HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Thượng Quan Ngưng không nghĩ rằng Cảnh Dật Nhiên sẽ bị mình đạp ngã xuống cầu thang, hiện tại cô mỗi ngày cô đều ở cùng Cảnh Dật Thần, đã quen với phản ứng nhanh nhẹn của anh, cho rằng Cảnh Dật Nhiên cũng sẽ nhanh chóng né đi, không biết cậu ta và Cảnh Dật Thần lại không giống nhau.

Nghe thấy âm thanh cậu ta cùng cầu thang va chạm, có thể cậu ta đã bị ngã không nhẹ.

Cảnh Dật Nhiên rơi xuống bậc thang phía dưới kêu lên đau đớn, nổi giận mắng: “Thượng Quan Ngưng, cô dám đá tôi xuống cầu thang, cô là muốn chết?”

Thượng Quan Ngưng bỗng nhiên có chút hối hận chính mình vừa rồi đã đá quá nhẹ, lúc này thấy cậu ta còn đủ sức mắng người, hận không thể đi đến đá thêm cho cậu ta phát nữa.

Nhưng trong lòng còn nhớ đến an toàn của Hoàng Tâm Di, không rảnh cùng Cảnh Dật Nhiên lãng phí thời gian.

Cô xoay người, nhanh chóng leo lên cầu thang, đi đến lối vào tầng bốn, một tay kéo cánh cửa ra, đi vào.

So với tầng ba tầng bốn bé hơn nhiều, lại càng sang trọng xa hoa hơn.

Chiếc ghê salon dài màu vàng sậm trang nhã thoải mái, Hoàng Tâm Di bị một người đàn ông thoạt nhìn rất anh tuấn đè ở dưới thân, quần áo vừa cởi hết một nửa, lộ ra bên ngoài bờ vai tuyết trắng cùng một phần bộ ngực mê người.

Quý Lệ Lệ cùng với ba người đàn ông khác đang ở một bên tươi cười xem trò, còn có Cảnh Dật Nhiên còn chưa nói hết “người thứ tứ” – Đường Vận.

Trong đó có một người đàn ông liếm liếm khóe môi, tựa hồ có chút nôn nóng, không kiên nhẫn thúc giục nói: “A Văn, cậu kì kèo cái gì đây, ba anh em chúng tôi còn chờ này, kết thúc nhanh để chúng tối còn chơi đùa!”

Thượng Quan Ngưng căn bản không rảnh suy nghĩ vì sao Quý Lệ Lệ và Đường Vận quen biết nhau, chỉ nghe thấy đại não “Ầm” vang lên một tiếng, ngay lập tức cả người trở nên lạnh lẽo, trong lòng phẫn nộ muốn đem đã đàn ông đã xé rách áo quần Hoàng Tâm Di đá đến chết!

“Cút hết cho tôi, không một ai được chạm vào người cô ấy!”

Thượng Quan Ngưng cảm thấy chính mình đã hét rất lớn, cả người đều run rẩy! Nếu Quý Lệ Lệ muốn trả thù cô mà làm tổn thương đến em họ, cô còn có mặt mũi nào đi gặp cậu! Cậu nghĩ rằng ông đã hết sức cẩn thận gửi con gái mình ra nước ngoài, kết quả không biết cô ấy đã lén về nước khi nào, lại còn phải chịu đựng thảm kịch này!

Một mặt cô phẫn nộ nói, một mặt bước thật nhanh đến, muốn kéo Hoàng Tâm Di ra.

Nhưng những tên đàn ông ngồi xem náo nhiệt dường như đã có chuẩn bị, cùng nhau đứng trước mặt Hoàng Tâm Di, ngăn cản Thượng Quan Ngưng.

Hoàng Tâm Di bị người khác đè ở dưới thân, đôi tay dùng sức che ngực mình lại, khóc lóc kêu: “Chị họ, chị mau đến cứu em! Bọn họ đều là những kẻ xấu xa, em không muốn ở lại nơi này, chị dẫn em đi, em phải về nhà!”

Con mắt Thượng Quan Ngưng đỏ lên, nhưng ba người đàn ông trước mặt gần như không cho cô đến gần, lại còn chăm chăm nhìn cô từ trên xuống dưới.

Tuy rằng bề ngoài của ba người đàn ông kia đều không tồi, nhưng Thượng Quan Ngưng cảm thấy thập phần ghê tởm.

Một người trong số đó “Chậc chậc” kêu hai tiếng, nhìn Quý Lệ Lệ nói: “Quý đại tiểu thư hôm nay tìm đến mặt hàng không tệ nha, các anh em đêm nay đều có thể thật sự vui vẻ rồi ah!”

Gã ta một mặt dung tục cười, một mặt vươn tay tới, muốn sờ lên gương mặt Thượng Quan Ngưng.

Nhưng trước khi gã chạm đến, ngay lập tức nghe được cổ tay gã răng rắc vang lên giòn tan, hóa ra đã bị bẻ gãy!

Một tiếng thét như heo bị chọc tiết kêu lên thảm thiết quanh quẩn toàn bộ tầng bốn, khiến tất cả mọi người trong căn phòng phát lạnh.

Sau đó, kèm theo giọng nói lạnh lùng ác độc: “Ai cho phép mày chạm vào cô ấy?!”

Bởi vì Cảnh Dật Nhiên vừa ngã xuống lầu, kiểu tóc được tỉ mỉ xử lý đã rối tung lên, bộ Tây trang trên người cũng trở nên nhăn nheo, nhưng một chút cũng không ảnh hưởng đến vẻ tuấn mỹ của cậu ta, trên người cậu ta nhàn nhạt khí chất tà mị còn có gương mặt đẹp đẽ không giống người kia, đủ để người khác ngó lơ bộ dạng chật vật đó.

