HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Mộc Thanh lập tức từ ghế trên đứng lên, tức giận tới mức khuôn mặt đẹp trai đỏ bừng, giận dữ hét: “Triệu An An, em nói cái gì?! Em nói lại một lần nữa cho anh! Tên khốn Trịnh Kinh này, không biết vợ của bạn không thể chạm sao? Dám chạm vào người phụ nữ của tôi, lão tử muốn đi giết chết hắn!”

Triệu An An túm túm tay áo nhăn nhúm của mình, liếc mắt nhìn Mộc Thanh một cái, không nhanh không chậm nói: “Anh kích động cái gì, em không phải cùng hắn làm loại vận động đó, chính là đánh hắn một trận mà thôi.”

Cô hiện tại thật ra rất muốn cười, nhưng liều mạng nhịn xuống, sau đó cố ý bày ra dáng vẻ không thèm quan tâm.

Đáng tiếc, lúc này đầu cô bù xù như ổ gà, quần áo lại dơ bẩn nhăn nhúm, trên mặt bị xanh tím, trên mũi còn dính bụi, thật sự không có nửa điểm không thèm quan tâm, thoạt nhìn nghèo túng lại lôi thôi.

Mộc Thanh vừa tức giận liền bị Triệu An An khiến nghẹn ở trong lồng ngực, nghẹn đến mức hắn lên không được xuống không xong, khó chịu một trận!

“Anh nói này Triệu An An, em lần tới nói chuyện có thể hay không đừng ngắt quãng như vậy! Không đúng không đúng, em lần tới dùng từ có thể đúng một chút không! Cái gì gọi là vận động, đánh nhau mà gọi là vận động sao? Loại hiểu lầm này sẽ chết người có biết hay không, nếu lúc nãy Trịnh Kinh ở chỗ này, châm trong tay anh đã đâm xuống!”

Triệu An An không cam lòng yếu thế, căng cổ hét lại: “Em cứ gọi đánh nhau là vận động đấy, làm sao nào! Chẳng lẽ một hai phải cùng anh ở trên giường lăn qua lăn lại mới gọi là vận động sao? Hiếm thấy ghê, chính mình hiểu lầm sao lại đổ cho em? Là do tư tưởng anh không thuần khiết hiểu sai!”

Mộc Thanh bị cô làm cho thất khiếu bốc khói: “Em tìm người khác hỏi thử xem, cái gì gọi là vận động, một nam một nữ vận động, gọi là gì? Có thể gọi là đánh nhau sao?”

Triệu An An lập tức nói: “Một nam một nữ làm vận động, còn không phải là yêu tinh đánh nhau sao!”

……

Thượng Quan Ngưng ở một bên nghe hai ngươi bọn họ mỗi người một câu, lại căn bản không nói đến đến vấn đề trung tâm, gấp không đợi được.

Khó khăn chờ hai người nói xong rồi, cô mới nhanh chóng xen mồm hỏi: “An An, cậu sao lại đánh nhau với Trịnh Kinh? Hắn chọc cậu sao?”

Trịnh Kinh thoạt nhìn so với Mộc Thanh trầm ổn hơn nhiều, hơn nữa bởi vì nguyên nhân nghề nghiệp, tư duy kín đáo, nói chuyện làm việc đều rất đúng mực, sẽ bận tâm đến cảm nhận của người khác, sao có thể đánh nhau với Triệu An An!

Hay là, Triệu An An chọc Trịnh Kinh?

Quả nhiên, Triệu An An có chút chột dạ nói: “Ừ, cái kia…… Tớ đem bạn gái hắn, chính là cái kia gọi heo hay dê gì đó, tớ đánh cô ta.”

Thượng Quan Ngưng trừng lớn đôi mắt, thất thanh nói: “Cậu đánh Chu Nhược Đồng?! Cậu chạy đến trong nhà người ta đánh bạn gái người ta làm gì!”

Cô nói xong liền ý thức được cái gì đó không đúng, lập tức nói: “Không đúng không đúng, cậu làm sao có thể đánh thắng Chu Nhược Đồng! Cô ta là cảnh sát hình sự, tốt nghiệp Trường Quân Đội Hoàng Gia, ngày đó tớ vừa thấy cô ta liền biết có học võ, cậu căn bản không phải là đối thủ của Chu Nhược Đồng!”

“Khụ khụ, cái kia, tớ…… Dùng một chút thuốc, chính là từ chỗ Mộc Thanh lấy một chút Nhuyễn cốt tán, khỏi phải nói tác dụng rất tốt!” Triệu An An vừa mới bắt đầu còn có chút ngượng ngùng, nói xong lời cuối cùng thế nhưng vẻ mặt lại cực kì hưng phấn.

Thượng Quan Ngưng không còn gì để nói, cái này là do người nào! Học thói xấu của Mộc Thanh, còn dùng thuốc!

“Cậu rốt cuộc đã đánh Chu Nhược Đồng thành cái dạng gì, Trịnh Kinh mới có thể đánh cậu?”

“Hả, tớ cũng không nặng tay lắm, chỉ đánh gãy hai cái xương sườn mà thôi, sau đó khiến mặt cô ta đánh sưng như đầu heo, phỏng chừng mẹ cô ta cũng không nhận ra được.”

