Lữ Hàm Yên rất quan tâm đến hoạt động thu hút đầu tư của Vương Trạch Vinh, nàng đưa cho Vương Trạch Vinh miếng táo rồi nói:
- Trạch Vinh, tình hình hôm nay của anh như thế nào?
Vương Trạch Vinh vừa ăn vừa nói:
- Anh cũng không ngờ lại hút người như vậy. Chỉ trong vòng hai ngày mà một nửa số đất ở thị trấn Vương Gia Bá đã được thuê.
Lữ Hàm Yên vui vẻ nói:
- Điều này nói rõ chính sách của anh được mọi người hoan nghênh. Đây là chuyện tốt.
Vương Trạch Vinh nói:
- Cho dù chuyện gì cũng sẽ có nơi làm trước. Luân chuyển đất đai là hạng mục mới, rất nhiều người cảm thấy tò mò nên tham gia. Anh đoán không ít người thanh niên muốn gây dựng sự nghiệp sẽ sớm rời bỏ vì không chịu được gian khổ ở nông thôn.
Đây là điều hắn vẫn lo lắng. Cho thuê đất mục đích chủ yếu chính là người tỉnh thành đưa các tri thức tiên tiến và kỹ thuật đến Huyện Đại Phường.
Lữ Hàm Yên cười nói:
- Anh nghĩ nhiều quá rồi đó. Trước mắt Huyện Đại Phường cho bọn họ một cơ hội, thành hay không là chuyện của bọn họ. Cho dù không thành công bọn họ cũng không bị thiệt hại quá nhiều. Dù sao tỉnh thành khác nơi khó khăn như Huyện Đại Phường. Người trên tỉnh thành tiêu mấy chục, mấy trăm ngàn cũng không ảnh hưởng quá nhiều đến cuộc sống bọn họ. Nhưng nông dân Huyện Đại Phường nếu có thể được mấy trăm tệ thì đây là hy vọng của cả nhà. Có khi giúp bọn họ thoát nghèo.
Thấy Lữ Hàm Yên nói như vậy, Vương Trạch Vinh khen:
- Hàm Yên nhà ta tiến bộ rồi, đúng là lên tỉnh làm việc có khác.
Lữ Hàm Yên khẽ đấm Vương Trạch Vinh một chút rồi nói:
- Anh cũng tiến bộ đó, miệng như bôi mỡ.
Vương Trạch Vinh ôm Lữ Hàm Yên rồi nói:
- Anh nói thật đó. Em có thể thấy được như vậy nói rõ em hiểu được suy nghĩ của anh. Huyện Đại Phường rất nghèo. Mấy chục thậm chí vài tệ đối với một hộ nông dân cũng rất quan trọng. Đừng nhìn mỗi mẫu đất chỉ được có 65 tệ, nhưng nếu 65 tệ này vào tay người nông dân thì sẽ có tác dụng rất lớn đối với gia đình bọn họ. Hơn nữa anh hy vọng nông dân ngoài thu nhập từ tiền thuê đất ra thì sẽ tập huấn bọn họ, để bọn họ có thể trở thành công nhân. Đến lúc đó đời sống gia đình bọn họ sẽ thay đổi.
Lữ Hàm Yên nói:
- Huyện Đại Phường muốn phát triển thì đúng là phải theo hướng này.
Sau khi đến Ủy ban Kế hoạch và Phát triển tỉnh làm việc, Lữ Hàm Yên hiểu được nhiều thứ, nhìn nhận vấn đề cũng sâu rộng hơn.
Vương Trạch Vinh nói:
- Đối với nông dân Huyện Đại Phường mà nói, quan trọng nhất bây giờ là thoát khỏi việc được cứu trợ. Chỉ có thể dựa vào thực lực của mình mà sống, mới có động lực đi làm các công việc tiếp theo. Anh cũng đã bố trí không ít các hạng mục như trồng hoa. Nếu như phát triển thì sẽ có nhiều nông dân thu lợi từ đây. Các hạng mục khác như du lịch, gia công các sản phẩm thủ công mỹ nghệ... như vậy có thể tăng thu nhập của nông dân lên. Ngoài ra còn trạm phát điện, khai quặng và các công ty lớn, các phương diện cùng triển khai thì kinh tế Huyện Đại Phường sẽ tăng lên nhiều. Anh định một năm sau Huyện Đại Phường sẽ không còn là huyện khó khăn nữa. Có rất nhiều việc cần làm.
