HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Chỉ là, Thượng Quan Ngưng không nghĩ tới, cô chưa nói gì Triệu An An đã nhắc lại.

Triệu An An một bên ăn bò bít tết, một bên vẻ mặt ít khi nghiêm túc nói: “A Ngưng, lần tới không được bỏ rơi tớ một mình ở cùng Mộc Thanh, để tránh tớ không khống chế được chính mình.”

Không khống chế được chính mình muốn tới gần hắn, ôm lấy hắn, hôn hắn……

Từ lúc biết mình bị bệnh, cô không có hôn qua hắn, đã bao nhiêu năm? Mười năm đi?

Triệu An An lắc đầu, đem việc trong quá khứ quăng ra khỏi đầu, không thể tiếp tục nghĩ, nghĩ tiếp trong lòng sẽ rất đau.

Thượng Quan Ngưng không khỏi ngơ ngẩn, dáng vẻ Triệu An An …… Không giống như là không thích Mộc Thanh.

Nhưng mà cô ấy đây là có ý tứ gì? Rõ ràng có tình cảm với hắn, còn muốn đem hắn đẩy ra, là bởi vì…… Bệnh của cô ấy sao?

Triệu An An rất nhanh liền khôi phục dáng vẻ vui sướng, sang sảng cười nói: “Tớ sẽ không ở bên Mộc Thanh, cho nên nha, lần sau không được dính vào, một mình mẹ tớ cũng đã đủ tớ đối phó, tớ không nghĩ thêm một người nữa! Mẹ tớ, tâm tâm niệm niệm muốn tớ gả đến Mộc gia, nói là Mộc lão gia tử y thuật cao minh, Mộc Thanh cũng là một bác sĩ kì tài khó có được, bọn họ có thể bảo đảm cho tớ sống tốt tới già!”

Mẹ luôn ích kỷ nhất, ích kỷ muốn cho con mình những gì tốt nhất, muốn con mình sống lâu lâu một chút.

Triệu Chiêu biết Mộc Thanh vẫn luôn theo đuổi Triệu An An, hai đứa nhỏ đã sớm ở bên nhau, Triệu An An đều đã mang thai con hắn, gả cho hắn là hợp lí. Mộc gia là y dược thế gia, đối với các chứng bệnh nan y đều có hiểu biết sâu sắc và phương pháp trị liệu, kể cả bệnh ung thư không thể trị tận gốc, ít nhất Triệu An An vẫn luôn ở Mộc gia, có thể tùy thời trị liệu giữ được mạng sống.

Bà không có yêu cầu gì, chỉ cần cô con gái duy nhất có thể sống sót!

Bà không thể cho con gái một thân thể khỏe mạnh, chỉ có thể ích kỷ muốn hy sinh Mộc Thanh, để con gái có một hạnh phúc an ổn dựa vào.

Nếu như may mắn, nói không chừng bệnh của con gái vĩnh viễn không tái phát, cô có thể giống như người bình thường có cuộc sống hạnh phúc!

Triệu An An sao có thể không biết mẹ mình để tâm cái gì, chính là, cô không thể hại Mộc Thanh, như bây giờ rất tốt, có người nhà, có bạn bè, cuộc sống rất an ổn, cô không nghĩ đánh vỡ.

Thượng Quan Ngưng nhìn dáng vẻ rộng rãi của cô ấy, trong lòng lại cảm thấy chua xót vô cùng.

Cô biết, Triệu An An không phải không thích Mộc Thanh, cô ấy chỉ không muốn liên lụy hắn.

Một cô gái ngốc nghếch!

“An An, tớ khuyên cậu vẫn nên suy xét một chút, có đôi khi, phải ích kỷ một chút, ích kỷ chưa chắc đã là chuyện xấu, ngược lại vì đối phương suy xét quá nhiều, hai người đều sẽ không hạnh phúc.”

Triệu An An nghe vậy, lộ ra một nụ cười sáng lạn: “Tớ hiện tại rất hạnh phúc! Tớ trước nay không coi bệnh tình là quan trọng, nên chơi như thế nào liền chơi như thế, sống lâu hơn một ngày đã là có lời, nhưng một khi có vướng bận liền không giống nhau, cho nên tớ vẫn luôn nói, tớ không kết hôn. Tớ cũng không muốn bị hôn nhân gò bó, cậu xem tớ tính tình tùy hứng, làm sao có thể nuôi dưỡng đứa bé? Tớ vẫn còn là một đứa bé đấy!”

Thượng Quan Ngưng cảm thấy, Triệu An An cùng Mộc Thanh tính cách cực kì giống nhau, đều lạc quan rộng rãi, chưa bao giờ vì một việc gì mà tức giận lâu lắm, am hiểu điều chỉnh tâm trạng chính mình, người như vậy, thông thường đều sẽ sống rất thoải mái tự tại.

Nhưng càng như vậy, cô càng hy vọng hai người có thể ở bên nhau, nếu Mộc Thanh so với ai khác hiểu rõ bệnh tình của Triệu An An, chính hắn cũng không để ý suy nghĩ rất thoáng, thì Triệu An An cũng nên buông ra mới đúng.

