Hội nghị công tác Mặt trận tổ quốc toàn thành phố diễn ra rất thành công, Vương Trạch Vinh cũng phát biểu vài lời trong hội nghị.
Tuy nói hắn rất hài lòng với hội nghị nhưng hắn lại rất đau đầu.
Trong điện thoại Hạng Thành nói rõ muốn đưa Thành Thủ Chính lên làm Chủ tịch Mặt trận tổ quốc Hải Đông. Từ giọng của Hạng Thành thì Vương Trạch Vinh có thể nghe ra Hạng Thành rất hài lòng với Thành Thủ Chính. Nếu hắn không đề bạt Hạng Thành thì cũng khó có thể ăn nói với Hạng Thành.
Vương Trạch Vinh được Hạng Nam giúp đỡ rất nhiều. Bây giờ hắn lên cao, nếu không làm việc này thì người Hạng gia nhất định sẽ không hài lòng với hắn. Như vậy quan hệ giữa hắn và Hạng gia sẽ có vấn đề.
Vừa hút thuốc và suy nghĩ, Vương Trạch Vinh thực ra cũng không nghĩ có thể làm được hay không, bây giờ hắn khó xử là thấy quan khí của Thành Thủ Chính.
Quan khí của Thành Thủ Chính có thể thấy không nhất trí với Hạng Thành, quan khí nếu không hất trí vậy cần nghi ngờ. Đưa người như vậy lên vị trí quan trọng thì Vương Trạch Vinh không tin y sau này sẽ đi theo Hạng gia.
Vương Trạch Vinh cũng không rõ nếu người này không coi là người Hạng hệ thì sao Hạng Thành lại dùng?
Vương Trạch Vinh có thể hiểu việc Hạng gia muốn đưa thế lực vào Hải Đông, chuyện này là rất bình thường và lợi ích từ Hải Đông là quá lớn, không ai không động tâm.
Chuyện này Vương Trạch Vinh có thể không nói gì nhưng quan khí không được thì hắn không thể dùng. Nhất là trong quan khí của Thành Thủ Chính còn có khí đen, chuyện này là rất hiếm thấy. Đối với quan khí có tình huống như vậy, Vương Trạch Vinh đúng là khó có thể giải thích.
Vương Trạch Vinh nghĩ mãi không hiểu liền gọi người phụ trách công việc của Thập cục ở Hải Đông là Giang Hùng Cường vào nói chuyện.
Giang Hùng Cường nhìn qua không xuất sắc, là người trông rất bình thường nhưng nếu như đối phương không có năng lực đặc biệt thì Vương Trạch Vinh đã không chú ý.
Vương Trạch Vinh cũng muốn biết năng lực của Giang Hùng Cường ở các mặt là như thế nào.
Đặt tài liệu về năm Phó chủ tịch Mặt trận tổ quốc thành phố cho Giang Hùng Cường, Vương Trạch Vinh nói:
- Anh điều tra tình hình năm người này cho tôi.
Giang Hùng Cường nhìn qua danh sách rồi cầm lên mà nói:
- Xin Bí thư Vương yên tâm, tôi lập tức đi làm.
Vương Trạch Vinh thấy Giang Hùng Cường như vậy thì khẽ gật đầu. Giang Hùng Cường này đúng là người thú vị, bây giờ mọi người đều cần quá trình làm quen, muốn Giang Hùng Cường hoàn toàn phục tùng mệnh lệnh của hắn thì không khó, nhưng để giảm khoảng cách thì là một thời gian.
Chuyện giao cho Giang Hùng Cường, Vương Trạch Vinh cũng yên tâm hơn đôi chút, tâm trạng cũng đỡ hơn.
Nghĩ đến chuyện của Chu Thiến Dao, Vương Trạch Vinh biết hôm nay cô ta sẽ lên văn phòng báo danh.
Hắn đang nghĩ chuyện của Chu Thiến Dao thì Trưởng ban thư ký Chu Vân Quyên dẫn theo Chu Thiến Dao tới.
- Bí thư Vương, đồng chí Chu Thiến Dao đã chuyển đến Hải Đông, tôi mang cô ấy đến chào lãnh đạo.
Chu Vân Quyên cười nói với Vương Trạch Vinh.
Chu Vân Quyên là người của Văn phòng Trung ương trước đây, cô cũng biết một chút tình hình. Vương Trạch Vinh đưa Chu Thiến Dao là người Chu hệ đến văn phòng, điều này làm cô có chút khó hiểu. Cô cũng biết chuyện Vương Trạch Vinh và Chu Thế Khánh có mâu thuẫn thì càng không hiểu sao Vương Trạch Vinh điều Chu Thiến Dao tới Hải Đông.
Thấy Chu Thiến Dao đầy quyến rũ, Chu Vân Quyên ít nhiều hiểu được Chu Thiến Dao này có lẽ có quan hệ nào đó với Vương Trạch Vinh. Bởi vì có suy nghĩ như vậy nên cô cũng không ra vẻ lãnh đạo với Chu Thiến Dao.
Sau khi giải quyết xong việc của Thành Thủ Chính, Vương Trạch Vinh cũng vui vẻ. Hắn cười nói:
- Đồng chí Chu Thiến Dao thì tôi giao cho chị, cô ấy là đồng nghiệp cũ của tôi, năng lực tốt, bồi dưỡng nhiều hơn.
Chu Vân Quyên càng xác định Vương Trạch Vinh có quan hệ kia với Chu Thiến Dao nên nói:
- Xin Bí thư Vương yên tâm, tôi nhất định giao trọng trách cho cô ấy.
Chu Thiến Dao cũng vui vì tới Hải Đông nên cười nói:
- Tôi có thể tới Hải Đông ít nhiều cũng nhờ Bí thư Vương, hay là hôm nay mọi người cùng đi ăn.
