Nhìn quyển sổ trên bàn, Vương Trạch Vinh rất phục năng lực của Long Dũng Đình. Nghe Long Dũng Đình nói thì thứ này lấy được từ một căn phòng bí mật ở nhà em gái Mai Vinh Trân.
Vương Trạch Vinh đã đọc qua nội dung thấy bên trong có không ít việc liên quan đến Mai Vinh Trân. Hơn nữa khoản tiền là rất lớn. Với thu nhập của Mai Vinh Trân thì không thể nói rõ.
Có thứ này tức là túm được cổ Mai Vinh Trân. Vương Trạch Vinh cảm thấy thứ này rất có giá trị, lúc quan trọng đưa ra thì Mai Vinh Trân nhất định sẽ cúi đầu phục tùng.
- Cậu lấy thứ này thì có ai phát hiện không?
Vương Trạch Vinh hỏi.
- Xin Chủ tịch Vương yên tâm, nửa đêm tôi lẻn vào lấy ra. Trong nhà không có ai. Đó là một căn nhà mà Mai Vinh Miêu lén mua, két sắt làm rất đặc biệt, từ ngoài nhìn vào nếu không chú ý sẽ không thấy.
Vương Trạch Vinh gật đầu nói:
- Cứ để đó, không đến thời điểm quan trọng thì không cần dùng.
Long Dũng Đình nói:
- Chỉ cần Chủ tịch Vương thấy được là được.
Từ lần trước sau khi Mai Vinh Trân cho em gái và em rể theo dõi Vương Trạch Vinh, Long Dũng Đình vẫn phải nhịn cơn tức trong lòng này. Long Dũng Đình là bộ đội đặc chủng xuất ngũ, hắn biết bây giờ chị gái mình rất để ý đến Vương Trạch Vinh. Hắn không hy vọng giữa hai người xuất hiện vấn đề gì xấu. Có người không ngờ lại định nhằm vào chị gái hắn, khiến Long Dũng Đình rất giận. Long Dũng Đình là một người lặng lẽ làm việc nên từ hôm đó ngoại trừ lái xe cho Vương Trạch Vinh ra, hắn vẫn âm thầm quan sát Mai Vinh Trân, em gái và em rể của ả.
Sau một thời gian quan sát, Long Dũng Đình đúng là thấy một ít vấn đề.
Em gái Mai Vinh Trân tên là Mai Vinh Miêu, em rể là Tiền Vũ, hai người này mở một công ty kiến trúc Thiên Hà nhưng Long Dũng Đình phát hiện một tình huống đó là công ty này không làm gì thật cả. Thông qua điều tra, Long Dũng Đình phát hiện bí mật của công ty này. Công ty này lợi dụng quan hệ của Mai Vinh Trân mà kiếm được các công trình rồi chia ra ngoài. Theo hiểu biết thì trước khi Vương Trạch Vinh đến thì công ty này đã đạt được mấy công trình lớn và kiếm được không ít tiền.
Trong cả quá trình công ty này lợi dụng quyền lực trong tay mà kiếm được rất nhiều tiền.
Sau mấy lần theo dõi, Long Dũng Đình phát hiện một bí mật khác của Mai Vinh Trân. Có một số việc mà chồng ả cũng không biết, ví dụ như Mai Vinh Miêu lén mua một ngôi nhà, lắp đặt rất bình thường nhưng mà Mai Vinh Miêu lại để một ít sổ sách bí mật.
Long Dũng Đình muốn lấy trộm đồ mà không ai biết thì khá dễ. Sau khi trộm ra hắn thấy số tiền quá lớn nên lập tức giao cho Vương Trạch Vinh.
Nhìn Long Dũng Đình đi ra ngoài, Vương Trạch Vinh ngồi đó mà suy nghĩ một vấn đề. Mai Vinh Trân chỉ là một trưởng ban Tổ chức cán bộ thì không thể nào có thể đạt được các công trình lớn như vậy. Hơn nữa còn có cả mấy công trình lớn trên thành phố.
Vương Trạch Vinh một lần nữa đọc quyển sổ, hắn không tin việc này chỉ có mình Mai Vinh Trân là làm được. Việc này chẳng lẽ còn dính dáng tới La Trung Hoa? Chỉ có La Trung Hoa tham gia cùng thì mới giải thích được.
