QUAN KHÍ

Huyện Đại Phường bây giờ khác với trước đây. Huyện Đại Phường trước có nhiều thế lực cùng tồn tại, mỗi khi bổ nhiệm nhân sự đều là các cuộc tranh đoạt. Nhưng bây giờ thì khác rồi, từ các tình hình thì có thể thấy Vương Trạch Vinh đã nắm quyền tuyệt đối. Hắn nói lời nào chính là thánh chỉ ở Huyện Đại Phường.

Vương Trạch Vinh vừa tiếp nhận công việc cũng không vội vàng đốt ba ngọn lửa. Đối với hắn mà nói việc phát triển nhanh chóng từ Chủ tịch huyện đến Bí thư huyện ủy mới là điều quan trọng nhất. Tài liệu, công văn cần phải đọc, Vương Trạch Vinh thi thoảng còn suy nghĩ về phương hướng phát triển của Huyện Đại Phường. Bây giờ hắn có thể quyết định chuyện ở Huyện Đại Phường, rất nhiều chuyện trước kia bị phản đối thì bây giờ đã không còn ai ngáng đường.

Chánh văn phòng Huyện ủy Chu Thiến Dao đi tới.

Đừng nhìn Chu Thiến Dao tuổi còn trẻ nhưng biểu hiện ra ngoài rất khí thế và bình tĩnh. Đương nhiên tình huống này xuất hiện trên thân thể Chu Thiến Dao làm người ta thấy kỳ quái. Một cô gái đáng lẽ phải hoạt bát thì bây giờ lại cố gắng thu liễm lại, Vương Trạch Vinh có chút buồn cười.

- Bí thư Vương, trong phòng ngài có gì cần thay đổi không? Chúng tôi nhất định sẽ kịp thời làm ngay.

Chu Thiến Dao khẽ cười nói.

Vương Trạch Vinh rất hài lòng với văn phòng cũ này của La Trung Hoa, các trang thiết bị cũng rất tốt. Vương Trạch Vinh bây giờ chủ yếu để ý xem phòng làm việc có ảnh hưởng đến quan khí hay không. Hắn cũng đã xem xét qua và thấy không có bất lợi gì.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Như vậy được rồi.

- Bí thư Vương, lãnh đạo mới đều có hình tượng mới. Rất nhiều lãnh đạo đều thích thay đổi phòng làm việc của mình mà.

Chu Thiến Dao nói.

Vương Trạch Vinh liếc nhìn Chu Thiến Dao, cô gái mặc dù này cười nhưng ánh mắt lại khá mông lung.

Đây là hỏi xem mình có chỉ thị với lãnh đạo văn phòng không đây.

Vương Trạch Vinh thầm đoán cô ta đang thử sao? Cô ta thử cái gì?

Chu Thiến Dao hỏi Vương Trạch Vinh xem có cần lắp đặt lại phòng làm việc như các lãnh đạo khác hay không, mục đích chính là muốn biết Vương Trạch Vinh có thích hư vinh hay không? Bây giờ bộ máy vừa được thành lập, Chu Thiến Dao có lẽ muốn thông qua việc này để hiểu tính cách của Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh coi như hiểu và thầm nghĩ cô bé này đúng là thích dùng mưu.

- Các lãnh đạo khác có suy nghĩ gì vậy?

Vương Trạch Vinh mỉm cười hỏi. Vương Trạch Vinh đây là hỏi Chu Thiến Dao về ý kiến của người khác, đồng thời cũng là muốn thử kiểm tra Chu Thiến Dao.

- Tôi vẫn chưa đi hỏi.

Chu Thiến Dao trực tiếp nói.

- Ừ, hỏi ý kiến của bọn họ một chút đi.

Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Chu Thiến Dao coi như yên tâm một chút. Chỉ sau mấy câu nói chuyện, cô ta có một kết luận đó là Vương Trạch Vinh không phải người quá bá đạo, người này chú ý sự dân chủ. Có lẽ do nguyên nhân kinh nghiệm xã hội không nhiều và đây là người lợi dụng tri thức đã học tập để áp dụng vào thực tế.

- Bí thư Vương, không biết ngài có chỉ thị gì với văn phòng Huyện ủy hay không?

Chu Thiến Dao cũng không lập tức lui ra mà hỏi một vấn đề khác.