Cô thử hỏi dò.
Hôm đó mọi người đều say, lúc tỉnh lại cô mơ hồ nhớ lại một chút. Lần này gặp lại Vương Trạch Vinh làm cô hơi đỏ mặt.
Cũng may Vương Trạch Vinh không có vẻ gì đặc biệt.
Vương Trạch Vinh hôm nay có việc khác nên cười nói:
- Ăn cơm thì không cần, sau này có nhiều cơ hội. Chị đến cơ quan mới thì cần đoàn kết các đồng chí.
Nhìn hai người đi ra, Vương Trạch Vinh cũng đứng lên đi ra ngoài.
Hôm nay Vương Trạch Vinh đúng là có việc quan trọng là đi ăn cơm.
Bữa ăn này Vương Trạch Vinh không đi không được. Thường lão thái thái đến Hải Đông và mời hắn đi ăn cơm.
Vương Trạch Vinh không cần suy nghĩ cũng biết mục đích của Thường lão thái thái. Bà từng này tuổi còn tự mình tới Hải Đông chính là vì thấy tình hình của Hải Đông, muốn tìm vị trí cho con thứ hai là Đồ Nam Hùng.
Nghĩ đến tình hình Đồ gia, Vương Trạch Vinh liền nghĩ lại tình hình Hạng gia năm đó. Sau khi Hạng lão gia tử mất thì Hạng gia cũng do lão thái thái chống đỡ.
Khi Vương Trạch Vinh đến nơi thì thấy Thường lão thái thái được Đồ Nam Hùng đỡ mà đi ra đón.
Vương Trạch Vinh vội vàng đi lên dìu một bên của bà mà nói:
- Sao phiền bà tự mình ra đón thế này.
Vương Trạch Vinh tỏ ra tôn trọng như vậy làm Thường lão thái thái rất vui vẻ. Bà cười nói:
- Trạch Vinh, cậu có thể tới là rất tốt.
Đồ Nam Hùng cũng cung kính nói:
- Bí thư Vương.
Tuy nói ở Bắc Kinh hai người đã nói chuyện nhưng sau khi Vương Trạch Vinh tới Hải Đông thì đúng là chưa liên lạc với đối phương. Nhìn Đồ Nam Hùng, Vương Trạch Vinh hơi động tâm. Hắn không phải cần đề bạt cán bộ vốn có của Hải ĐSo? Đồ Nam Hùng cũng có thể dùng được.
Vương Trạch Vinh chưa bao giờ coi thường các gia tộc Bắc Kinh. Hắn biết các gia tộc này dù không được nhưng vẫn có trụ cột tốt.
Thường lão thái thái được Vương Trạch Vinh đưa lên ngồi trên cùng, Vương Trạch Vinh và Đồ Nam Hùng mỗi người ngồi hai bên.
Thường lão thái thái cười nói:
- Trạch Vinh, lần này tôi tới làm phiền cậu. Tôi biết cậu rất bận mà có thể đến, tôi rất vui.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Không biết lão thái thái đến Hải Đông, lão thái thái có thể gọi tôi tới, tôi rất vui.
Đồ Nam Hùng ngồi bên đầy cung kính. Y biết lần này gặp Vương Trạch Vinh là rất quan trọng. mình làm chức Phó trưởng ban thư ký đã khá lâu, lần này Hải Đông xuất hiện việc lớn như vậy làm cho mình có cơ hội. Chỉ cần Vương Trạch Vinh ủng hộ và trong nhà hoạt động thì lên chức là không vấn đề gì. Bây giờ chủ yếu là phải xem thái độ của Vương Trạch Vinh
Thường lão thái thái cũng là người khôn khéo, bà biết ý của mình thì Vương Trạch Vinh hiểu cho nên khi ăn cũng cố gắng nói chuyện về Hạng gia, qua đó để tạo thành quan hệ thân thiết với Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh lúc này cũng đang thầm quan sát Đồ Nam Hùng.
Đầu tiên hắn thấy quan khí của Đồ Nam Hùng có chính khí, hơn nữa quan khí của Đồ Nam Hùng còn nhất trí với hắn.
Đương nhiên Đồ Nam Hùng căn bản không biết quan khí của mình thay đổi. Vương Trạch Vinh biết đây là Đồ Nam Hùng thấy nguy cơ của Đồ gia nên quyết tâm đi theo hắn.
Thấy thế, Vương Trạch Vinh cũng hỏi qua về những hiểu biết về Đồ Nam Hùng trong công tác tuyên truyền.
- Đồng chí Nam Hùng, anh thấy sao về công tác tuyên truyền của Hải Đông?
Là Phó trưởng ban thư ký, Đồ Nam Hùng cũng hiểu đôi chút về việc này. Đã đến lúc thể hiện.
Thường lão thái thái cũng chú ý cái nhìn của Vương Trạch Vinh. Nghe Vương Trạch Vinh hỏi như vậy, bà biết Vương Trạch Vinh có ý muốn con mình đến làm Trưởng ban Tuyên giáo Hải Đông. Bây giờ phải xem Đồ Nam Hùng có khiến Vương Trạch Vinh hài lòng hay không?
Đồ Nam Hùng cũng làm chính trị nhiều năm, y suy nghĩ thật nhanh và hiểu nói chuyện công tác tuyên truyền chưa hẳn là Vương Trạch Vinh muốn xem hiểu biết của mình về lĩnh vực mà là muốn xem thái độ của mình.
Tục ngữ nói thái độ quyết định tất cả, bây giờ không cần nói nhiều mà cần phải thể hiện sự trung thành. Nhất định phải nắm bắt cơ hội này.