Các công trình bình thường thì Mai Vinh Trân có thể bắt được. Nhưng các công trình lớn kia lại khác, xem ra Mai Vinh Trân và La Trung Hoa có quan hệ không như bề ngoài. Giữa hai người này có lẽ có quan hệ tiền tài.
Vương Trạch Vinh tạm thời chưa định đâm chuyện này ra. Bây giờ sắp bầu cử nếu đưa ra thì không tốt. Gần đây La Trung Hoa khá hài hòa với hắn.
Vương Trạch Vinh biết nếu như việc này bị đâm ra thì bộ máy chính trị Huyện Đại Phường sẽ lại thay đổi, như vậy không tốt cho bất cứ ai.
Tình hình bây giờ thì dù La Trung Hoa có phạm sai lầm lớn hơn nữa cũng không thể đụng đến hắn.
- Chủ tịch Vương, vừa nãy Phó chủ tịch Cam gọi điện tới là sẽ đến báo cáo công việc với ngài.
Hác Duệ Bân đi vào nói.
- Được.
Vương Trạch Vinh nói. Hắn cũng muốn xem người phụ nữ này tìm mình có chuyện gì.
Cam Vi Hồng là cục trưởng Cục Xây dựng thành phố, lần này đến đây để tranh chức phó chủ tịch thường trực.
Từ tin tức nhận được, Vương Trạch Vinh biết người phụ nữ này là người của Ngũ Toa Đức. Cho nên ngoài việc tỏ vẻ tôn trọng ra thì Vương Trạch Vinh cũng không quá quan tâm chuyện tuyển cử của cô ta. Nhưng thời gian gần đây Chánh văn phòng Huyện ủy Mão Văn Tuấn thường xuyên mang cô đi không ít nơi.
Cam Vi Hồng là một người phụ nữ khá quý phái, nếu cô ả trẻ hơn vài tuổi thì đã là một người đẹp.
Thấy Cam Vi Hồng đi vào, Vương Trạch Vinh mỉm cười đứng lên đi tới vài bước rồi bắt tay Cam Vi Hồng:
- Phó chủ tịch Cam đến.
Cam Vi Hồng cười nói:
- Trong thời gian này tôi đến không ít xã, Huyện Đại Phường đúng là rất nghèo khó.
Vương Trạch Vinh mời Cam Vi Hồng ngồi xuống. Hác Duệ Bân đã sớm rót trà đưa tới.
- Thế nào?
Vương Trạch Vinh hỏi.
Cam Vi Hồng biết Vương Trạch Vinh hỏi mình tình hình tham gia tuyển cử nên nói:
- Tổ chức nếu đã bố trí tôi đến Huyện Đại Phường tham gia tuyển cử, tôi nhất định sẽ làm tốt công tác của mình.
- Chủ tịch Vương, sau khi tôi tới thị trấn Khê Thủy thì thấy chất lượng nước ở đây rất tốt. Tôi cũng quen một ít nhà đầu tư trên thành phố nên chuẩn bị quay về thành phố một chuyến xem có thể mời bọn họ đến khảo sát hay không?
Thấy Cam Vi Hồng muốn phát triển Khê Thủy, Vương Trạch Vinh cũng có ấn tượng tốt hơn với cô ta. Mặc dù người phụ nữ này thuộc hệ của Ngũ Toa Đức, nhưng nếu ả muốn làm việc thực sự thì điểm này nói rõ không tệ.
Vì có suy nghĩ này nên Vương Trạch Vinh quan tâm nói:
- Phó chủ tịch Cam, công tác tuyên truyền và thu hút đầu tư của Huyện Đại Phường đã có quy hoạch thống nhất. Việc này sau khi bầu cử sẽ tiến hành. Mục tiêu trước mắt của chị bây giờ chính là quan hệ với các đại biểu, thực hiện ý đồ của tổ chức là quan trọng nhất.
Cam Vi Hồng thực ra cũng đang làm chuyện này, chẳng qua không quá lo lắng.
Không ngờ Vương Trạch Vinh lại quan tâm đến chuyện trúng cử của mình, Cam Vi Hồng cảm ơn nói:
- Cảm ơn Chủ tịch Vương quan tâm.
