HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Cảnh Dật Nhiên ở bên ngoài có rất nhiều đàn bà, nhưng là đàn bà có thể tìm được tới cửa thì từ trước tới nay mới có một người.

Trước kia những người đàn bà đó tìm tới cửa, mỗi lần tới đều sẽ bị tống cổ ra ngoài một cách qua loa, nhưng người hôm nay đến không giống những người trước, cho nên Bà nội cũng rất kinh ngạc.

Bà đi đến trước mặt sơ đan, trên mặt mang theo tươi cười nói: “Cô gái, con nguồi xuống trước đã, nếu con thật sự mang cốt nhục của Dật Nhiên, thì đương nhiên phải sinh, mặc kệ có phải là do ngoài ý muốn hay không, những lời tiểu tử kia nói con đừng để ý, con cứ an tâm dưỡng thai là được."

Mạc Lan mặc dù nói như vậy, nhưng trong lòng bà cũng không xác định đây có phải cốt nhục của cháu trai hay không, người phụ nữ ở trước mặt tuy rằng dịu dàng, nhưng bà vừa thấy là đã biết đây là loại phụ nữ yêu mị, bên người đàn ông không hề thiếu loại phụ nữ như vậy, cốt nhục chưa chắc đã là của Cảnh Gia.

Cảnh Dật Nhiên thấy hai người phụ nữ ở trong nhà tất cả đều không hỏi ý kiến hắn, trực tiếp đem mọi việc định đoạt.

Nếu người phụ nữ này thật sự mang trong người cốt nhục của hắn, thì hai người chắc chắn sẽ tìm mọi cách để cho cô ta sinh.

Cảnh Dật Nhiên từ đáy lòng dâng lên một cổ phẫn nộ cùng bi ai.

May mắn là ở loại chuyện này hắn vẫn rất cẩn thận, mặc kệ sinh đẹp cỡ nào, mặc kệ người phụ nữ dưới thân có dụ hoặc như thế nào, hắn cũng không hề cẩu thả trong việc dùng biện pháp an toàn.

Nếu không có một ngày hắn còn có thể gặp qua con của mình ngẫu nhiên, cũng giống như hắn hồi bé, không nhận ra cha mình, chỉ là một đứa con riêng.

Đúng vậy, không sai, hắn Cảnh Dật Nhiên, đường đường là nhị công tử của cảnh gia. trên thực tế chỉ là một đứa con riêng, nếu không phải mẹ của Cảnh Dật Thần là Triệu Tình qua đời, thì bà mẹ Chương Dung của hắn, cho dù như thế nào cũng không thể bước vào Cảnh gia cho dù chỉ một bước, mà hắn cũng sẽ dùng thân phận là con của Triệu Tình để sống trong Cảnh gia, vĩnh viễn không thể thừa nhận mình còn có một người mẹ khác.

Hắn được sinh ra ngoài ý muốn, là do bà mẹ Chương Dung của hắn hạ dược Cảnh Trung Tu.

Lúc trước cũng là Mạc Lan ngăn cản việc Cảnh Trung Tu muốn đem cốt nhục trong bụng Chương Dung phá đi, cho nên hắn mới được sinh ra.

Triệu Tình bởi vì chuyện này mà làm loạn với Mạc Lan, tức giận với Cảnh Trung Tu, trực tiếp rời nhà trốn đi, sau đó lại bởi vì mất khống chế cảm xúc cho nên mới xảy ra tai nạn xe cộ mà tử vong.

Chương Dung sau đó liền được gả vào Cảnh gia, hơn một tháng sau liền sinh ra hắn.

Cho nên, từ lúc Cảnh Dật Thần hiểu chuyện, anh ta liền hận Cảnh Trung Tu, hận Mạc Lan, càng hận mẹ con bọn họ, nếu không phải do bọn họ, mẹ của anh ta có khả năng vẫn còn sống tốt.

Cảnh Dật Nhiên khi còn bé không hiểu chuyện, cảm thấy bản thân mình có thân phận giống Cảnh Dật Thần, dựa vào cái gì mà cha luôn hướng về Cảnh Dật Thần, cái gì cũng đều dạy anh ta, cho anh ta học tập quản lý công việc trong tập đoàn, nhưng từ trước tới nay không cho hắn tiếp xúc chút nào, cho nên hắn trăm phương nghìn kế tìm Cảnh Dật Thần để gây phiền toái.

Cảnh Dật Thần nhìn hắn không vừa mắt, hai người chỉ cần vừa thấy mặt, nhất định là ngươi chết ta sống mà đánh nhau một trận.

Cảnh Dật Nhiên tuổi còn nhỏ, đương nhiên đánh không lại với Cảnh Dật Thần, mỗi khi bị thương, liền sẽ chạy đến chỗ Mạc Lan mách, Mạc Lan liền mắng Cảnh Dật Thần.

Về sau lúc lớn lên, Cảnh Dật Nhiên rốt cuộc cũng đã biết thân thế của chính mình, đã biết hết quá khứ ân ân oán oán, đã biết bản thân mình chỉ là một đứa con riêng.

