nhõm.

Ra khỏi văn phòng, Vương Trạch Vinh thấy Phan Bằng Trình chờ ở đó. Thông qua một thời gian quan sát, Vương Trạch Vinh đã tin vào thư ký này.

- Tiểu Phan, ngày mai chị cậu đến Nam Điền, con tôi cũng đến Xuân Thành học, cậu đi tìm một trường tốt cho tôi. Nhưng phải nhớ không được lộ chúng tôi là phụ huynh của đứa nhỏ.

Nghe Vương Trạch Vinh đã giao việc nhà cho mình làm, Phan Bằng Trình biết bắt đầu từ bây giờ Bí thư Vương đã coi mình là thân tín.

- Xin Bí thư Vương yên tâm, tôi sẽ làm tốt.

Bình luận

Truyện đang đọc