HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Cảnh Dật Nhiên cảm thấy, trên người của bản thân giống như đang phát hỏa, miệng đắng lưỡi khô, rất muốn uống nước!

Trên thực tế, hắn cũng làm như vậy, bò dậy uống một cốc nước đá lớn!

Chính là, uống xong một chút tác dụng cũng không có!

Hắn vẫn miệng đắng lưỡi khô như cũ!

Hắn lại lần nữa ôm thân thể mềm mại nhỏ xinh của Tiểu Lộc, bộ vị mà hắn luôn lấy lòng tự hào giờ đang càng thêm kiên quyết!

Dưới ánh trăng, trên khuôn mặt tinh xảo giống một con búp bê tây dương của Tiểu Lộc có phiếm chuat ánh sáng, lông mi thật dài, chóp mũi tú khí đĩnh kiều, đôi môi đỏ đáng yêu, chiếc cằm tinh xảo, tất cả điều này đều tản ra sự dụ hoặc trí mạng!

Cảnh Dật Nhiên trong lòng mặc niệm, đây không phải kiểu mà mình thích, không phải kiểu mà mình thích, không đúng không đúng không phải!

Ở trong quá khứ ba mươi năm, kiểu phụ nữ này quả thật không phải là hình mẫu mà hắn thích.

Chỉ là hiện tại, hắn không xác định, cho nên mới vẫn luôn áp chế tâm lý rồi nói chính mình không thích.

Nhưng mà có áp chế tâm lý đều không có tác dụng, hắn dù cho nhắm hai mắt lại, nhưng vẫn có thể cảm nhận được khối thân thể tốt đẹp kia gắt gao dán bên người!

Tiểu Lộc chân gắt gao dựa vào trên đùi hắn,,cánh tay của cô ôm eo hắn, cái bụng nhỏ của cô áp sát bụng nhỏ của hắn, ngay cả ngực của cô cũng gắt gao dán sát hắn!

Nha đầu này rốt cuộc vì cái gì mà không thấy ngại như vậy, dám muốn cùng hắn chặt chẽ ở bên nhau như vâjy! Quá không rụt rè! Quá kỳ cục!

Đây không phải là muốn hắn chết sao?!

Càng chết chính là, Tiểu Lộc vừa nhấc chân, đùi liền đụng chạm tới chỗ đang mạnh mẽ của hắn, chọc hắn hơi kém chút là mất đi sự khống chế mà đem Tiểu Lộc tử hình tại chỗ!

Hắn gian nan áp chế con quỷ trong lòng, Tiểu Lộc lại mở to mắt, duỗi tay nắm rồi sờ mạch đập trên cô tay hắn, có chuat kỳ quái nhìn hắn nói: “Anh sao lại thế này? Nhiệt độ cơ thể lại tăng lên, tim đập gia tốc, hô hấp dồn dập, sắc mặt đỏ lên. Phát sốt sao?”

Cảnh Dật Nhiên hơi kém chút nữa thì bị cô làm cho tức chết!

Hắn không phải phát sốt, là phát hỏa!

Một người đàn ông cấm dục một năm, gặp một người phụ nữ không có chút hứng thú hay kinh nghiệm gì ở dưới người, hậu quả sẽ là gì?

Là nghẹn khuất mà chết!

Cảnh Dật Nhiên nhịn rồi lại nhịn, rốt cuộc vẫn là nhịn không được, một phen nắm lấy cằm Tiểu Lộc, cúi đầu hôn lên.

Hắn hôn kinh nghiệm phong phú, trong nhát mắt liền thành công đoạt đấy chiếm lấy bờ môi ngọt ngào của Tiểu Lộc, điên cuồng hôn môi chiếm lấy.

Hắn hôn cánh môi cô thật mạnh, dùng đầu lưỡi linh hoạt cạy mở hàm răng cô, thâm nhập vào miệng cô, liếm mút cái lưỡi đinh hương của cô.

Tiểu Lộc bị hắn hoàn toàn hôn!

Đây là có chuyện gì, cô vừa mới nói cái gì? Mà fẫn tới việc Cảnh Dật Nhiên điên cuồng như vậy! Đây là hôn hay là cắn? Môi sắp bị hắn cắn cho xuất huyết rồi!

Cô đã thấy nhiều người hôn môi, nhưng giờ tự trải nghiệm lại cảm thấy cũng không quá tốt đẹp.

Không biết hôn bao lâu, hơi thở của Cảnh Dật Nhiên đã hoàn toàn trở nên rối loạn, hô hấp càng thêm nghiêm trọng, tim đập cũng càng lúc càng nhanh.

Nhưng là, hắn đối với người phụ nữ chính mình một lòng muốn bảo vệ, rất là sĩ diện, hắn muốn thỏa mãn nhu cầu của bản thân nhưng đồng thời vẫn phải chiếu cố đến cảm thụ của đối phương.

Tay hắn nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt tinh xảo của Tiểu Lộc, ôn nhu hỏi cô: “Thích anh hôn em không? Có cảm thấy rất thoải mái hay không?”

Tiểu Lộc ngốc ngốc nhìn Cảnh Dật Nhiên đang có biểu hiện không giống bình thường, bật thốt lên nói: “Không thích! Không thoải mái!”

Sắc mặt Cảnh Dật Nhiên lập tức đen xuống.

Thế mà nói không thích?!

Kỹ thuật hôn của hắn tốt như vậy, còn chưa có người phụ nữ nào dám nói không thích!