- Em tin anh sẽ thành công.
Lữ Hàm Yên nhìn Vương Trạch Vinh rồi nói. Nàng rất sùng bái chồng mình. Lữ Hàm Yên cầm tay Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Em mới mua một bộ đồ lót, anh xem xem đẹp không?
Vương Trạch Vinh ôm Lữ Hàm Yên rồi nói:
- Anh kiểm tra hết người em.
....
Hội nghị thường vụ tỉnh ủy diễn ra, phó chủ tịch tỉnh phụ trách công tác thu hút đầu tư trong toàn tỉnh tiến hành báo cáo công việc ở Hội chợ thương mại.
Phó chủ tịch tỉnh Tần Giang Dương nói:
- Hội chợ thương mại năm nay xuất hiện một tình huống mới. Huyện Đại Phường – Thành phố Quán Hà lần này thí điểm thị trấn Vương Gia Bá về chính sách Luân chuyển đất đai và đưa ra trong hội chợ. Theo tình hình tôi hiểu thì được mọi người gọi là hiện tượng Đại Phường. Biện pháp Luân chuyển đất đai được rất nhiều thương nhân đánh giá cao. Đất của thị trấn Vương Gia Bá trên cơ bản đã được cho thuê hết.
Bí thư tỉnh ủy Phùng Nhật Hoa thực ra sớm biết việc này. Bởi vì trung ương cũng có suy nghĩ thí điểm nên y mắt nhắm mắt mở mà quan sát. Bây giờ nghe Tần Giang Dương báo cáo việc này nên y hỏi:
- Theo hiểu biết của các anh thì biện pháp Luân chuyển đất đai này có lợi hại như thế nào?
Tần Giang Dương nói:
- Cái khác tôi không rõ lắm, chỉ riêng việc rất nhiều người đến gian hàng Huyện Đại Phường là biết có một loạt người trên tỉnh thành muốn xuống nông thôn thuê đất để xây dựng sự nghiệp. Chúng tôi đã phái người làm cuộc điều tra, bây giờ rất nhiều sinh viên tốt nghiệp đại học khó tìm công việc trên tỉnh thành nên đặt mục tiêu xây dựng sự nghiệp ở nông thôn. Bọn họ dự định trồng trọt, hoặc các ngành sản xuất khác. Biện pháp Luân chuyển đất đai của Huyện Đại Phường làm cho mọi người thấy cơ hội. Cụ thể sẽ phát triển như thế nào thì cần phải quan sát.
Phùng Nhật Hoa nói:
- Việc này trên trung ương cũng chưa có chính sách cụ thể. Đối với việc Huyện Đại Phường đưa ra hạng mục mới này, tôi tạm thời thấy không nên ủng hộ, không phản đối. Đầu tiên do bọn họ làm thí điểm xem có tìm được đường ra hay không?
Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Tô Hưng Minh hỏi:
- Trong việc tuyên truyền hiện tượng Đại Phường, bí thư có chỉ thị gì không?
Phùng Nhật Hoa nói:
- Trăm nhà tranh nhau đi.
Bởi vì có chỉ thị này của Phùng Nhật Hoa, nên Tô Hưng Minh sớm muốn tuyên truyền chính sách Luân chuyển đất đai này của Vương Trạch Vinh liền yêu cầu cấp dưới tìm cách.
Thực ra ban Tuyên giáo cũng rất hứng thú với hiện tượng Đại Phường, đặc biệt là tin mới như vậy càng được chú ý.
Hai ngày nay trên tỉnh thành rất nhiều người bàn tán việc đến Huyện Đại Phường thuê đất. Nhiều người gặp nhau đều hỏi một câu như vậy: “Có định đến Huyện Đại Phường thuê đất không?”
Tiền thuê đất ở Huyện Đại Phường quá rẻ đối với người trên tỉnh thành. Có một mảnh đất lớn như vậy, bọn họ muốn làm gì thì làm, đây đúng là cuộc sống địa chủ.
Bởi vì đây là hạng mục mới nên cũng có nhiều người thuê các ngọn núi rồi tỏ vẻ cải tạo làm chỗ nghỉ ngơi, giải trí khi rảnh rỗi.
