HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Cảnh Dật Thần rất tự nhiên hành hạ Thượng Quan Ngưng một đêm, ngày hôm sau rời giường, cả người cô đều bủn rủn vô lực, nhìn thấy dấu vết trên người mình, không thể không đỏ mặt.

Nhưng tinh thần Cảnh Dật Thần thật sự thoải mái, tặng cho cô một nụ hôn chào buổi sáng, giống như một người không có việc gì nhàn nhạn nói: “Vợ, anh cho phép em ở nhà một ngày, nghỉ ngơi thật tốt, đừng đi đâu cả, ngoan ngoãn chờ anh trở về đêm nay tiếp tục!”

Thượng Quan Ngưng nhanh chóng rời khỏi giường, dẫu môi nói: “Em phản đối, em sẽ đi làm!”

Phản đối không có hiệu quả, nhanh trở lại giường tiếp tục ngủ.” Cảnh Dật Thần đưa cô trở lại giường, nhìn thấy cô thành thành thật thật làm ổ ở trong chăn, hài lòng gật gật đầu, sau đó ăn sáng xong đi ra ngoài.

Nhưng, anh mới bước chân ra khỏi cửa, sau lưng nghe được tin tức Lý Nhiều báo cáo: Thiếu gia, thiếu phu nhân chuẩn bị đi đến tập đoàn làm.

Cảnh Dật Thần bất đắc dĩ cười cười, không hề miễn cưỡng Thượng Quan Ngưng, ngồi lên xe, tuy nhiên vẫn không đến công ty, mà vẫn luôn chờ ở trong xe.

Chờ đến khi Thượng Quan Ngưng vội vã đi xuống tầng, thời điểm sắp mở cửa xe của cô, bỗng nhiên nhìn thấy xe Cảnh Dật Thần ở bên cạnh, căn bản không có đi.

Cảnh Dật Thần ấn lớp kính cửa xe hạ xuống, chỉ để lại một sườn mặt hoàn mỹ cho Thượng Quan Ngưng nhìn, nhàn nhạt nói: “Có người lại không nghe lời, muốn làm một nhân viên tốt, cho nên, phận làm tổng giám đốc đành phải tự mình làm một tài xế tốt.”

Vốn dĩ bởi vì Thượng Quan Ngưng lừa anh một lần nữa mà lòng có chút bất an, ngay tập tức thả lỏng, cô “Xì” cười, mở cửa xe, ngồi vào ghế lái phụ.

“Được, đồng chí tài xế, có thể xuất phát.”

Trên mặt Cảnh Dật Thần lộ ra ý cười, đưa tay ép cô tựa vào lưng ghế, đối diện với môi cô hung hăng hôn xuống, mãi cho đến khi môi cô sưng đỏ, anh mới buông cô ra.

Anh cọ trán mình lên cái trán trơn bóng của cô, hơi thở hỗn loạn, dùng âm thanh gợi cảm trầm thấp nói: “Lần sau còn không nghe lời, anh chắc chắn sẽ trừng phạt em...”

Thượng Quan Ngưng bị anh hôn có chút choáng, cô cắn cắn môi, không muốn trả lời anh, qua một lúc lâu thấy anh còn không chịu buông mình ra, đẩy đẩy anh, hờn dỗi nói: “Nhanh chóng xuất phát, bị muộn rồi!”

Lúc này Cảnh Dật Thần mới buông cô ra, lái xe một đường đến công ty.

Bây giờ, anh không có để cho Thượng Quan Ngưng nửa đường xuống xe, mà trực tiếp chở cô đến bãi đậu xe ngầm, sau đó dùng thang máy chuyên dụng dành cho tổng giám đốc, lên tầng 76.

Lúc đầu Thượng Quan Ngưng không đồng ý cùng anh đi vào công ty, sợ bị bắt gặp. Cô rất hài lòng thân phận hiện tại của mình ở công ty, có một vài đồng nghiệp tốt đến nói chuyện, đối với những người khác thì bình thường gặp mặt đều mỉm cười chào hỏi, có chuyện gì cũng không khách sáo tìm cô giúp đỡ, cuộc sống phong phú mà an ổn.

Cô không muốn phá vỡ trạng thái này, một khi người khác biết cô là vợ tổng giám đốc, sẽ không giống như Mễ Hiểu Hiểu tùy tiện, trước sau vẫn đối xử với cô giống nhau.

Nhưng Cảnh Dật Thần kiên định túm lấy cô, không cho cô xuống xe, sức lực cô sao có thể so với anh, rơi vào đường cùng đành phải theo anh đi vào công ty.

Cũng may, bãi đậu ngầm rất ít người, bọn họ lại đi thang máy chuyên dùng dành cho Cảnh Dật Thần, dọc đường đi không có người phát hiện.

Cảnh Dật Thần thấy vợ mình bước đến văn phòng thở dài một hơi, không khỏi hơi hơi mỉm cười.

Nếu là người khác, sẽ nóng lòng muốn hét lên cho toàn thế giới biết chồng mình là tổng giám đốc tập đoàn hùng mạnh nhất. Cô tự ngược, vẫn luôn che giấu, từ chối tiết lộ bất cứ điều gì với những người khác, một chút cũng không có suy nghĩ cáo mượn oai hùm, khiến anh cũng giống như bao người kia không thể nhận ra.

Càng tiếp xúc lâu dài với cô, càng có thể nhìn thấy được cô không giống những người bình thường khác.

