Kế hoạch phương bắc là tuyệt mật, chỉ một số ít Lãnh đạo trung ương biết được việc này.
Cùng lúc đó Lãnh đạo trung ương Trung Quốc cũng liên tục ra nước ngoài.
Vương Trạch Vinh đồng ý lời mời của Triều Tiên mà dẫn đoàn sang viếng thăm Triều Tiên.
Lần này đi cùng hắn có một nhóm lớn quan chức bên mảng kinh tế, cũng có không ít công ty. Đương nhiên Phác Vĩnh Trinh cùng Hoàng Chân Anh cũng hộ tống đưa Vương Trạch Vinh về Triều Tiên.
Vương Trạch Vinh lần này đến mà nói là chuyện rất quan trọng đối với Kim Nhân Đông, vì thế y sớm đến sân bay nghênh đón.
Vừa xuống Vương Trạch Vinh và Kim Nhân Đông đã ôm chặt nhau.
Kim Nhân Đông có chút kích động nói:
- Bí thư Vương, tôi sớm hy vọng anh một lần nữa tới Triều Tiên.
Vương Trạch Vinh nói:
- Lần này tôi dẫn theo không ít các công ty lớn của Trung Quốc, hy vọng sẽ có ích đối với anh.
Bắt chặt tay Vương Trạch Vinh, Kim Nhân Đôngnois:
- Rất cảm ơn anh.
Hai người cũng không tiện nói sâu thêm khi còn ở nơi công cộng như thế này.
Lúc này có không ít phóng viên vây quanh tiến hành phỏng vấn Vương Trạch Vinh.
- Bí thư Vương, lần này Trung Quốc có phải sẽ dự định trợ giúp Triều Tiên thêm nữa hay không? đây có phải là lần trợ giúp lớn nhất không?
- Bí thư Vương, lần này Trung Quốc và Triều Tiên có bao nhiêu hạng mục sẽ hợp tác với nhau?
- Xin hỏi thái độ của Trung Quốc về việc Hàn Quốc bắt thuyền đánh cá của Trung Quốc?
Một loạt phóng viên lên tiếng hỏi. Khi Vương Trạch Vinh nghe đến chuyện Hàn Quốc bắt tàu đánh cá Trung Quốc, Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói:
- Trung Quốc luôn có chính sách ngoại giao hòa bình nhưn nó không có nghĩa Trung Quốc chấp nhận sự khiêu chiến. Đối với việc này Trung Quốc hy vọng Hàn Quốc sẽ rất chú trọng. Lúc cần thiết Trung Quốc cũng sẽ có hành động tất yếu để lấy lại tự do cho nhân dân của mình.
Câu này của Vương Trạch Vinh làm cả hiện trường trở nên yên tĩnh. Mọi người đột nhiên phát hiện trong lời nói của Vương Trạch Vinh nhất định có vấn đề. Chẳng lẽ Trung Quốc và Hàn Quốc sẽ có chiến tranh?
Một phóng viên vội vàng hỏi theo:
- theo chúng tôi biết thì gần đây Trung Quốc có điều động binh lực, có phải là vì chuyện tàu cá bị bắt nên Trung Quốc định dùng vũ lực với Hàn Quốc không?
Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói:
- Đây là chuyện trong quân đội, tôi không thể trả lời.
Nhìn theo xe của Vương Trạch Vinh, các phóng viên có chút hưng phấn. Bọn họ cảm thấy có thể tìm được tin gì đó từ lời nói của Vương Trạch Vinh.
Một phóng viên nói với phóng viên bên cạnh:
- theo tin tức mà tôi biết thì Vương Trạch Vinh bây giờ có sức ảnh hưởng rất lớn đối với quân đội. Hắn nếu nói như vậy cùng với việc gần đây Trung Quốc đang điều binh lực ở phía bắc thì có phải là Trung Quốc định dùng vũ lực với Hàn Quốc không?
Phóng viên kia nói:
- Tôi thấy rất có thể, vì sao Vương Trạch Vinh lúc này lại đến Triều Tiên. Như vậy nếu Trung Quốc tấn công Hàn Quốc thì thái độ của Triều Tiên là rất quan trọng.
- Tôi thấy Triều Tiên sẽ rất vui nếu việc này diễn ra.
Mấy phóng viên vừa nói chuyện vừa nhanh chóng truyền tin qua mạng về báo của mình.
Vương Trạch Vinh vào phòng nghỉ của mình thì thấy Hoàng Chân Anh đã có mặt ở đây, đồng thời Kim Nhân Đông cũng đã tới. Kim Nhân Đông lúc này không cần phiên dịch riêng cho mình.
Kim Nhân Đông nói:
- Bí thư Vương, để Hoàng Chân Anh làm phiên dịch có được không?
Vương Trạch Vinh vẫn thường xuyên quan sát Hoàng Chân Anh nên cũng có thể tin cô ta. Vì thế hắn cười nói:
- Cứ như vậy đi.
Thấy Vương Trạch Vinh tin tưởng Hoàng Chân Anh, Kim Nhân Đông khá vui vẻ. Y nói:
- Hai người Hoàng Chân Anh có làm Bí thư Vương hài lòng không?