Có người có tiền bỏ ra để thuê ngọn núi thỏa mãn tâm lý thích khoe khoang của bọn họ. Khi mấy người có tiền tụ tập lại ngồi chơi, bọn họ sẽ nói:
- Sang năm đến núi của tôi chơi.
Lời này đúng là đầy khí phách.
Vương Trạch Vinh cũng không ngờ xuất hiện tình hình các ngọn núi không đủ cung cấp. Từng ngọn núi bị những thiếu gia có tiền trên tỉnh thuê hết.
Có nhiều người thậm chí vì tranh ngọn núi lớn nhất mà không ngừng tăng giá, điều này làm Vương Trạch Vinh thầm than bọn họ có tiền.
Đương nhiên có không ít người phản đối hiện tượng Đại Phường. Rất nhiều người coi Vương Trạch Vinh đi ngược lại chính sách của trung ương, có người cho rằng Vương Trạch Vinh muốn để cho giai cấp địa chủ trỗi dậy từ đống tro tàn.
Vương Trạch Vinh sớm có tâm lý chuẩn bị với việc này. Công việc quan trọng nhất hiện nay của hắn chính là tiến hành thu hồi tiền của từng mảnh đất đã cho thuê.
Đương nhiên mặc dù nói trong vòng một tuần có thể giao tiền, nhưng rất nhiều người thấy đất Huyện Đại Phường được quan tâm đến thế nên ngày hôm sau đã chuyển hết tiền tới tay Vương Trạch Vinh.
Nhìn một đám tiền được đưa tới, đoàn người Huyện Đại Phường rất giật mình. Số lượng lớn như vậy Huyện Đại Phường rất ít xuất hiện, trừ phi là tiền cứu trợ hàng năm mà thôi.
Vì chuyện tiền, Vương Trạch Vinh gọi điện thoại thông báo cho trưởng phòng tài chính Lưu Kiến. Dù là ai cũng không được tham ô một phân tiền. Tiền này toàn bộ đều là tiền cho thuê đất của nông dân, phải không thiếu một đồng chia đến tay các hộ dân.
Huyện Đại Phường trở thành tâm điểm của Hội chợ thương mại lần này, mỗi ngày đều phải giải thích rất nhiều, rất nhiều người nói đến khản cả cổ. Chiêm Lệ Quyên là phó chủ tịch huyện, lại khá đẹp nên rất nhiều người đến hỏi cô về chính sách Luân chuyển đất đai. Điều này làm Chiêm Lệ Quyên rất hưng phấn.
Huyện Đại Phường thì náo nhiệt như vậy nhưng các huyện khác của Thành phố Quán Hà lại không được tốt mấy. Triệu Minh Tích là người phụ trách công tác thu hút đầu tư nên rất đau đầu. Lần này đến tham gia Hội chợ thương mại, thành phố đặt rất nhiều hy vọng. Thành phố đã thông qua rất nhiều tài chính để chuẩn bị. Nhưng bây giờ đã sang ngày thứ ba mà không có thành quả gì.
Đúng lúc này thì Thị trưởng Ngũ Toa Đức gọi tới:
- Lão Triệu, sao rồi?
- Thị trưởng Ngũ, không có tiến triển. Chỉ có vài hạng mục nhỏ tầm mấy trăm ngàn được ký kết, các hạng mục lớn thì chưa có tiến triển.
Triệu Minh Tích bất đắc dĩ phải nói thật.
- Sao lại như vậy, anh phải chú ý chuyện Luân chuyển đất đai ở Huyện Đại Phường. Tôi nhận không ít điện thoại từ trên tỉnh gọi tới, tất cả đều hỏi về hiện tượng Đại Phường. Đây coi như là thành quả, sau khi về Thị ủy phải nghe báo cáo về tình hình Luân chuyển đất đai.
Nói đến đây Ngũ Toa Đức còn nói thêm:
- Lão Triệu, Bí thư tỉnh ủy Phùng đã có ý kiến về hiện tượng Đại Phường đó là “trăm nhà tranh nhau” anh phải đi hiểu một chút.
Triệu Minh Tích nhíu mày vì ý của Bí thư tỉnh ủy không dễ giải thích. Đồng ý hay không cũng khó nói, hắn cảm thấy đau đầu vì hiện tượng Đại Phường rồi.