Hắn cùng Cảnh Dật Thần căn bản là không hề giống nhau, hắn không có tư cách tiếp quản gia tộc và công việc tập đoàn, không có tư cách đoạt lấy phần địa vị của Cảnh Trung Tu, ngay từ đầu, hắn thậm chí không có tư cách sử dụng chiếc khăn lụa trắng đại biểu cho thân phận của Cảnh gia, hắn còn nhớ rõ, khi còn nhỏ những người hầu đối đãi với hắn cùng khác so với Cảnh Dật Thần.

Hắn chán ghét chính mình như vậy, hắn không hy vọng con của mình về sau cũng giống mình, mang ân oán với con trai trước.

Cho nên, nếu người phụ nữ này cho dù có mang trong mình cốt nhục của hắn, hắn cũng tuyệt đối sẽ không cho phép sinh ra.

Trên khuôn mặy tuấn mỹ của Cảnh Dật Nhiên bỗng nhiên mang theo tà khí tươi cười, đôi mắt xinh đẹp đào hoa lóe lên khiến cho người khác nhìn không hiểu mà hoang mang.

“Bà nội, mẹ, con căn bản là không quen biết người phụ nữ này, cốt nhục trong bụng cô ta nhất định không phải của con, nhưng nếu hai người tin cô ta thì chúng ta bây giờ đi vào bệnh viện làm giám định DNA là được."

Thai phụ trong lúc mang thai có thể làm xét nghiệm ADN, chủ yếu là lấy một chút nước ối để tiến hành giám định, hiện giờ khoa học kỹ thuật phát triển, về vấn đề xét nghiệm ADN kỹ thuật đã rất tân tiến, có thể đảm bảo an toàn cho cả mẹ và con đồng thời có thể có được kết quả chính xác.

Sơ Đan nói bản thân mang thai bốn tháng, vừa đúng vào thời kỳ thích hợp để xét nghiệm ADN.

Nước ối có thể mang đi xét nghiệm ADN là vào khoảng tuần thứ 16, lúc đó thai nhi đã phát triển ổn định, phần nước ối trong tử cung rất nhiều, và chỉ cần lấy một chút nước ối để xét nghiệm, việc này sẽ không làm cho tử cung thu nhỏ mà sinh non, dối với thai nhi và thai phụ cũng không có tổn thương gì.

Mạc Lan và Chương Dung cũng đang định đi giám định ADN, giờ phút này nghe vừa nghe Cảnh Dật Nhiên nói thì ngay lập tức liền đồng ý. Hai người đều cảm thấy, làm giám định ADN cũng sẽ không ảnh hưởng gì đến cốt nhục trong bụng, chỉ cần có thể chứng minh đây là cốt nhục của Cảnh Dật Nhiên là được, nếu không nghe thấy người phụ nữ này nói, hai người rất không yên tâm.

Cảnh Dật Nhiên thấy cả hai người đều tán thành, mà người phụ nữ tên Sơ Đan cũng đồng ý, cũng không có biểu hiện ra bất luận sự kinh hoảng gì, tựa như hết lòng tin rằng đây là cốt nhục của hắn.

Trong lòng Cảnh Dật Nhiên cười lạnh, mặc kệ đứa nhỏ này là của ai, chỉ cần đem ba người phụ nữ này lừa đến bệnh viện, kết quả giám định thế nào cũng đều phải tin.

Người phụ nữ này vẻ mặt mị hoặc phong tình, vừa thấy liền biết không phải thứ tốt đẹp gì, nếu dám ôm bụng to tìm tới cửa, vậy hẳn là phải có bản lĩnh gánh hết lửa giận của hắn!

Giờ phút này lòng tràn đầy tính toán, Cảnh Dật Nhiên căn bản là không biết, ở trong bệnh viện có cái gì chờ đợi hắn.

Hôm nay là cuối tuần, Cảnh Dật Thần ở nhà nghỉ ngơi cùng Thượng Quan Ngưng, Cảnh Dật Thần tự mình xuống bếp làm đồ ăn cho Thượng Quan Ngưng.

Cô từ lúc biết anh, bị bệnh không biết bao nhiêu lần, thậm chí mỗi lần sinh bệnh đều rất nguy hiểm, thế cho nên cô càng ngày càng gầy.

Cảnh Dật Thần mỗi ngày đều phân phó phòng bếp làm các loại đồ ăn đa dạng, cuối cùng cũng làm cho cô khôi phục một ít.

Mà Thượng Quan Ngưng đã bị anh nuông chiều, hiện tại còn học được thói kén cá chọn canh, cô vẫn luôn thích ăn món tôm nhỏ do Cảnh Dật Thần nấu, cho nên hai người liền cùng đi siêu thị mua về, Cảnh Dật Thần tự mình làm cho cô ăn.

Ăn cơm trưa song, Thượng Quan Ngưng ở trên sô pha xem TV, nhưng cô vừa xem được tí đã lăn ra ngủ.

Cảnh Dật Thần đem cô nhẹ nhàng bế lên, đem cô vào phòng ngủ đặt lên trên giường, đắp chăn cho cô, nhẹ nhàng hôn lên trên cái trán non mịn của cô, thấy cô ngủ ngoan, khóe miệng anh lộ ra ý cười nhàn nhạt.

Anh nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng ngủ, vào thư phòng, A Hổ đã chờ ở bên trong.

“Mọi việc thế nào rồi?” Cảnh Dật Thần âm thanh nhàn nhạt, nghe không ra bất kì cảm xúc gì.

Bình luận

Truyện đang đọc