Hội nghị Quận ủy Trung ương diễn ra chưa lâu, Bí thư Lâm cũng ở nhà nghe Bành Bộ Thuân nói qua tình hình hội nghị.
Nghie xong Bành Bộ Thuân nói, Bí thư Lâm có cảm giác mình không thở nổi.
- Anh nói là trong 11 ủy viên có sáu người lên tiếng ủng hộ Vương Trạch Vinh?
Nói xong câu này Bí thư Lâm lại nở nụ cười. thêm người của Ngô lão thì đúng là đạt đến sáu người.
Sau khi Vương Trạch Vinh vào trong quân đội, Bí thư Lâm vẫn chú ý tình hình của Vương Trạch Vinh. Ngài biết Vương Trạch Vinh được nhiều sĩ quan ở bên dưới ủng hộ.
- Đúng thế, thêm tôi và lão Thường thì vừa vặn có sáu người.
Bành Bộ Thuân cũng có chút giật mình.
Bành Bộ Thuân không biết vài chuyện nên y còn giật mình hơn cả Bí thư Lâm. Y không nghĩ Vương Trạch Vinh có nhiều người ủng hộ đến như vậy. Nếu đã có lực lượng này thì việc Vương Trạch Vinh lên làm Phó chủ tịch là chắc chắn.
Nhìn Bành Bộ Thuân, Bí thư Lâm nói:
- Anh thấy việc này thế nào?
Hỏi câu này, Bí thư Lâm đột nhiên có chút lo lắng. Vương Trạch Vinh có lực lượng quân đội mạnh như vậy thì hắn có thể có dã tâm ảnh hưởng sang bên chính phủ không?
Bí thư Lâm vẫn luôn hy vọng Trung Quốc lớn mạnh, đồng thời ngài không hy vọng Trung Quốc mất ổn định.
Bành Bộ Thuân cười nói:
- Đồng chí Vương Trạch Vinh luôn có biểu hiện xuất sắc, nhiều quan niệm của cậu ta được mọi người tán thành. Tôi cho rằng để Vương Trạch Vinh phụ trách quân đội sẽ có lợi cho việc xây dựng quân đội Trung Quốc.
Bí thư Lâm im lặng không nói. Ngài có thể nhận ra Bành Bộ Thuân rất nhiệt tình ủng hộ Vương Trạch Vinh.
Có lẽ Vương Trạch Vinh sẽ làm tốt thì sao?
Bí thư Lâm suy nghĩ khá lâu và cuối cùng vẫn quyết định nên ủng hộ Vương Trạch Vinh.
- Các anh cần ủng hộ công việc của Vương Trạch Vinh.
Bí thư Lâm nói.
Nói thật mặc dù Bí thư Lâm đã quyết định ủng hộ Vương Trạch Vinh nhưng chuyện hôm nay khiến Bành Bộ Thuân có chút lo lắng Bí thư Lâm sẽ có suy nghĩ khác. Bây giờ Bí thư Lâm nói như vậy, Bành Bộ Thuân mới yên tâm.
Nhìn Bành Bộ Thuân rời đi, Bí thư Lâm lắc đầu. Ngài cảm thấy mình không hiểu được Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh phát triển quá nhanh, bây giờ đã có được cả lực lượng bên quân đội.
Ngay khi Bí thư Lâm ngồi đó suy nghĩ thì Lý Kiền Ý đã đi tới.
- Bí thư Lâm, tôi tới thăm ngài.
Lý Kiền Ý vừa vào đã cười nói.
Lý Kiền Ý bây giờ vẫn chưa rõ nội dung hội nghị kia, y đến là muốn thăm dò tin tức.
Bí thư Lâm sao không biết mục đích tới đây của Lý Kiền Ý, mấy hôm nay Lý Kiền Ý đến nhà ngài khá thường xuyên.
- Kiền Ý đến à, ngồi đi.
Bí thư Lâm cười nói với Lý Kiền Ý.
Nhìn Lý Kiền Ý, Bí thư Lâm thấy mình nên chỉ điểm đối phương một chút, không nên để Lý Kiền Ý suy nghĩ quá viển vông.