Hắn nhắm ngay hai cánh môi của cô bị hắn hôn hơi hơi sưng đỏ kia, lại thật mạnh hôn lên, hơn nữa lại,nhẹ nhàng gặm cắn, nghe được thanh âm hừ nhẹ của Tiểu Lộc rồi lúc sau mới vừa lòng ngừng lại.

“Không quan hệ, em trước kia chưa từng hôn môi qua, không thích cũng bình thường, rất nhanh sẽ thích thôi, thích rồi sẽ cảm thấy thoải mái. Chúng ta có rất nhiều thời gian, anh cũng có rất nhiều kinh nghiệm, anh dạy cho em là được.”

Cảnh Dật Nhiên bỗng nhiên cảm thấy, Tiểu Lộc không có kinh nghiệm về chuyện nam nữ cũng không phải là chuyện cấu gì, ít nhất cũng chứng minh, cả đời này cô chỉ có một người đàn ông là hắn, không còn có ai khác!

Hắn nỗ lực khắc chế sự khát vọng mãnh liệt trong nội tâm của chính mình, dùng bàn tay vuốt ve cái lưng bóng loáng của Tiểu Lộc.

Hắn thề, đời này hắn chưa từng khắc chế quá như vậy!

Hắn rõ ràng rất muốn, nhưng lại không muốn chiếm tiện nghi của Tiểu Lộc.

Tiểu Lộc bị Cảnh Dật Nhiên vuôat ve phía sau lưng, cô cảm thấy rất thoải mái, không tự chủ lại dựa vào lồng ngực hắn.

Cô nghĩ nghĩ, nhẹ giọng nói: “Trên người của anh nóng hầm hập, rật thoải mái.”

Cảnh Dật Nhiên ngay lập tức lộ ra sự tươi cười vừa lòng tươi cười, nha đầu này cũng không xem như hoàn toàn không coa phản ứng!

Khóe môi hắn giơ lên, thấp giọng nói bên tai cô: “Trên người của em lạnh lạnh, mùa hè ôm cũng rất thoải mái.”

Nói xong câu đó, Cảnh Dật Nhiên bỗng nhiên ý thức được, thân thể Tiểu Lộc quả thật rất lạnh, hơn nữa tháng sáu cô lại rất thích ôm cái nguồn nhiệt như hắn, còn nói là rất thoải mái!

Cảnh Dật Nhiên ẩn ẩn có chút dự cảm không tốt.

“Trên người của em sao lại lạnh như vậy?”

Tiểu Lộc cũng không kiêng dè, nói thẳng: “Bởi vì gen của em bị virus cải tạo qua, nhiệt độ cơ thể so với người bình thường rất thấp, hơn nữa hiện tại lại đến lúc virus bùng nổ kịch liệt nhất, cho nên nhiệt độ cơ thể càng thấp nên thân thể lạnh hơn.”

Cảnh Dật Nhiên ngập đầy dục vọng, nhưng ngay tức khắc đều tiêu tán.

Hắn rốt cuộc biết, Tiểu Lộc vì cái gì mà lại gắt gao đem thân thể dán sát vào thân thể hắn.

Hóa ra là cô sợ lạnh!

Hắn ôm chặt Tiểu Lộc, muốn đem độ ấm của cơ thể mình truyền hết lại cho cô.

Giọng nói lắn có hơi hơi khàn khàn hỏi: “Anh nghe Cảnh Dật Thần nói, cách nửa năm em lại phải đổi máu một lần?”

Tiểu Lộc bị hắn ôm lấy, cảm thấy cả người đều rất thoải mái, nhẹ giọng trả lời nói: "Đúng vậy, cuối tuần phải thay máu lại lần nữa.”

“Không đổi máu sẽ có hậu quả gì?”

“Thân thể tôi sẽ không chống cự được sự ăn mòn và cắn nuốt của virus, tế bào hoạt tính sẽ nhanh giảm xuống, đại khái là chỉ trong nửa năm sẽ tử vong.”

Giọng nói cô rất bình đạm, hiển nhiên đã sớm tiếp thu sự thật này, cũng không có bởi vì tử vong mà cảm thấy sợ hãi.

Chính là Cảnh Dật Nhiên lại đau lòng lợi hại.

Hắn đem Tiểu Lộc vòng ôm ở trong lồng ngực của mình, cúi đầu nhẹ nhàng hôn môi và cái trán xinh đẹp trắng nõn của cô, thanh âm rầu rĩ hỏi: “Tôi đã hỏi qua Cảnh Dật Thần, máu em đổi không phải máu bình thường, loại máu đó phải trải qua sự tinh luyện chuyên môn để xử lý và có khả năng kháng virut, nếu không máu sẽ rất nhanh lại bị virt ăn mòn. Hắn nói, loại máu này toàn thế giới chỉ có vài người có thể tinh luyện, giá cả đắt đỏ.”

Trên thực tế, ở trong nước, loại này máu chỉ có duy nhất Mộc Vấn Sinh có thể tinh luyện, hơn nữa làm thành kháng thể để xử lý virus, hơn nữa yêu cầu mộtl ượng máu lớn, bệnh viện Mộc thị tiêu tốn rất nhiều chi phí tinh lực và tiền tài, thu thập máu, và một nửa số máu đấy được dùng để cung cấp lại cho Tiểu Lộc.

“Nếu chúng ta không trở lại, em không được thay máu thì làm sao bây giờ? Em là muốn chết sao?"

Bình luận

Truyện đang đọc