Mặc dù câu hỏi của Chu Thiến Dao không có gì đặc biệt nhưng Vương Trạch Vinh đã đoán được cô ta có ý dò xét.

Vương Trạch Vinh không lập tức trả lời, hắn cần chén trà lên rồi giả vờ muốn rót thêm nước.

Đây cũng là cách mà Vương Trạch Vinh muốn thử Chu Thiến Dao. Nếu đối phương có thể rót trà giúp mình thì nói rõ cô ta về cơ bản sẽ nghe lời. Nếu cô ta không hề động đậy, đó là nói rõ ánh mắt cô ta không có, hai là nói cô ta không có ý dựa vào hắn.

Chu Thiến Dao vội vàng tiến lên một bước cầm lấy cái chén trên bàn rồi rót thêm nước, sau đó nhẹ nhàng đặ trước mặt Vương Trạch Vinh.

Nhanh đó. Vương Trạch Vinh coi như hiểu thêm một chút về Chu Thiến Dao. Hắn cảm thấy cô gái này không đơn giản. Cô ả không hổ là con gái của trưởng ban thư ký Tỉnh ủy. Nghe nói nhà cô ta có vài phần ảnh hưởng truyền thống Trung Quốc. Cô ta là con gái nên rất được yêu thương, chạy đến nơi nghèo khó này để làm gì cơ chứ?

Vương Trạch Vinh ra hiệu cho Chu Thiến Dao ngồi xuống. Hắn biết cô gái này không đơn giản, chuẩn bị nói chuyện với cô ta vài câu. Vương Trạch Vinh cũng không hy vọng cô ta dựa vào mình, chỉ cần cô ta không quấy rầy là được.

Thấy Vương Trạch Vinh ra hiệu cho mình ngồi xuống, Chu Thiến Dao không khỏi mừng thầm. Bố cô ta cũng là người có quyền lực nên Chu Thiến Dao cũng biết ở tình huống lãnh đạo tỏ vẻ một chút thì đó là cảm thấy hứng thú gì đó với mình.

- Tiểu Chu, công tác Huyện ủy rất quan trọng, tôi hy vọng cô có thể mau chóng quen thuộc công việc, làm tốt công tác.

Vương Trạch Vinh nhấp ngụm trà rồi nói:

- Mão Văn Tuấn đã rời đi, công việc bây giờ rất nặng. Cô nếu có gì khó khăn thì có thể nói ra.

Chu Thiến Dao nói:

- Xin Bí thư Vương yên tâm, tôi nhất định sẽ làm tốt công việc.

- Ừ, Huyện ủy khác với các cơ quan khác, mỗi một tiếng nói, cử động đều phải thể hiện ý đồ của tổ chức, làm bất cứ chuyện gì cũng không thể rời khỏi tổ chức.

Vương Trạch Vinh từ từ nói.

Đây là Vương Trạch Vinh đang gõ mình. Suy nghĩ đầu tiên của Chu Thiến Dao là như vậy. Vương Trạch Vinh nói tổ chức chính là Huyện ủy, mà Huyện ủy bây giờ do ai định đoạt. Đó chính là Vương Trạch Vinh. Mỗi tiếng nói, cử động đều phải thể hiện ý đồ của tổ chức, chính là muốn thể hiện ý đồ của Vương Trạch Vinh. Nói trắng ra chính là nghe lời Vương Trạch Vinh nói.

Vương Trạch Vinh nói còn có một ý khác, đó là hắn hy vọng mình dựa vào hắn.

Bây giờ Chu Thiến Dao không muốn dựa vào Vương Trạch Vinh. Mặc dù cô ta biết nhiều chuyện về Vương Trạch Vinh, bây giờ thấy Vương Trạch Vinh chỉ lớn hơn mình có vài tuổi, Chu Thiến Dao không quá phục. Theo Chu Thiến Dao nghĩ, Vương Trạch Vinh chẳng qua dựa vào vợ mà lập nghiệp, làm rất nhiều chuyện chỉ là mượn lực mà thôi.

- Chúng tôi nhất định làm tốt các công tác Huyện ủy giao phó.

Chu Thiến Dao nói.