Hoàng Chân Anh tuy phiên dịch lại nhưng mặt vẫn có chút xấu hổ. Vương Trạch Vinh cũng nhận ra điều này.
- Hai cô ấy rất tốt, cảm ơn đồng chí Kim Nhân Đông.
Kim Nhân Đông cười ha hả nói:
- Bí thư Vương, đây là tình hữu nghị giữa hai nước chúng ta mà.
Vương Trạch Vinh không khỏi có chút buồn cười. Kim Nhân Đông này đúng là biết nói chuyện.
- Bố tôi lần này bảo tôi hỏi một việc đó là Trung Quốc có phải có ý tấn công Hàn Quốc không?
Kim Nhân Đông hỏi.
- Việc này phải xem thái độ của Hàn Quốc. Nếu như bọn họ không chịu nhận sai thì Trung Quốc cũng không ngại đánh một trận.
- Bố tôi nói đến lúc ấy Triều Tiên có thể phối hợp với Trung Quốc. Chẳng qua tình hình hiện nay của Triều Tiên chúng tôi khá khó khăn nên cần Trung Quốc viện trợ nhiều hơn.
Vương Trạch Vinh đương nhiên hiểu rõ ý đồ của Kim Chung Sơn. Nếu như Trung Quốc tấn công Hàn Quốc, bọn họ vừa có thể đạt mục đích nhằm vào Hàn Quốc, vừa hóa giải mâu thuẫn trong nước, vừa nhận được nhiều viện trợ. Đây là chuyện quá tốt mà không có thiệt hại gì với Triều Tiên.
- Nếu có ngày đó thì chúng tôi nhất định sẽ nghĩ tới Triều Tiên đầu tiên.
Vương Trạch Vinh nói.
- Đồng chí Vương Trạch Vinh, không mấy khi anh có thể tới Triều Tiên, tôi đã tuyển chọn một số nữ đồng chí trong cả nước để tổ chức tiết mục văn nghệ mời anh xem.
Nhìn Kim Nhân Đông, Vương Trạch Vinh nở nụ cười. Tên Kim Nhân Đông này thật ra khá giống Hạng Định, đều là người chuyên môn muốn đưa phụ nữ tới cạnh mình, để lấy lòng mình.
Vương Trạch Vinh nhìn Hoàng Chân Anh và nói:
- Đồng chí Hoàng Chân Anh rất tốt, ngoài cô ấy thì anh không cần bố trí thêm ai.
Nói xong câu này, Vương Trạch Vinh thấy quan khí của Hoàng Chân Anh càng nghiêng về phía mình hơn.
- Đồng chí Kim Nhân Đông, sức khỏe của Tổng bí thư Kim Chung Sơn vẫn khỏe chứ?
Vương Trạch Vinh hỏi.
Nghe Vương Trạch Vinh hỏi, Kim Nhân Đông lắc đầu nói:
- Bí thư Vương, tôi cũng không giấu anh, bố tôi bây giờ rất yếu, toàn phải dùng thuốc để duy tùi. Bây giờ tình hình Triều Tiên rất căng thẳng, bố tôi cũng do dự.
Nhìn Kim Nhân Đông, Vương Trạch Vinh gật đầu. Hắn biết Kim Nhân Đông đang lo việc gì.
- Anh cần Trung Quốc giúp gì thì cứ nói. Lần này tôi tới Triều Tiên chính là muốn toàn lực ủng hộ anh.
Kim Nhân Đông có chút cảm kích nói:
- Xin Bí thư Vương yên tâm, tôi luôn nghi nhớ tình hữu nghị của quý quốc, sẽ có lúc tôi hoàn lại.
Vương Trạch Vinh nói:
- Tình hữu nghị giữa Trung Quốc và Triều Tiên không gì, không ai có thể thay đổi.
Ngay khi Vương Trạch Vinh sang Triều Tiên, các phóng viên sớm có hành động. Những lời nói của Vương Trạch Vinh ở sân bay cũng khiến chuyên gia quân sự các nước chú ý và phân tích.
Lãnh đạo Hàn Quốc đương nhiên là rất chú trọng. Nghĩ tới gần đây Trung Quốc điều binh lực ở phía bắc làm bọn họ rất lo lắng.
Do lo lắng nên Hàn Quốc lập tức liên lạc với Mỹ.
Tổ chức tình báo của Mỹ cũng rất lợi hại, bọn họ đã tìm ra được Trung Quốc có một kế hoạch tên phương bắc. Vì thế liên lạc với việc này Mỹ liền cử hạm đội Thái Bình Dương tiến về phía Hàn Quốc.
Có Mỹ ủng hộ, Hàn Quốc cũng tự tin hơn, thường xuyên lên các kênh truyền thông uy hiếp Trung Quốc.
Vương Trạch Vinh bây giờ không quá để ý đến truyền thông nói gì. Hắn lần này đến Triều Tiên mục đích là tạo sương khói mà thôi. Xem ra mục đích chuyến đi lần này của mình đã có hiệu quả