HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Mỗi người có một thói quen sinh hoạt, huống hồ có quan niệm thời gian rất đúng hẳn là một cái ưu điểm.

Bản thân Thượng Quan Ngưng cũng không thích đến trễ, cô cảm thấy chuyện này xác thật là chính mình có vấn đề, cho nên nói xin lỗi: “Hết sức xin lỗi, ta bên này xảy ra chút vấn đề, đang chạy tới, ngươi ăn trước, không cần chờ ta.”

“Vậy ngươi nhanh lên đi, ta chờ ngươi.” Giọng nói không vui bên đầu điện thoại kia vẫn như trước.

Tắt điện thoại, trong lòng Thượng Quan Ngưng lại có cảm giác khó chịu nói không nên lời.

Bọn họ này chẳng lẽ xem như…… Hẹn hò?

Thượng Quan Ngưng bị hai chữ này làm cho toàn thân nổi lên da gà.

Chẳng qua là cùng nhau ăn qua một lần cơm mà thôi, hôm nay là Quách Suất nói phải về mời cô, đều là đồng nghiệp, ngày thường cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy,dù sao cũng không tốt khi cô nói câu từ chối.

Cô về nước sau ở Đại Học X đảm nhiệm, cùng quách soái đều dạy nưm thứ nhất đại học, chẳng qua là cô dạy ngoại ngữ, còn hắn là tiếng Trung văn.

Ngày thường ngẫu nhiên gặp phải, mỉm cười với nhau chào hỏi, trò truyện vài câu, căn bản là chưa từng đi sâu để hiểu biết nhiều. Mấy ngày hôm trước cùng nhau ăn cơm cũng chỉ do trùng hợp, lúc ấy cô khách khí một chút, thanh toán tiển cơm của hai người, mà quách soái cũng không có chối từ.

Không hơn, nói gì “Hẹn hò”?

Chỉ là trong điện thoại căn bản là nói không rõ, cô hy vọng ngốc một chút có thể giáp mặt nói rõ.

Mười lăm phút lộ trình, Thượng Quan Ngưng điên cuồng chạy một đường, mười phút cũng đã tới tiệm cơm Tây.

Cô mặc vào áo khoác màu đen vải nỉ, mang theo túi xách đi vào nhà hàng.

Có lẽ là nguyên nhân vừa khai trương không lâu, người trong nhà hàng không nhiều lắm, cô thực dễ dàng tìm tới chỗ ngồi Quách Suất ở cạnh cửa sổ.

Quách Suất lão sư năm nay ba mươi hai tuổi, tốt nghiệp trong nước đứng thứ hai đại học tiến sĩ, làn da hơi đen, mang một bộ tơ vàng khung mắt kính, làm thầy kẻ khác có vài phần lịch sự, so một sáu tám Thượng Quan Ngưng cao cái hai ba centimet, thân hình hơi có chút mập ra, dung mạo bình thường, cách cha mẹ hắn kỳ vọng “Suất” tự hiển nhiên có không nhỏ khoảng cách.

Vì chú ý đến cảm nhận của Quách Suất, hôm nay Thượng Quan Ngưng cố ý đi đôi giày có bằng phẳng.

Cô chậm rãi đi đến bên cạnh bàn ngồi xuống, cầm lấy ly nước chanh bằng thủy tinh đặt ở trên bàn từ từ uống một ngụm, rồi mới thản nhiên mở miệng nói: “Quách lão sư, xin lỗi, ta đến có chút trễ.”

Kỳ thật từ lúc Thượng Quan Ngưng tiến vào, quách Suất cũng đã thấy cô, chỉ là hắn cố ý làm như không phát hiện, lúc này hắn cũng chỉ là thản nhiên gật gật đầu, không nhẹ không nặng “ừ” một tiếng.

Phụ nữ mà, không thể quản, đặc biệt là giống như Thượng Quan Ngưng từ nước ngoài trở về, có khí chất xinh đẹp, bằng không về sau nhất định phải lật đến bầu trời.

Bất quá, không thể không nói, Thượng QuanNgưng là số một số hai mỹ nhân, tuy rằng thần sắc thoạt nhìn có chút mỏi mệt, trên mặt cũng có từng trang điểm một chút, lại có một loại thanh lịch tao nhã.

Đối với một khuôn mặt như vậy, Quách Suất cảm thấy chính mình căn bản không tức giận được.

Nhưng là hắn cũng không tỏ ra vui vẻ vớiThượng Quan Ngưng, bởi vì cô căn bản giống như không đem hắn để ở trong lòng.

“Thượng Quan lão sư, chúng ta đều là chịu người giáo dục cao đẳng, đặc biệt ngươi đã từng ở nước ngoài. A, đúng rồi, là ở thành phố New Zealand đúng không? Như thế nào, người ởNew Zealand đều không lễ phép như vậy hơn nữa thích đến trễ?”

Thượng Quan Ngưng nhíu mày, trước khi cùng Quách Suất tiếp xúc cảm thấy người khác rất không tồi, mặc dù có chút thanh cao, nhưng cảm giác là cái nhiệt tình yêu thương văn học tốt hơn thầy cô giáo, như thế nào hôm nay lại tức giận giống như người mới hai mươi tuổi.

“Tiểu Ngưng, ngươi nhíu mày là có ý gì?”

Tiểu Ngưng! Kêu cô sao?

Vừa lúc nãy vẫn là Thượng Quan lão sư, như thế nào không lâu sau liền thân mật như vậy! Thượng Quan Ngưng đưa cánh tay trắng nõn lên lập tức nổi lên một tầng nổi da gà.

