HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Editor: 如意: Như Ý

Trên thực tế, vốn dĩ Triệu An An nhậm chức là không cần làm diễn thuyết gì cả, chỉ cần triển khai cuộc họp với mấy cán bộ cấp cao ở trường học, để cho mọi người biết, hiệu trưởng mới tiền nhiệm là có thể.

Nhưng Cảnh Dật Thần muốn cô có ý thức trách nhiệm với trường học hơn, nên không cho cô tùy ý làm việc với cuộc công tác này, bèn cố ý an bài lần diễn thuyết này cho cô.

Triệu An An bối rối vô cùng, không ngừng gọi điện thoại cho Cảnh Dật Thần, nhưng điện thoại cho Cảnh Dật Thần thế nào đi nữa cũng không có người tiếp.

Mọi thứ rơi vào đường cùng, cô đành phải xuống xe trước, chuẩn bị vào trường học.

Trước cổng chính trường học X, ở đó đã có mấy người lo lắng chờ, vừa thấy Triệu An An bước xuống từ trên một chiếc Rolls-Royce xa hoa. Mấy người lập tức chạy ra nghênh đón.

“Ngài khỏe không? Xin hỏi có phải ngài là Triệu hiệu trưởng không?”. Một người dùng kính ngữ hỏi.

Triệu An An thực không thích ứng kịp với cách xưng hô mới này, nhưng vẫn như trước, kiên trì gật đầu: “Là tôi”.

“Tôi tên Kim Ninh, là trợ lý riêng của ngài. Từ nay chuyên môn phụ trách thực hiện mệnh lệnh của ngài. Chắc Cảnh thiếu đã nói qua với ngài”.

Nghe nói Kim Ninh là trợ lý của mình, Triệu An An vui mừng quá đỗi, lập tức nói: “Chào anh, sau này xin làm phiền anh!”.

“Vì hiệu trưởng phân ưu mới đúng, sau này Triệu hiệu trưởng có chuyện gì phân phó tôi là được rồi, bất quá hiện tại chúng ta phải lập tức đi tới đại lễ đường, toàn thể thầy trò bên kia đều đang chờ ngài đấy”.

Kim Ninh cấp bách đến nỗi ót đầy mồ hôi, nhưng vẫn như trước không dám thúc giục Triệu An An, chỉ có thể dùng lời nói uyển chuyển nhất có thể nhắc nhở cô.

Trên thực tế Triệu An An còn sốt ruột hơn so với hắn, nhưng cho dù lúc này vội vã qua đó, đứng ở trên đài cũng mất mặt lắm nha!

Hiện tại cô chỉ muốn làm cách nào để lâm trận bỏ chạy!

“Cái kia, trợ lý Kim, tôi Cả... Cảnh thiếu nói, kêu tôi lên đài diễn thuyết, nhưng tôi sẽ không diễn thuyết, làm sao bây giờ? Cậu có biện pháp gì không?”.

Triệu An An thật sự không có biện pháp, đành phải xin sự giúp đỡ của Kim Ninh.

Nếu thật sự không được, như vậy cô cũng chỉ có thể liều mạng mắc cỡ, lên đài tùy tiện nói hai câu dễ nghe, sau đó đi xuốn.

Không nghĩ tới Kim Ninh lập tức từ trên người lấy ra hai tờ giấy, đưa cho Triệu An An: “Hiệu trưởng, bản thảo để ngài diễn thuyết tôi đã chuẩn bị xong!”.

Triệu An An vui mừng quá đỗi, lập tức đi theo Kim Ninh tới đại lễ đường, bắt đầu kiếp sống đầu tiên diễn thuyết phô trương thanh thế.

...

Đêm qua Cảnh Dật Thần không về, Thượng Quan Ngưng vô cùng lo lắng.

Từ sau khi kết hôn, ngoại trừ đi công tác, Cảnh Dật Thần cho tới bây giờ cũng không qua đêm ở bên ngoài, cho dù đi công tác bên ngoài, buổi tối trước khi ngủ, cũng nhất định sẽ gọi điện thoại cho cô, nói chuyện với cô trong chốc lát mới nghỉ ngơi.

Nhưng đêm qua hắn không về, cũng không gọi điện thoại cho cô, thậm chí Thượng Quan Ngưng gọi cho hắn, căn bản điện thoại cũng không có người tiếp.

A Hổ đi theo hắn cũng không khá hơn, đêm qua Thượng Quan Ngưng ngồi ôm Cảnh Duệ, Cảnh Dật Thần không ở đây, cô căn bản ngủ không được.

Giữa trưa ngày hôm qua Cảnh Dật Thần còn nói với cô, hắn đi xử lý thế lực Đường gia, nhưng gặp trở ngại rất lớn, tiến hành không được thuận lợi.

Hôm nay hắn vốn không có tin tức, trong lòng Thượng Quan Ngưng vô cùng lo lắng, nếu không phải muốn có thật nhiều sữa cho Cảnh Duệ uống, ngay cả một miếng cơm cô cũng ăn không vô.

Mặc dù như vậy, tối hôm qua cô ăn rất ít, sáng sớm hôm nay chỉ miễn cưỡng uống hết một ly sữa bò.

Suốt đêm hôm qua Lý Đa đã dẫn người đi tìm, nhưng cho tới bây giờ cũng không có được tin tức của Cảnh Dật Thần.

Tâm Thượng Quan Ngưng từ từ trầm xuống.

Mùa hè ánh nắng chói chang, cô chỉ cảm thấy cả người lạnh như băng, cả người chết lặng bị vây ở giữa.

Cô không tin Cảnh Dật Thần xảy ra chuyện!

