HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Đường Vận khóc lóc kể lể bất thình lình bị một giọng nói lạnh lùng đánh gãy, đột nhiên im bặt.

Chờ cô ta lau nước mắt, thấy rõ người tới, không khỏi thét chói tai: “Triệu An An, như thế nào là cô! Cô tới làm gì, cô mau cút đi! Cô không phải bị ung thư sao? Như thế nào còn chưa chết!”

Triệu An An hơi sửng sốt, ngay sau đó sắc mặt âm trầm nói: “Cô tại sao biết việc tôi bị bệnh?!”

Chuyện này bị Triệu gia nghiêm khắc bảo mật, nhừng người biét được rất ít ỏi, Đường Vận là một người ngoài, căn bản là không thể biết được!

Đường Vận sắc mặt cứng đờ.

Không xong, nói lỡ miệng!

“Bệnh của cô…… Là…… Là anh Dật Thần nói cho tôi biết, đúng, là anh ấy nói cho tôi biết! Anh ấy đối xử với tôi tốt như vậy, cái gì cũng nói với tôi, bệnh của cô đương nhiên không phải chuyện bí mật!”

Triệu An An kể cả không tin Mộc Thanh, cũng sẽ tin tưởng Cảnh Dật Thần.

Từ nhỏ đến lớn, Cảnh Dật Thần trong cảm nhận của cô chính là thần tượng hoàn mỹ nhất, là người cô sùng bái, hắn tuy rằng là người lạnh lùng, nhưng mỗi khi cô có việc, hắn làm anh trai luôn sẽ rất đúng lúc xuất hiện, đem những vấn đề khó khăn phức tạp nhất của cô nhanh chóng giải quyết!

Hắn so bất kì ai đều lạnh lùng hơn, lại so với bất kì ai cũng quan tâm cô hơn, hắn tuyệt đối không có khả năng đem chuyện cô bị bệnh nói cho Đường Vận.

“Đường Vận, mười năm trước tôi nhìn cô không vừa mắt, mười năm sau, tôi cảm thấy cô thoạt nhìn càng thêm không vừa mắt! Cảnh Dật Thần chỉ có một đứa em gái là tôi, cô vẫn là người mù không biết nói chuyện tốt, tôi nghe cũng cảm thấy ghê tởm! Anh tôi là cái cái dạng người gì, đứa em gái như tôi là người rõ ràng nhất, việc tôi bị bệnh, tuyệt đối không phải do anh ấy nói cho cô, nói đi, rốt cuộc là ai nói cho cô biết! Nếu cô không chịu nói thật, chỉ sợ cô phải chịu chút đau khổ!”

Triệu An An lạnh lùng kéo thắt lưng của mình xuống, cầm ở trong tay, tay trái tay phải thay phiên nhau ném, thoạt nhìn cùng với du côn lưu manh không có gì khác biệt.

Mười năm trước, cô cùng Đường Vận đánh đến một chết một sống, gặp mặt nhất định sẽ đánh nhau.

Đường Vận vẫn luôn ghen ghét vì cô là em họ của Cảnh Dật Thần, có thể không kiêng nể gì mà tiếp cận hắn, nói chuyện với hắn, được hắn bảo vệ, cho nên luôn cố ý tìm cô gây phiền toái, ý đồ thay thế vị trí của cô.

Loại việc này Triệu An An làm sao có thể nhịn!

Đây là anh trai duy nhất của cô, tuy rằng là anh họ, nhưng cùng anh trai ruột không có gì khác biệt, cô chiếm lấy anh trai mình là lẽ thường, được anh trai bảo vệ càng là chuyện bình thường!

Đường Vận là thứ gì, lòng tràn đầy tính kế cùng độc ác, không biết liêm sỉ cả ngày chỉ biết làm phiền, thế nhưng cũng dám mơ ước anh trai cô!

Cho nên, cô thấy Đường Vận một lần liền đánh một lần, hai người mới quen biết được ba tháng, số lần đánh nhau sớm đã vượt qua ba mươi lần!

Chỉ là, tuy rằng Triệu An An lúc đánh nhau rất lợi hại, thường xuyên đánh không lại Đường Vận!

Đường Vận thoạt nhìn gầy yếu, nhưng cực kì hung ác, đánh nhau hoàn toàn không theo phương pháp nào, thậm chí căn bản không quan tâm sự sống chết của cô, đem cô đánh gần chết mới thôi!

Triệu An An ăn qua vài lần mệt, lúc đi học cô sẽ tùy thân cầm theo dao nhỏ, thấy Đường Vận liền trực tiếp hướng trên người cô ta mà vạch!

Đường Vận bị cô đánh bất ngờ vài lần, bị thương không ít, rốt cuộc cũng biết cô là một người ác độc không muốn sống!

Cho nên lúc này nhìn thấy cô, theo bản năng liền có chút sợ hãi thét chói tai, muốn đem Triệu An An đuổi đi.