Nhìn Chu Thiến Dao, Vương Trạch Vinh không nói gì nữa. Chu Thiến Dao trả lời quá linh hoạt, không tỏ rõ thái độ. Chẳng qua bây giờ Vương Trạch Vinh không quá để ý đến thái độ của Chu Thiến Dao. Huyện Đại Phường cũng không cần đến một phiếu này. Nếu cô gái này trong lúc nhất thời không đứng về phía mình, Vương Trạch Vinh cũng không ngại tiến hành gõ một chút. Đương nhiên Vương Trạch Vinh biết thân phận của cô ta, hắn cũng không thể làm quá mạnh. Biện pháp tốt nhất là cách ly và không để cô ta có việc gì để làm.

Chu Thiến Dao thấy Vương Trạch Vinh cúi đầu xuống xem báo cáo, cô ta biết Vương Trạch Vinh không hài lòng với câu trả lời của mình. Nghĩ đến bố và gia tộc của mình, Chu Thiến Dao khá tự tin. Chu Thiến Dao tin Vương Trạch Vinh không dám làm gì mình.

Chu Thiến Dao khá kiêu ngạo. Đúng là vì kiêu ngạo nên đến 26 tuổi mà không có bạn trai. Đương nhiên không phải nói Chu Thiến Dao không xinh, ngược lại Chu Thiến Dao xinh có tiếng trong thành phố.

Trong lòng Chu Thiến Dao khá bài xích Vương Trạch Vinh. Cô vẫn luôn cho rằng Vương Trạch Vinh dựa vào quan hệ mà lên chức. Bởi vì bố là trưởng ban thư ký Tỉnh ủy nên Chu Thiến Dao biết chuyện của Vương Trạch Vinh.

Nhìn Chu Thiến Dao đi ra ngoài, Vương Trạch Vinh dựa lưng vào ghế.

Hắn có thể từ trong mắt của Chu Thiến Dao nhìn ra một tia kiêu ngạo. Cô gái này chắc là chưa đụng vào cái đinh bao giờ. Đây là nhận xét của Vương Trạch Vinh đối với Chu Thiến Dao.

Chu Thiến Dao ra khỏi phòng làm việc của Vương Trạch Vinh càng nghĩ càng thấy biểu hiện của mình có vấn đề, mình đã làm một chuyện không nên làm. Mặc dù từ chiếm được mấy tin tức có lợi, nhưng khi Vương Trạch Vinh có ý mời chào thì câu trả lời của mình có lẽ sẽ mang tới phiền toái lớn cho mình.

Chu Thiến Dao là thường vụ, văn phòng của cô cũng rất tốt.

Chu Thiến Dao một mình ngồi trong phòng làm việc nghĩ một chút, sau đó cô ra đóng cửa rồi gọi cho ông bố.

- Sao con? Công việc thuận lợi chứ?

Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Chu Tuấn Vạn cười nói. Con gái của y từ trước đến giờ vẫn rất kiêu ngạo, Chu Thiến Dao rất thích tự lập, không hy vọng dựa vào nhà giúp đỡ. Lần này đến Huyện Đại Phường làm thường vụ, Chánh văn phòng Huyện ủy nữa chứ. Nghĩ đến chuyện này, Chu Tuấn Vạn không khỏi lắc đầu. Mặc dù không muốn dựa vào gia tộc, nhưng người khác biết tình hình của Chu Thiến Dao thì có ai mà không nể mặt. Lần này có thể trở thành thường vụ huyện ủy, đây là ân tình.

- Bố, có chuyện con muốn hỏi bố.

Nghe thấy con gái có chuyện cần hỏi, Chu Thiến Dao cười nói:

- Chuyện gì thế con?

Chu Thiến Dao nói chuyện vừa nãy ra rồi hỏi:

- Con bây giờ không dựa vào hắn ta thì có vấn đề gì không?

Chu Tuấn Vạn biết được tình hình rồi nói với Chu Thiến Dao:

- Con làm việc quá nóng nảy. Con không muốn dựa vào lực lượng của gia tộc, làm bất cứ chuyện gì cũng phải có quy củ mới được. Muốn xem tình hình của một người cũng không phải một hai câu là có thể nhìn ra. Con chiếm một vị trí rất quan trọng, có thể từ từ quan sát. Bố biết con có ý kiến về Vương Trạch Vinh này, nhưng bố muốn nói với con là đối với một người nên có thái độ gì thì không được nói ra, phải xem xét kỹ. Chuyện hôm nay cũng không sao, nếu con là Chánh văn phòng thì làm tốt công việc của mình là được.

Bình luận

Truyện đang đọc