Gã đàn ông mới bị bẻ gãy tay nhìn thấy cậu ta, cơ hồ tức giận muốn mắng người miễn cưỡng nuốt trở vào, chịu đựng đau đớn kịch liệt, lại vừa sợ vừa nói: “Nhị thiếu, tôi... Tôi không biết cô ấy là người phụ nữ của cậu, tôi...”

Thần sắc Cảnh Dật Nhiên càng thêm âm u: “Ai nói cô ấy là người phụ nữ của tôi?”

Gã đàn ông choáng váng, không phải người phụ nữ của cậu ta thì tại sao lại phải ra tay?

Quý Lệ Lệ cùng Đường Vận thấy cậu ta đến, cũng không cảm thấy ngạc nhiên, hai người đều biết, nhưng bọn càng không biết, chuyện họ có thể biết trong thời gian gần đây, hoàn toàn là bởi vì Cảnh Dật Nhiên đang âm thầm quạt gió đẩy thêm củi(*).

(*) Giống như là “Thúc giục.”

Quý Lệ Lệ coi trời bằng vung quen rồi, bỗng nhiên bị cậu ta quấy nhiễu kết thúc, trong người đặc biệt không vui, sắc mặc khó coi nói: “Cảnh nhị thiếu, anh tốt nhất đừng nên xen vào, chuyện này và anh không có nửa điểm liên quan, nếu anh còn dám làm càng, tôi có thể gọi người đưa anh ra ngoài!”

Mặc dù cô không sợ Cảnh Dật Nhiên, nhưng cũng không dám đắc tội với cậu ta, cậu ta là một người biến thái và điên rồ, đặc biệt nổi tiếng khắp thành phố A, tàn nhẫn kiêu ngạo hơn rất nhiều so với thiên kim thị trưởng như cô!

Không biết con nhỏ Thượng Quan Ngưng có quan hệ như thế nào với Cảnh Dật Nhiên, cô phải hỏi thử mới được.

Ai biết được, thế nhưng Cảnh Dật Nhiên lại bày ra bộ dáng không liên quan đến mình nói: “Bản công tử chỉ là chán ghét người lớn lên có thể xấu xí như vậy, muốn tôi chạm một cái còn phải xem xét người phụ nữ đó có đẹp hay không, chỉ cần không cho người đàn ông khác chạm vào cô ấy, muốn vui đùa như thế nào đều được, với bản công tử không có quan trọng!”

Quý Lệ Lệ cơ mưu không đủ, không hiểu cậu ta nói cái gì, Đường Vận ở bên cạnh nhìn cậu ta chăm chú, khóe môi lộ ra nụ cười quỷ dị.

“Rất tốt, cậu nói lời phải giữ lời, chuyện sau đó tôi làm, cậu không được can thiệp vào!” Quý Lệ Lệ sợ cậu ta đổi ý, ngay lập tức lớn tiếng nói.

Thượng Quan Ngưng im lặng đứng ở đó, nghe một vài người trong số bọn họ chỉ nói qua mấy câu đã định đoạt sống chết của cô, không hề để cô vào mắt.

Cô nhìn Hoàng Tâm Di bị gã đàn ông kia ôm vào trong ngực, một mặt giãy giụa một mặt khóc thút thít, nhanh chóng cầm điện thoại trong tay gọi ra ngoài.

Đối phương người đông thế mạnh, cô chỉ có một mình yếu ớt, căn bản không phải đối thủ của bọn họ.

Cô không phải bị ngu muốn lấy trứng chọi đá, cho nên ngay lập tức gọi điện thoại cho Lý Nhiều.

Nhưng, điện thoại reo lên một lúc vẫn không có người bắt máy.

Trong lòng Thượng Quan Ngưng dâng lên dự cảm không tốt.

Làm thế nào, ngày bình thường điện thoải chỉ vang lên một tiếng, Lý Nhiều sẽ nhanh chóng nhận máy, tại sao hôm nay lại không nghe máy?!

Cảnh Dật Nhiên thấy sắc mặt cô dần dần tái nhợt, hiện ra nụ cười ngả ngớn: “Người đẹp ơi, em không cần tìm người đến giúp đỡ nữa rồi, người đi theo em, đã bị người của tôi xử lí cả rồi! Em tâm tâm niệm niệm chờ người, nửa đường đã bị cắt đứt! Em xem, tôi chỉ vì muốn nhìn thấy những cảnh tượng vui vẻ, đã sớm chuẩn bị nhiều công việc như vậy, cả người đều gầy đi một vòng!”

Thượng Quan Ngưng nghe cậu ta nói như vậy, đôi mắt sáng lạnh rõ ràng.

Cảnh Dật Nhiên vẫn luôn luôn nhằm vào Cảnh Dật Thần ở khắp mọi nơi, bất kể chuyện gì có thể khiến anh xúc động, khiến anh chán ghét, Cảnh Dật Nhiên đều sẽ hết lòng hết dạ đi làm, sự việc ngày hôm nay, khẳng định cậu ta đã lập kế hoạch và triển khai không ít lần!

Hi vọng Cảnh Dật Thần sẽ không bao giờ gặp chuyện xấu!

Thượng Quan Ngưng đè nén lo lắng trong lòng xuống, quay đầu nhìn về phía Quý Lệ Lệ, lạnh lùng nói: “Quý Lệ Lệ, cô thả em họ tôi ra, cô ấy không nợ nần gì cô, cô có gì không vừa lòng, cứ tìm đến một mình tôi là được, không cần dính líu đến người vô tội khác.”

Bình luận

Truyện đang đọc