“Tôi so với cô nhiều hơn vài tuổi, hôm nay phải chỉ bảo cô thật tốt. Người phụ nữ này, cần nhất là thoải mái trong tình yêu, tiêu chuẩn không cần quá cao. Cô cũng trưởng thành rồi, sau này càng ngày càng già, càng già càng không đáng giá tiền, hiện tại miễn cưỡng có thể gả cho loại ưu tú như ta, sau này cô cũng chỉ có thể gả cho bảo an ở cổng chính trường học ta! Ba mẹ cô cũng thật là, đều mặc kệ cô……”

Quách Suất còn chưa nói xong, Thượng Quan Ngưng liền đem ly thủy tinh trong tay loảng xoảng một tiếng vỗ vào trên bàn, tiếng động lớn còn lại trên bàn khiến cho mọi người đều quay đầu nhìn lại đây.

Cô không chút nào để ý ánh mắt khác thường chung quanh, đang cố gắng khống chế chính mình không đem kia ly nước chanh hắt đến trên mặt của người ngồi đối diện.

Trong lòng cô vốn không được tốt, lại cảm thấy chính mình đến trễ nên mới đối với Quách Suất có vài phần khách sáo mà thôi, rõ ràng là bây giờ người ta đang gây sự mà, làm sao cô có thể không hầu!

“Quách lão sư, ngươi hôm nay ra cửa không đánh răng sao?”

Quách Suất nhất thời không hiểu ý nghĩa trong câu nói của Thượng Quan Ngưng, trừng hai mắt nhìn cô, ý nghĩa là “Cô có ý gì”.

Thượng Quan Ngưng cũng không muốn trả lời cho hắn, không chút khách khí nói: “Miệng thật thối!”

“Côi……”

“Tôi không chỉ đi qua New Zealand, Anh, Mỹ, Pháp, Đức, Ý, Nhật, tôi đều đã đi qua, đàn ông các quốc gia khac đều vô cùng to lớn, như thế nào mà sau khi tôi về nước đều gặp là người độc thân hương ba lão?”

“Cô nói ai hương ba lão?!”

Thượng Quan Ngưng mặt đầy tức giận làm lơ Quách Suất, dùng ngữ khí trào phúng nói: “Quách lão sư chính xác là từ trường kĩ thuật chuyên ngành thi đậu sao, thật là rất không dễ dàng. Không phải ngươi nên học khai quật sao, thế nào nguyện ý đào hố cho mình nhảy vào trong đây, tưởng khen tôi cứ việc nói thẳng, bằng không ai có thể làm rõ ràng cho những người đó loanh quanh lòng vòng.”

“cô……”

“Không trách được Quách lão sư nói chuyện toàn là mang theo một mùi đất tanh mà, thì ra là đào hố đào quán, liền tính là đậu thạc sĩ tiến sĩ, vẫn như cũ không có biện pháp che dấu chính mình quê mùa, ngươi không cần tự ti, tôi sẽ không chê cười lai lịch của anh, tôi chỉ thật khinh thường nhân phẩm của anh mà thôi.

“Tôi……”

“Ngươi cho rằng ngươi so với bảo an cửa chính ai mạnh? NONONO, tuy rằng khả năng nhận thức chữ của X lớn bảo an đối với ngươi không nhiều, nhưng là làm người so với ngươi mạnh hơn nhiều! Ngươi là dựa vào quan hệ đi cửa sau tiến vào X đi, bằng không để cho một người học khai quật dạy tiếng Trung, trường học muốn gánh vác thì nguy hiểm rất lớn.”

Trên thực tế, Quách Suất là thực sự có vài phần năng lực, càng không có dựa vào quan hệ mà vào trường học, Thượng Quan Ngưng chỉ là cố ý chọc giận hắn mà thôi.

Quách Suất bị Thượng Quan Ngưng nói cho đỏ mặt tía tai, cũng không biết là kìm nén hay vẫn là tức giận.

Hắn đứng thẳng lên, khuôn mặt khó coi, cằm nâng cao, dùng tràn đầy giọng điệu ác ý nói: “Thượng Quan Ngưng, cô nhất định sẽ vì hôm nay nói trả giá thật lớn! Hừ!”

Nói xong, hắn cầm lấy đò đạc của mình đi thẳng ra cửa.

Hô…… Rốt cuộc cũng đi rồi, thế giới cũng yên tĩnh.

Nhà hàng trang trí theo kiểu ÂU, hơi thở nồng đậm mùi cổ điển, hơn nữa âm nhạc trầm thấp du dương, là một chỗ để ăn cơm tốt.

Thượng Quan Ngưng cởi áo khoác,nhìn phục vụ viên vẫy tay ý bảo: “Chọn món ăn!”

Bò bít tết tươi mới tràn đầy hương thơm, ý mặt thoải mái rất ngon miệng, khai vị bằng rau dưa sa lạp tươi mát, phối hợp với bắp đậu phụ cháo nóng hổi kiểu Trung Quốc còn có mùi thơm ngào ngạt, làm cái bụng đói của Thượng Quan Ngưng ăn hết sức thỏa mãn.

Cô đem tất cả chuyện không vu đều ném tại sau đầu, lẳng lặng thưởng thức đồ ăn ngon.

Chờ cô ăn xong, lại chậm rãi uống thêm nửa ly nước chanh, thời điểm muốn đi tính tiền, một người mặc đồ màu xám PRADA áo sơmi, cô gái tóc ngắn ngồi xuống trước mặt cô.

Thượng Quan Ngưng hơi có chút ngạc nhiên: “An An, như thế nào cậu cũng ở chỗ này?”

Triệu An An đẹp trai vén tóc ngắn của chính mình, lộ ra nụ cười sáng lạn: “Mình đây là chủ nhà hàng, chủ tới kiểm tra công việc không được sao?”

Bình luận

Truyện đang đọc