- Kiền Ý, anh đã là Phó thủ tướng thường trực, tôi cho rằng anh tốt nhất nên dồn tâm vào công việc, không nên nghĩ nhiều làm gì.
Lý Kiền Ý vốn vừa cầm cốc trà lên nhưng nghe Bí thư Lâm nói như vậy làm y tái mặt, cốc trà thiếu chút nữa tuột khỏi tay.
- Bí thư Lâm, có phải có quyết định gì rồi không?
Bí thư Lâm biết rõ sự hoang mang của Lý Kiền Ý, biết Lý Kiền Ý không chấp nhận được nhưng vẫn phải nói:
- Chắc anh cũng nghe qua trong hội nghị quân ủy thì Ngô lão đã tỏ vẻ ủng hộ Trạch Vinh.
Lý Kiền Ý mới nghe tin nhưng chưa xác định, bây giờ nghe Bí thư Lâm nói, mặt Lý Kiền Ý trở nên trắng bệch lại.
- Ngô lão đã có thái độ?
Lý Kiền Ý lẩm bẩm nói.
Bí thư Lâm nói:
- Trong 11 ủy viên quân ủy thì có sáu đồng chí ủng hộ Trạch Vinh.
Dù sao việc này Lý Kiền Ý cũng sẽ biết nên Bí thư Lâm nói thẳng.
- Bí thư Lâm vậy là ngài cũng ủng hộ Vương Trạch Vinh?
Lý Kiền Ý nôn nóng hỏi.
Bí thư Lâm ủng hộ Vương Trạch Vinh là điều Lý Kiền Ý không nghĩ tới. theo y nghĩ thì Bí thư Lâm sẽ không làm như vậy. Nhưng bây giờ có sáu ủy viên quân ủy ủng hộ Vương Trạch Vinh, y biết ngay Bí thư Lâm đã ủng hộ Vương Trạch Vinh. Đây là chuyện y không thể nào chấp nhận nổi.
Bí thư Lâm không nghĩ Lý Kiền Ý lại hỏi như vậy. ngài phải thầm than con người khi đến điểm mấu chốt mới lộ được bản tính.
Thấy Bí thư Lâm nhìn tới, Lý Kiền Ý lúc này mới nhận ra điều mình không nên hỏi. Chẳng qua bây giờ y đang rất kích động nên lớn tiếng nói:
- Bí thư Lâm, tôi có gì kém Vương Trạch Vinh, tại sao ngài ủng hộ hắn? Tôi tin mình lên vị trí kia sẽ làm tốt hơn hắn.
- Đồng chí Lý Kiền Ý, anh nói như vậy là có ý gì?
Bị ánh mắt của Bí thư Lâm ép tới khiến khí thế của Lý Kiền Ý giảm đi nhiều.
- Bí thư Lâm, tôi từ trước đến giờ vẫn vẫn nghe lời ngài, tôi tự hỏi mình làm rất tốt. Vương Trạch Vinh từ góc độ nào mà nói cũng kém tôi cơ mà.
Bí thư Lâm đột nhiên phát hiện mình đã sai lầm khi ủng hộ Lý Kiền Ý tới vị trí này.
Bí thư Lâm không khỏi cảm thấy mình mất đi khả năng khống chế tình hình. Những người của Uông Chính Phong thì ngài không thể ảnh hưởng được, bây giờ Ngô lão lại ủng hộ Vương Trạch Vinh, dù là không không ủng hộ Vương Trạch Vinh cũng không ảnh hưởng việc Vương Trạch Vinh lên chức. Hơn nữa từ thái độ của Bành Bộ Thuân vừa rồi, ngài cũng nhận ra Bành Bộ Thuân cùng Thường Chính Lý muốn ủng hộ Vương Trạch Vinh.
Việc Vương Trạch Vinh lên chức bây giờ không phải là chuyện một hai người có thể ảnh hưởng tới.
- Kiền Ý, suy nghĩ này của anh là không được, công tác cách mạng là do tổ chức quyết định, cũng không phải ai ủng hộ là có thể quyết định được.
- Bí thư Lâm, ai cũng biết sức ảnh hưởng của ngài ở Trung ương. Vương Trạch Vinh hắn nếu không được ngài ủng hộ thì hắn sao có thể phát triển nhanh như vậy? Hắn còn trẻ, còn nhiều cơ hội. Nếu lần này hắn làm Phó chủ tịch thì tôi sẽ ra sao?