Hai người lại nói chuyện một chút về tình hình phát triển Huyện Đại Phường, Cam Vi Hồng liền đứng dậy rời đi. Trước khi đi Cam Vi Hồng còn chủ động bắt tay Vương Trạch Vinh:
- Tôi sẽ ủng hộ công tác của Chủ tịch Vương.
Thái độ của Cam Vi Hồng làm Vương Trạch Vinh có chút kinh ngạc.
Nhưng sau khi ngồi xuống hắn cẩn thận phân tích tình hình thì đành phải nở nụ cười:
- Người phụ nữ này.
Sau khi trải qua phân tích Vương Trạch Vinh thấy Cam Vi Hồng tuyệt đối ủng hộ La Trung Hoa. Cô ta nói ủng hộ công tác của hắn chính là sợ mình ngáng đường gây khó dễ trong đợt bầu cử này mà thôi.
Trong nhà Mai Vinh Trân, Mai Vinh Miêu đang sợ hãi nhìn chị của mình. Ả rốt cuộc đã phát hiện ra quyển sổ của mình đã mất.
Mai Vinh Miêu dù như thế nào cũng không nghĩ ra được chuyện này. Vì đặt quyển sổ ở đó nên ả đã chuyên môn mua một căn nhà an ninh rất tốt, bên trong cũng không đặt thứ gì nên nếu đám trộm có vào cũng không nghĩ ở trong này có vật quý giá. Hơn nữa ả còn mua két sắt đưa vào tường để bỏ quyển sổ vào đấy. Nhưng tuyệt đối không ngờ quyển sổ đã không còn.
Nghe Mai Vinh Miêu nói, Mai Vinh Trân thiếu chút nữa ngã xuống. Đúng là đáng chết, ả biết quyển sổ đó quan trọng như thế nào. Từ trong này có rất nhiều chuyện sẽ bị phanh phui, nếu thực sự như vậy thì đừng nói là ả mà ngay cả Bí thư La cũng xong đời.
- Đã sớm bảo dì đốt nót đi, sao dì còn giữ lại hả?
Mai Vinh Trân rất giận, ả đi đến bước này đâu dễ dàng gì? Cô em gái không biết ả phải trả giá bao nhiêu mới khiến người ta hâm mộ như thế này. Một người phụ nữ thành công trong chốn quan trường thì sau lưng phải làm rất nhiều việc như cùng ăn, cùng uống, nhảy và ngủ với lãnh đạo.
Trước khi đi theo La Trung Hoa, ả đã bỏ ra rất nhiều, cuộc sống lúc đó rất khổ mà không được báo đáp bao nhiêu. Chỉ sau khi ngủ với La Trung Hoa, cuộc đời ả mới thay đổi. Bây giờ thì xong rồi, quyển sách này mất đi có lẽ làm tất cả nỗ lực của ả sẽ biến thành mây khói.
- Hay là em báo cảnh sát?
Mai Vinh Miêu có lẽ đã mất bình tĩnh nên nói như vậy.
Mai Vinh Trân trừng mắt nhìn cô em gái và không biết nói gì? Sớm biết như vậy thì không để cô ả tham gia vào chuyện này.
- Bỏ đi, xem động tĩnh thế nào. Nếu đối phương đã bắt được thứ này thì nhất định sẽ lợi dụng nó. Chỉ cần bọn họ đưa giá thì chị sẽ có biện pháp đối phó.
Mai Vinh Trân đuổi Mai Vinh Miêu về.
Việc này Mai Vinh Trân không định nói cho La Trung Hoa biết. Ả muốn xem thêm rồi nói.
Vừa nghĩ đến vấn đề này, Mai Vinh Trân liền rất lo lắng. Trong chốn quan trường vấn đề khác có thể thoát nhưng vấn đề kinh tế lại là quả bom. Mai Vinh Trân biết mình đã tham ô quá nhiều, nếu bị phanh phui thì không còn cơ hội xoay người nữa.
Trước mắt đột nhiên hiện ra hình ảnh của Vương Trạch Vinh. Mai Vinh Trân dám đoán việc này nhất định có quan hệ đến Vương Trạch Vinh. Nghĩ đến Vương Trạch Vinh sau khi đến Huyện Đại Phường đã đoạt lấy quyền lực của La Trung Hoa, Mai Vinh Trân cảm thấy vô lực.