Triệu An An nhìn vẻ mặt Thượng Quan Ngưng, liền biết cô ấy nghĩ cái gì, cô cười nói: “Cậu không cần tác hợp cho bọn tớ, tớ đã nói nhiều lần với cậu rồi, cũng không phải do cậu làm trở ngại chứ không giúp gì, tin tưởng tớ, tớ quyết định là chính xác nhất. Nếu cậu gặp được cô gái tốt, có thể giới thiệu cho Mộc Thanh, hắn sớm có người trong lòng một chút, chuyện quá khứ sẽ từ từ quên. Hắn không nợ tớ, không cần phải bồi thường bằng cuộc sống của hắn.”

Thượng Quan Mgưng mới không làm việc ngốc như vậy!

Cô chẳng những không giới thiệu cô gái nào cho Mộc Thanh, hiện tại đã biết tâm ý của Triệu An An, cô sẽ thay cô ấy để ý Mộc Thanh, đem mấy đóa hoa đào bên người hắn tất cả đều đuổi đi!

Thượng Quan Ngưng ở trong lòng mặc niệm: Mộc bác sĩ, xin lỗi, anh chỉ có thể là người đàn ông của bạn thân tôi, cô ấy hiện tại rất khỏe mạnh, xác suất tái phát bệnh cũng cực kì thấp, cô ấy mới mười mấy tuổi đã là người phụ nữ của anh, còn vì anh mang thai đứa bé, anh chỉ có thể đến chịu trách nhiệm thôi!

Triệu An An tính cách tùy hứng, làm chuyện gì đều nóng nảy nhất thời, hôm nay có ý tưởng như vậy, ngày mai khả năng lại thay đổi, cô ấy hiện tại kiên trì cùng Mộc Thanh tách ra, nói không chừng qua đoạn thời gian cô ấy sẽ suy nghĩ thông suốt?

Thượng Quan Ngưng không hề khuyên Triệu An An, lãng phí miệng lưỡi ở trên người cô ấy, không bằng đến lúc đó cùng Mộc Thanh nói chuyện, có lẽ sẽ có hiệu quả tốt hơn!

Cùng Triệu An An cơm nước xong, Thượng Quan Ngưng liền đưa cô ấy về nhà.

Cô ấy không ở cùng một chỗ với mẹ mình Triệu Chiêu, mà chính mình ở một tiểu khu gần X đại, lúc ấy là vì muốn đi làm thuận tiện hơn.

Thượng Quan Ngưng còn chưa tới nhà cô ấy, hôm nay là lần đầu tiên tới. Người hầu nhìn thấy cô, cực kì nhiệt tình mời cô vào, vội vàng pha trà cho hai người.

Nhà Triệu An An rộng chừng hơn bốn trăm mét, cả nhà được trang trí theo phong cách châu Âu xa hoa, không giống như sở thích hai màu trắng đen thường ngày của cô ấy.

Cô ấy cười giải thích: “Phòng ở đều do mẹ tớ tìm người trang trí, tờ lười để ý, quá tốn công. Mua căn hộ này xong tớ vui vẻ hai ngày, sau đó liền không quan tâm, ném cho mẹ tớ, kết quả chờ tớ dọn vào ở mới thấy, má ơi, quả thực giống như phòng ở của nhà giàu mới nổi, sợ người khác không biết mình có tiền, hận không thể đem vàng thỏi toàn bộ dán lên tường thay giấy dán tường!”

Ban đầu Thượng Quan Ngưng không biết nhà Triệu An An làm cái gì, sau lại cùng Cảnh Dật Thần kết hôn, mới biết được, Triệu gia nhiều thế hệ kinh doanh trang sức, chuyên môn chế tạo trang sức cao cấp. Hiện giờ cửa hàng đã mở khắp ở toàn thế giới, ở thành phố A ngành sản xuất trang sức đã chiếm vị trí đầu, mỗi năm cho ra những mẫu nhẫn cưới kim cương, đều có thể khiến thành phố A dậy sóng, là lựa chọn hàng đầu cũng những người muốn kết hôn. Mỗi năm Triệu gia đều sẽ lấy ra vài món hiếm thấy để bán đấu giá, ai có thể lấy được đều coi như trân bảo, sẽ dẫn đến chấn động thật lớn ở thành phố A.

Triệu gia không có con trai, chỉ có hai cô con gái, Triệu Tình và Triệu Chiêu, cho nên gia tài bạc triệu đều chia cho mỗi người một phần.

Triệu Tình mang theo một phần làm của hồi môn gả vào Cảnh gia, lúc bà qua đời toàn bộ tài sản của bà đã được Cảnh Trung Tu chuyển sang danh nghĩa của Cảnh Dật Thần.

Một phần của Triệu Chiêu, tuy rằng vẫn ở trong tay của bà, nhưng bà đã sớm tính toán cho Triệu An An làm của hồi môn.

Của hồi môn phong phú như vậy, đủ mấy thế hệ người tiêu xài, cho nên Triệu Chiêu chưa bao giờ lo lắng con gái gả không được, không lo lắng Mộc Thanh không cần cô, bà chỉ lo lắng con gái không có mạng để hưởng.

Bình luận

Truyện đang đọc