Bí thư Lâm không khỏi lắc đầu. Lý Kiền Ý vì mất khả năng lên chức nên mới vậy, đến bây giờ vẫn không nhìn rõ tình hình là dù không có mình ủng hộ thì sức ảnh hưởng của Vương Trạch Vinh ở quân đội là không ai có thể phá vỡ.
- Kiền Ý, tôi thấy anh nên nghỉ ngơi một chút, chắc do trong thời gian qua áp lực công việc quá lớn nên mệt mỏi.
Bí thư Lâm gần như đuổi khách.
Ra khỏi nhà Bí thư Lâm, Lý Kiền Ý càng nghĩ càng tức giận. Cục diện đang tốt sao đột nhiên thay đổi nhanh như vậy?
Y đi xe tới câu lạc bộ của Hà Hảo. Lý Kiền Ý vào trong đó ép Hà Hảo uống với mình.
Vừa uống, Lý Kiền Ý vừa mắng to Bí thư Lâm và Vương Trạch Vinh.
Hà Hảo càng nghe càng sợ. Cô chưa bao giờ thấy Lý Kiền Ý kích động như vậy.
Từ lời nói của Lý Kiền Ý, Hà Hảo nghe ra Lý Kiền Ý thua Vương Trạch Vinh ở việc nào đó.
Nghĩ tới độ tuổi và khí chất của Vương Trạch Vinh, lại nhìn Lý Kiền Ý đang vùi đầu uống rượu, Hà Hảo hỏi:
- Lý ca, anh không phải có quan hệ tốt với Vương ca sao? Vương ca phát triển phải là việc đáng mừng chứ?
Hà Hảo không ngờ mình nói như vậy càng làm Lý Kiền Ý tức tối. Y vung tay tát vào mặt Hà Hảo rồi nói:
- Ông bảo mày nói giúp hắn à?
Hà Hảo sợ hãi vội vàng đứng xa ra một chút.
- Uổng công tao để Thư Ý cho hắn, hắn không ngờ đoạt vị trí của tao.
Lý Kiền Ý vừa nói vừa ném chén rượu về phía Hà Hảo.
Một lúc sau thấy Lý Kiền Ý đã say ngã xuống đất, Hà Hảo gọi hai nhân viên phục vụ đưa Lý Kiền Ý vào giường.
Cô sang phòng khác và gọi điện cho Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh lúc này vừa cất bước Chu Thế Khánh, hắn nói:
- Hà Hảo, có chuyện gì vậy?
Hà Hảo nhỏ giọng nói:
- Vương ca, vừa nãy Lý Kiền Ý đầy tức giận đến chỗ em uống rượu, y còn mắng anh và Bí thư Lâm một trận. Em lo y sẽ làm gì đó bất lợi với anh.
Vương Trạch Vinh đương nhiên biết rõ tại sao Lý Kiền Ý lại như vậy, đồng thời hắn cũng bảo mình phải cảnh giác với Lý Kiền Ý.
Hà Hảo kể qua mấy lời mắng của Lý Kiền Ý ra.
Vương Trạch Vinh cũng có thể nghe ra Lý Kiền Ý nhất định đến nhà Bí thư Lâm, sau đó nghe Bí thư Lâm nói gì đó mới thành như vậy. Hắn biết từ bây giờ mình phải xác định lại mối quan hệ với Lý Kiền Ý.
Đồng thời hắn cũng khá hài lòng vì có một tay trong ở bên cạnh Lý Kiền Ý là Hà Hảo.
- Tiểu Hảo, cảm ơn em.
Vương Trạch Vinh cười nói.
Thấy Vương Trạch Vinh gọi mình như vậy, Hà Hảo rất vui:
- Vương ca, em luôn nghe lời anh.
Bỏ máy, Vương Trạch Vinh thấy mình cần đến nhà Bí thư Lâm. bây giờ có lẽ Bí thư Lâm đang có vài suy nghĩ, mình cần phải loại bỏ vài suy nghĩ không cần thiết của Bí thư Lâm đi