Cảnh Dật Thần vừa lật tài liệu trên bàn, phát hiện bảng biểu công ty thường dùng có sự thay đổi rất nhỏ, nhưng cái thay đổi rất nhỏ này, làm cho người xem vừa đọc là có thể hiểu ngay, kiểm tra thuận tiện và hiệu quả hơn.

Nhìn kỹ nội dung trong tài liêu, súc tích, có vẻ rất chuyên nghiệp.

Từ khi nào công ty có một nhân tài cẩn thận nghiêm túc như vậy? Tập đoàn đã sử dụng bảng biểu trong nhiều năm, tất cả mọi người không có ai đem nó đưa ra tiến hành sửa đổi và cải thiện, hiện tại đã được hoàn thiện.

Cảnh Dật Thần di chuyển tài liệu xem đến trang cuối cùng, nhìn đến dòng chữ phía dưới cùng: Người thiết kế - Thượng Quan Ngưng.

Anh khá ngạc nhiên, không nghĩ đến năng lực làm việc của cô lại xuất sắc như vậy!

Xem ra Lư Cần thật sự có ý định bồi dưỡng cô, vì vậy lần lượt để cho Thượng Quan Ngưng học là quyết định chính xác.

Trong phòng thư ký tổng, Lư Cần đang giảng dạy Thượng Quan Ngưng học tập những điều mới.

Lư Cần đã rất nhiều năm làm việc cho Cảnh Thịnh, kinh nghiệm ở tất cả các khía cạnh đều đầy đủ, gần như không có khuyết điểm, nhưng ông có một điểm yếu lớn nhất, đó chính là ngoại ngữ.

Ngoài trừ ông có thể sử dụng thuần thục tiếng Anh, còn lại đối với ngôn ngữ của các quốc gia khác phải nói rằng ông dốt đặc cán mai, mà đúng lúc Thượng Quan Ngưng chính là thiên tài về mặt ngôn ngữ, hai người vừa vặn bổ sung cho nhau.

Công việc ngoại giao ở Cảnh Thịnh nhiều vô số, Thượng Quan Ngưng đối với Lư Cần, chính là tương đương một cái máy phiên dịch, nên việc xử lí văn bản hiệu quả tăng lên theo cấp số nhân, không còn cần tìm đến người của bộ ngoại giao phiên dịch tài liệu.

Nhưng, Lư Cần vẫn quyết định nói với Cảnh Trung Tu một chút, muốn sắp xếp một thư kí cho Cảnh Dật Thần.

Phạm vi kiến thức của Thượng Quan Ngưng rất rộng, năng lực học tập rất nhanh, sẵn sàng làm việc chăm chỉ, tuy rằng hiện tại cô là thư kí của Cảnh Dật Thần, nhưng sau khi học tập lần lượt hết các vấn đề, rất có khả năng thăng nhiệm trở thành phó tổng của tập đoàn, hơn nữa thân phận đặc biệt của cô là vợ Cảnh Dật Thần, tương lai sẽ là phó tổng có quyền lực cao nhất tập đoàn.

Vì thế, sau này Cảnh Dật Thần sẽ không có sẵn trợ lí, ông đang ngày càng già đi, năng lượng tinh thần và trí nhớ đều ngày cành giảm sút, không giống như Thượng Quan Ngưng còn trẻ tốc độ học tập nhanh chóng, nên cần phải tìm một người mới, bồi dưỡng thành thư kí thích hợp.

Hơn nữa, đó phải là đàn ông.

Không phải Lư Cần phân biệt giới tính, mà là ông cảm thấy, đàn ông sẽ làm việc thuận tiện hơn, tố chất thân thể của đàn ông cũng mạnh mẽ hơn, đến lúc đó có thể cùng Cảnh Dật Thần đi công tác ở nhiều nước, nếu điều kiện công tác khắc nghiệt, hai người có thể cùng ăn cùng ở, sẽ không gây ra bất kì vấn đề gì.

Nhưng ông biết, chủ tịch đối với cô con dâu Thượng Quan Ngưng này, đặc biệt yêu thương và coi trọng.

Thượng Quan Ngưng luôn cảm thấy có điểm rất lạ, thời điểm Lư Cần tuyển dụng cô rõ ràng nói chỉ dạy cô một hai tháng, nhưng hiện tại đã là ba tháng, ông ấy vẫn như cũ dạy bảo cô, hơn nữa còn dạy cô tất cả những vấn đề thương mại cơ mật của Cảnh Thịnh, phức tập mà quan trọng.

Cô không hỏi tại sao, thật sự nghiêm túc đi theo ông học tập, đem những kiến thức ông giảng toàn bộ nhớ kỹ trong đầu, nếu Cảnh Dật Thần muốn biết số liệu của lĩnh vực nào đó, cô có thể ngay lập tức nói ra một cách chính xác.

Thượng Quan Ngưng tập trung cao độ tinh thần học tập trong một tuần, không chỉ muốn nghiêm túc làm tốt công việc của tập đoàn Cảnh Thịnh, còn thường xuyên quan tâm đến sự phát triển ở Khoa học kĩ thuật Lập Ngữ, do đó cả người đều có chút mệt mỏi.

Vốn dĩ cô muốn ngày cuối tuần nghỉ ngơi thật tốt, nhưng, số phận lại không chiều lòng cô.

Thứ sáu, sau giờ làm việc, cô nhận được một cú điện thoại.

“Thượng Quan Ngưng, đêm nay tôi tổ chức party, cô phải đến!”

Bình luận

Truyện đang đọc