Tiền Dịch Tài và Ngũ Toa Đức rất coi trọng việc tổ chuyên gia đến Huyện Đại Phường. Mặc dù việc này do Vương Trạch Vinh làm ra, nhưng lãnh đạo thành phố Thiên Hà tự mình lên tỉnh để lo việc này, mà lãnh đạo Thành phố Quán Hà không lên. Chẳng may các chuyên gia thấy không thoải mái với việc này rồi phản đối việc xây dựng ở Thành phố Quán Hà thì đó là vấn đề rất lớn.
Tiền Dịch Tài và Ngũ Toa Đức bàn bạc một chút rồi quyết định để Ngũ Toa Đức đại biểu Thị ủy, Ủy ban thành phố đến Huyện Đại Phường gặp mặt các chuyên gia. Có Thị trưởng đến tiếp thì tin rằng tổ chuyên gia không có suy nghĩ gì nữa.
Nhận được tin Ngũ Toa Đức sẽ tới, La Trung Hoa rất coi trọng nên vội vàng triệu tập hội nghị thường ủy tiến hành sắp xếp công việc. Thị trưởng Ngũ đến Huyện Đại Phường mặc dù chỉ là nói chuyện với tổ chuyên gia, nhưng ai dám đảm bảo Ngũ Toa Đức không muốn nghe báo cáo khác.
La Trung Hoa gọi điện hỏi Vương Trạch Vinh đang ở đâu. Bởi vì Vương Trạch Vinh phụ trách tiếp đón tổ chuyên gia nên La Trung Hoa nói cho Vương Trạch Vinh biết việc Thị trưởng Ngũ đến.
Vương Trạch Vinh đã cùng với các chuyên gia ở nhà người đàn ông một ngày, hắn nói với La Trung Hoa:
- Bí thư La, tôi bây giờ đang thử nghiệm cuộc sống nông dân với các chuyên gia.
- Thử nghiệm cuộc sống?
La Trung Hoa giật mình mà nói. Hắn không ngờ tổ chuyên gia còn có lịch như vậy. Nghe thấy Vương Trạch Vinh nói thế, hắn không biết Vương Trạch Vinh giở trò gì.
Vương Trạch Vinh nói ra suy nghĩ của mình với La Trung Hoa.
Cẩn thận nghe Vương Trạch Vinh nói, La Trung Hoa thầm nghĩ xong rồi. Các lão già này sao có thể chịu khổ như vậy. Chẳng may các chuyên gia mất hứng thì sẽ có vấn đề. Đương nhiên để cho hắn lo lắng là chẳng may các chuyên gia có ai đó bị bệnh thì khốn.
- Trạch Vinh, việc này anh làm quá rồi đó, mau đưa các chuyên gia về.
La Trung Hoa khuyên Vương Trạch Vinh một câu. Chẳng qua quyền lực của Vương Trạch Vinh càng lúc càng lớn nên hắn không tin có thể lay động quyết định của đối phương.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Tôi thấy hiệu quả rất được, cũng chỉ còn nửa ngày nữa mà thôi.
La Trung Hoa càng nghĩ càng thấy có chuyện nên vội vàng gọi điện báo cáo cho Ngũ Toa Đức.
- Thị trưởng Ngũ, có một chuyện tôi muốn báo cáo với ngài.
La Trung Hoa có chút lo lắng, hắn không hy vọng vì Vương Trạch Vinh làm loạn mà ảnh hưởng đến tiền đồ của mình.
- Chuyện gì?
- Thị trưởng Ngũ, là như thế này. Vương Trạch Vinh vì làm tổ chuyên gia hiểu rõ về tình hình khó khăn của Huyện Đại Phường nên đã tự mình bố trí một nội dung là thử nghiệm cuộc sống nông dân. Bây giờ Vương Trạch Vinh đã mời các chuyên gia đến ở nhà nông dân.
- Cái gì?
Ngũ Toa Đức nhướng mày rồi lớn tiếng nói:
- Làm loạn. Huyện Đại Phường các anh làm như thế nào vậy hả? Có phải không muốn xây dựng Nhà máy phát điện?
Ngũ Toa Đức không cần biết lái xe và thư ký có nghe thấy hay không mà lớn tiếng mắng. Hắn đúng là giận rồi. Vương Trạch Vinh này làm thế nào vậy hả. Chuyên gia đều là người khá lớn tuổi, bình thường hưởng thụ quen rồi. Bây giờ Vương Trạch Vinh làm như vậy chẳng may xảy ra chuyện thì hắn ăn nói với cấp trên như thế nào.
- Lập tức thông báo với Vương Trạch Vinh, bảo anh ta mang các chuyên gia về huyện thành.
Trước cửa một nhà dân, Vương Trạch Vinh cười nói với Tiền Tam Mộc:
- Tiền lão, hôm nay về huyện chứ?
Tiền Tam Mộc thở dài nói:
- Chủ tịch Tiểu Vương đúng là có lòng.
Vương Trạch Vinh nói:
- Tình hình ở đây là hơi tốt hơn so với các chỗ khác.
Tiền Tam Mộc gật đầu nói:
- Tôi đã quan sát cuộc sống của người dân một ngày. Không ngờ giải phóng nhiều năm như vậy mà còn có nơi như thế này. Gia đình vì dành chăn cho tôi nên cả nhà cùng đắp chung một chiếc chăn mỏng.
Lúc này mấy chuyên gia khác cũng đã đi tới.
Mắt nữa chuyên gia hơi đỏ lên mà nói:
- Không ngờ, tôi thật không ngờ.
Bà sống cuộc sống ở thành phố nên không thể tưởng tượng được cuộc sống của nông dân Huyện Đại Phường.