“Cái gì? Cậu sao lại ra tay nặng như vậy! Hơn nữa cậu đến nhà người ta đánh người làm gì, cô ta cũng không có thù với cậu!” Thượng Quan Ngưng hoảng sợ oán giận cô ấy xuống tay quá tàn nhẫn.

Đánh gãy hai cái xương sườn con gái nhà người ta, còn nói chỉ vậy thôi? Này không gọi là nặng tay, muốn vặn ngược đầu mới kêu nặng tay sao?

Triệu An An không phục, trừng đôi mắt nói: “Tại sao không có thù với tớ, cô ta cướp người đàn ông của Luân Luân, tớ đương nhiên muốn thay Luân Luân dạy dỗ cô ta!”

“Không phải, đại tiểu thư, em đợi chút!” Mộc Thanh nghe không đúng, lập tức xen mồm hỏi: “Cái gì là bạn gái Trịnh Kinh cướp người đàn ông của Trịnh Luân? Mạng lưới quan hệ có phải có chút loạn hay không? Bạn trai của bạn gái Trịnh Kinh không phải là Trịnh Kinh hay sao? Trịnh Luân…… Thích anh trai mình?”

Không xong, nói lỡ miệng!

Triệu An An một trận ảo não, cô tức giận trừng Mộc Thanh liếc mắt một cái: “Hỏi nhiều nên bị líu lười! Anh thông minh như vậy làm gì, đứng ngốc một bên đi, không được xen mồm!”

Mộc Thanh ngoan ngoãn ngồi trở về, ngọn lửa nhiều chuyện trong lòng cũng đã bốc cháy hừng hực, dùng vẻ mặt cực kỳ hưng phấn nhìn chằm chằm Triệu An An, chờ cô lại nói ra tin tức bất ngờ.

Cảnh Dật Thần ngồi cạnh Thượng Quan Ngưng lại một chút phản ứng cũng không có, Trịnh Luân thích ai cùng hắn một chút quan hệ đều không có, hắn chỉ quan tâm Thượng Quan Ngưng ngồi lâu như vậy có mệt mỏi hay không.

Thân thể Thượng Quan Ngưng thật ra không mệt, nhưng mà tâm lại mệt, bị Triệu An An chuyên môn gây họa tra tấn.

“Chu Nhược Đồng là bạn gái Trịnh Kinh, hai người đó đều là tự nguyện, cậu đến đó náo loạn làm gì! Việc của Luân Luân, trên cơ bản không có khả năng a, kể cả cô ấy phải em ruột của Trịnh Kinh, cũng không khác anh em ruột thịt là mấy, Trịnh Kinh có bạn gái là bình thường, cậu lần sau không được đi quấy rối!”

Thượng Quan Ngưng tận tình khuyên bảo, Triệu An An lại nghe không vào.

“Tớ mặc kệ bọn họ có phải anh em hay không, đừng nói không phải anh em ruột, chỉ cần Luân Luân thích, vậy thì không thể để cô gái khác cướp đi!”

Triệu An An nhớ tới Trịnh Kinh cùng Chu Nhược Đồng nói nói cười cười, liền tức giận, hiện tại tìm được người để thổ lộ liền nói hết.

“Tên khốn kiếp Trịnh Kinh kia, thật không phải thứ gì tốt, Luân Luân đối với hắn yêu sâu đậm, hắn thế nhưng còn đi ra bên ngoài thông đồng với người phụ nữ khác, làm hại Luân Luân đau lòng khổ sở, lúc này mới chỉ mấy ngày đã gầy tới mức chỉ thấy đôi mắt to!”

Chao ôi, Trịnh Kinh kia không gọi là thông đồng, đây là yêu đương bình thường! Trịnh Luân đối với hắn yêu thương sâu đậm không sai, chính là loại tình cảm này của cô ấy sẽ không được người nhà chấp nhận!

Thượng Quan Ngưng thở dài: “Tớ cũng muốn giúp Luân Luân, nhưng chuyện của cô ấy không phải là nhỏ, liên lụy luân lý đạo đức, mẹ cô ấy coi cô ấy như con gái ruột mà nuôi dưỡng, sẽ không chấp nhận được con gái và con trai mình xảy ra chuyện này.”

“Cho nên tớ mới muốn giúp Luân Luân a!” Triệu An An vẻ mặt vô cùng đau đớn, “Tớ nghĩ, trước giúp Luân Luân giải quyết Chu Nhược Đồng, chờ đến khi cô ấy cùng Trịnh Kinh gạo nấu thành cơm, mẹ cô ấy không phải chỉ có thể giương mắt nhìn sao!”

Nói tới đây, Triệu An An ánh mắt sáng lên: “Đúng vậy, chờ đến khi Luân Luân mang thai, kia không phải mọi chuyện đều thuận lợi sao? Ha ha ha, tớ đúng là một thiên tài, chủ ý tốt như vậy cũng nghĩ ra được! Lát nữa tớ nhất định phải nói với Luân Luân!”

“Ai, đúng rồi, Mộc vô lại, anh nhanh chóng kê cho em mấy loại thuốc cho đàn ông như xuân dược đi, lát nữa em sẽ cho vào trong nước của cái tên không đứng đắn kia!”

Bình luận

Truyện đang đọc