“Triệu An An, cô cái kẻ điên này! Cô là em họ của Dật Thần, vĩnh viễn đều không thể gả cho anh ấy, vì cái gì muốn ngăn cản tôi và anh ấy! Cô ghen ghét tôi lớn lên xinh đẹp hơn cô sao?! Cô muốn đánh người cũng nên đi đánh tiện nhân Thượng Quan Ngưng kia, cô ta hiện tại là người độc chiếm anh trai của cô, cô tới tìm tôi gây phiền toái làm gì!”

Cô ta vừa dứt lời, Triệu An An liền “Bang” một dây lưng, chuẩn xác không có nhầm đánh lên khuôn mặt trắng nón của Đường Vận!

Đường Vận lập tức phát ra một tiếng thét chói tai, “A” một tiếng, từ trên giường lăn xuống, trực tiếp té trên mặt đất lạnh lẽo.

Trên mặt cô ta lập tức xuất hiện vết máu, thoạt nhìn thảm thương lại kinh khủng.

Đường Vận che mặt, đau tới mức nước mắt không ngừng rơi xuống, cô ta thét chói tai hô to: “Triệu An An, cô chết đi! Cô dám đánh vào mặt tôi, tôi muốn phá hủy mặt cô!”

“Cô lỗ tai bị điếc sao? Lão nương hỏi cô vấn đề này sao?! Cô không trả lời cho tốt câu hỏi của tôi, tôi đánh chết cô!” Triệu An An xoa eo, trong tay cầm thắt lưng, trên cao nhìn xuống rống giận.

Cô nhìn Đường Vận nửa nằm trên mặt đất, dáng vẻ cả người chật vật, tức giận trong lòng rốt cuộc tiêu tán một ít.

Người phụ nữ này đúng là âm hồn không tan!

Cô ta bởi vì cứu Cảnh Dật Thần một mạng, lại bị Cảnh Dật Thần vẫn luôn để ở trong lòng, vẫn luôn tìm cô ta, cái gì cũng không màng.

Hiện tại tìm được cô ta, kết quả cô ta giống như là tới đòi nợ, thế nhưng phá hư cuộc sống hôn nhân của Cảnh Dật Thần!

Luôn miệng nói cô ta mang thai đưa bé của anh trai, giống như oán phụ!

Anh trai nếu coi trọng cô ta, từ mười năm trước đã thích cô ta, còn chờ tới bây giờ!

Triệu An An rất chán ghét Đường Vận, cầm thắt lưng quất lên người cô ta, cười lạnh nói: “Cô bị bệnh tâm thần à, tôi khi nào muốn gả cho anh tôi? Tôi là em gái của anh ấy, sao phải gả cho anh ấy? Nga, cô chắc không biết, Thượng Quan Ngưng là tôi giới thiệu cho anh tôi làm quen sau đó liền kết hôn. Thế nào, bà mai như tôi cũng không tồi đi!”

Đường Vận sửng sốt, cô ta không nghĩ tới Thượng Quan Ngưng là do Triệu An An giới thiệu cho Cảnh Dật Thần làm quen.

Cô ta vẫn luôn cho rằng, Triệu An An thích Cảnh Dật Thần, muốn độc chiếm hắn, không cho bất bất kì người phụ nữ nào tiếp cận hắn!

Chẳng lẽ, không phải như cô ta nghĩ?

“Tôi ngăn cản cô tới gần anh tôi, thuần túy là nhìn cô không vừa mắt, không có nguyên nhân khác. Nga, không đúng, có một cái, đó chính là cô lớn lên thật sự quá xấu, giống như heo bị té ngã, làm sao xứng đứng chung một chỗ với anh tôi! Chị dâu tôi, cô ấy độc chiếm anh tôi không phải nên vậy sao, cô ấy không độc chiếm tôi còn thấy không vui đấy!”

Đường Vận trên mặt nóng rát đau đớn, cô ta cảm thấy, chính mình rất có khả năng bị Triệu An An hủy dung!

Cô ta muốn bò dậy, dùng móng tay cào mắt Triệu An An báo thù cho mình, lại bị Triệu An An tay mắt lanh lẹ lại quất tới một cái.

“Bang” một thanh âm vang lên, Đường Vận lập tức kêu la thảm thiết.

Triệu An An căn bản không để ý tới tiếng kêu thảm thiết như giết heo của cô ta, dù bận vẫn ung dung nói: “Nga, câu hỏi của tôi rất khó trả lời sao? Vậy tốt, tôi đổi câu khác, cô mang thai đứa bé của ai? Vì sao lại nói của anh tôi? Cô rất ghê tởm đấy biết không? Làm người khác xem thường cô, cô thật là đê tiện, đê tiện đến mức tôi đánh cô cũng cảm thấy kém! Người giống như cô tại sao lại còn sống? Cô nên đi tìm chết đi!”

“Triệu An An, cô chán sống sao?! Anh cô nếu biết cô đánh tôi, anh ấy nhất định sẽ rất tức giận, nhất định sẽ hung hăng trừng phạt cô! Về sau cô khẳng định sẽ không có ngày nào tốt, cô so với tôi sẽ thê thảm hơn một trăm lần!”

Cánh tay của Đường Vận bị quất một cái, lập tức toác ra chảy máu nóng rát đau đớn!

Triệu An An quất cô ta, căn bản không có nhẹ tay, mà là dùng toàn lực.

Bình luận

Truyện đang đọc