Không khí trong xe khá nặng nề, chuyên gia họ Hoàng nói:
- Tôi đã đi qua rất nhiều nơi, ở đây cũng đã đến vài lần nhưng nếu hiểu về nông dân thì đây là lần đầu tiên.
Nữ chuyên gia nói:
- Chủ tịch Tiểu Vương đúng là người có tâm. Cậu ta không nói gì về tình huống nông dân, chỉ để chúng ta đến ở nhà các hộ nông dân một ngày là giải quyết được vấn đề. Tôi rất cảm ơn Chủ tịch Tiểu Vương, nhờ cậu mà tôi hiểu được tình hình của người nông dân. Tiền lão, tôi thấ xây dựng Nhà máy phát điện ở đây sẽ mang đến cuộc sống tốt hơn cho người nông dân.
Tiền Tam Mộc nói:
- Đúng là huyện khó khăn. Phụ nữ nhà tôi ở chỉ có một bộ quần áo tốt, muốn ra ngoài thì phải thay phiên nhau mặc. Mới đầu tôi còn nghĩ đây là do Chủ tịch Tiểu Vương cố ý làm như vậy. Nhưng sau đó tôi mới thấy đây là sự thật.
Mấy vị chuyên gia nói chuyện rất sôi nổi. Đối với những người như vậy, Vương Trạch Vinh bố trí cho bọn họ thử nghiệm cuộc sống nông dân làm bọn họ kích động hơn là vui chơi. Đây là chuyện chưa từng có. Họ đi tới đâu đều được tiếp đón long trọng, không ngờ có người dám can đảm đưa bọn họ tới nhà nông dân chịu khổ, đây là chuyện trước đó không ngờ nghĩ đến. Đối với cách làm này của Vương Trạch Vinh, mấy chuyên gia mặc dù cảm thấy người hơi mệt nhưng tinh thần lại phấn chấn. Bọn họ đều có ấn tượng tốt đối với Chủ tịch huyện trẻ tuổi này.
Sau khi đưa các chuyên gia đến khách sạn nghỉ ngơi, Vương Trạch Vinh liền chạy đi gặp Ngũ Toa Đức.
Vương Trạch Vinh vừa đi vào, Ngũ Toa Đức đã mắng cho hắn một trận:
- Vương Trạch Vinh, anh đúng là vô kỷ luật, vô tổ chức, gan to hơn trời. Các anh tiếp đón tổ chuyên gia như thế nào vậy hả? Chẳng may xảy ra chuyện gì thì Huyện Đại Phường và Thành phố Quán Hà sẽ ra sao? Đừng tưởng rằng thành “người nông dân tiên phong” là không coi ai ra gì được.
Vương Trạch Vinh đứng đó nghe Ngũ Toa Đức mắng, hắn thầm than quan khí của mình chắc lại mất đi một chút.
Vương Trạch Vinh đành phải thầm an ủi mình có thể được lãnh đạo mắng cũng là một sự đãi ngộ. Có người cả đời muốn lãnh đạo mắng cũng không được mà.
Thấy Vương Trạch Vinh còn cười cười khi mình mắng, Ngũ Toa Đức coi như bình tĩnh nên nói với Vương Trạch Vinh:
- Các chuyên gia bây giờ như thế nào?
Vương Trạch Vinh nói:
- Các chuyên gia đang nghỉ ngơi trong khách sạn.
- Anh đưa ra chuyện đó, các chuyên gia có phản ứng gì không?
Ngũ Toa Đức không yên tâm mà nói.
- Tôi thấy bọn họ đều rất hài lòng.
- Hừ, hài lòng là tốt. Xây dựng Nhà máy phát điện ở Huyện Đại Phường là chuyện lớn, anh nhất định phải tiếp đón cho tốt.
- Xin Thị trưởng Ngũ yên tâm, Huyện Đại Phường đã sớm chuẩn bị tốt, nhất định không có vấn đề gì xảy ra.
- Không có vấn đề gì xảy ra ư?
Ngũ Toa Đức gật đầu, tình hình này đã quá rõ ràng. Trên tỉnh nhất định sẽ xây dựng một Nhà máy phát điện ở Huyện Đại Phường.
- Tối nay tôi mời các chuyên gia dùng bữa, đến lúc đó cậu cũng đến tham gia.
Ngũ Toa Đức nói.
Chuyện Ngũ Toa Đức mời tổ chuyên gia ăn tối thì đã có La Trung Hoa đi làm. Vương Trạch Vinh hơi mệt rồi nên về đi ngủ.
Có Thị trưởng Ngũ tự mình tiếp tổ chuyên gia, các lãnh đạo Huyện Đại Phường sẽ bớt tầm quan trọng đi. Vương Trạch Vinh định giao hết cho Ngũ Toa Đức, nhưng kết quả Tiền Tam Mộc yêu cầu nhất định phải có Vương Trạch Vinh.
Tổ chuyên gia lần này khảo sát rất chi tiết, thậm chí còn điều tra xem nên xây dựng như thế nào nữa.
Đối với tinh thần tập trung vào công việc của tổ chuyên gia, Ngũ Toa Đức rất vui mừng. Hắn nói với Vương Trạch Vinh:
- Các anh phải làm tốt chuyện bồi thường và di dân trước, phải tạo đầy đủ điều kiện để công trình được đưa vào xây dựng ngay.
Vương Trạch Vinh nói:
- Xin Thị trưởng Ngũ yên tâm. Chúng tôi đang tiến hành Luân chuyển đất đai, việc này sẽ không khó khăn.
Ngũ Toa Đức nói:
- Phải làm thật tốt việc này.