Dựa theo năng lực của hắn, bằng chỉ số thông minh của hắn, không ai có thể đả bại hắn, người Đường gia khẳng định không phải là đối thủ của hắn!

Nhưng mà, nếu hắn bình thường, nếu hắn đang được tự do, vậy sao không nhận điện thoại của cô? Mà ngay cả điện thoại của A Hổ cũng gọi không được!

Lúc hơn tám giờ, Cảnh Trung Tu mở cửa đi vào.

Thượng Quan Ngưng nhìn thấy ông, ôm Cảnh Duệ đứng dậy, lệ trong ánh mắt không dứt được, không ngừng rơi xuống: “Ba…”.

Cảnh Trung Tu vỗ vỗ vai cô, dùng giọng điệu bình tĩnh mà thong dong nói: “Đừng lo lắng, Dật Thần không có việc gì, có lẽ do tin tức tạm thời không có khả năng truyền lại mà thôi. Trước tiên con mang Cảnh Duệ trở về Cảnh gia, Cảnh gia an toàn hơi chỗ này một chút, tuy rằng trước mắt xem ra không có gì nguy hiểm, nhưng để ngừa vạn nhất, một mình không nên ở lại chỗ này”.

Trong lòng Thượng Quan Ngưng khó chịu vô cùng, nhìn thấy bộ dáng Cảnh Duệ im lặng biết nghe lời, cô ôm chặt con trai, âm thanh nghẹn ngào nói: “Vâng”.

Cô đơn giản thu dọn một ít quần áo, mang theo Cảnh Duệ và chị Nguyệt, đi theo Cảnh Trung Tu trở về Cảnh gia.

Dọc theo đường đi, Thượng Quan Ngưng không nói gì cả, Cảnh Trung Tu luôn luôn không ngừng gọi điện thoại, không khí trong xe vô cùng áp lực.

Chỉ có Cảnh Duệ không biết gì cả, nhu thuận nằm trên khuỷu tay Thượng Quan Ngưng, thường thường cười với hốc mắt đỏ bừng của cô.

Thượng Quan Ngưng cố nén cảm giác muốn rơi lệ, cầm tay nhỏ bé của Cảnh Duệ, ở trong lòng cầu nguyện Cảnh Dật Thần trăm ngàn lần không có chuyện gì.

Đến Cảnh gia, Mạc Lan và Cảnh Thiên Viễn đều ở đây, hiển nhiên hai người cũng biết chuyện Cảnh Dật Thần không liên hệ được, chẳng qua trên mặt Mạc Lan tràn ngập lo lắng, còn Cảnh Thiên Viễn vẫn thong dong như trước.

Lời nói của Cảnh Thiên Viễn cũng tương tự Cảnh Trung Tu: “Không cần lo lắng, Dật Thần khẳng định sẽ không có chuyện gì, nghỉ ngơi thật tốt, hắn rất nhanh sẽ đã trở lại”.

Thượng Quan Ngưng miễn cưỡng lộ ra một nụ cười tươi, nhưng trầm trọng trong lòng cũng không giảm bớt một chút nào.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, mỗi một phút đồng hồ đối với Thượng Quan Ngưng đều là một loại dày vò.

Đến giữa trưa, bỗng nhiên di động Thượng Quan Ngưng nhận được một thư ngắn, người gửi thư là Cảnh Dật Thần.

Thượng Quan Ngưng vội vàng mở ra xem, nội dung lại làm cho lòng của cô một lần nữa chìm vào đáy cốc: “Tìm không thấy Cảnh Dật Thần đúng không? Một mình cô đi ra, tôi sẽ để cho cô tìm được hắn. Nếu tôi phát hiện ngoài cô ra còn có những người khác, có khả năng ngày mai ông xã cô sẽ không thấy được Mặt Trời lần nào nữa!”.

Thượng Quan Ngưng lập tức đi ra khỏi phòng, tới thư phòng tìm Cảnh Trung Tu, cô sẽ không ngốc đến nỗi thật sự một mình đi tìm! Cái chuyện lẻ loi một mình đi tìm cách cứu viện, chỉ có điện ảnh mới có.

Vạn nhất lỡ nó là bẫy, một mình cô đi chẳng những không thể giúp Cảnh Dật Thần, lại gia tăng gánh nặng cho hắn, loại chuyện này phải thương nghị với Cảnh Trung Tu mới được.

Cảnh Trung Tu xem xong thư ngắn, vẻ mặt bình tĩnh nói: “Ba đã tìm được vị trí Dật Thần, nhưng mà đối phương vì ngày hôm nay, nhất định đã muốn chuẩn bị rất nhiều năm, cho nên công tác phòng bị làm vô cùng tốt, có tìm cũng không có khả năng thuận lợi tìm được Dật Thần”.

Kỳ thật, tuy sắc mặt Cảnh Trung Tu nhìn không ra vội vàng xao động, nhưng nội tâm cũng vừa giận vừa vội.

Thượng Quan Ngưng cũng biết rõ chuyện Đường gia năm đó làm, ông cũng biết đến, hiện tại tất cả dấu hiệu, tình hình với năm đó vô cùng giống nhau!

“Ba, con sẽ giả bộ một mình đi ra ngoài, ba tìm người đi theo con là được!”. Thượng Quan Ngưng lo lắng căn bản không thể che dấu nữa, lòng cô nóng như lửa đốt, khẩn cấp muốn đi tìm Cảnh Dật Thần.

Cảnh Trung Tu cũng không suy nghĩ nhiều, trực tiếp đồng ý đề nghị của Thượng Quan Ngưng, bảo vệ Thượng Quan Ngưng, ông vẫn có thể làm được.

Bình luận

Truyện đang đọc