HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Triệu An An cảm thấy, hình như từ khi kết hôn, anh họ cô đã thay đổi hoàn toàn, rất yêu thương Thượng Quan Ngưng, sợ Thượng Quan Ngưng gặp phải chuyện gì, mỗi bước đều phải đi theo, bây giờ Thượng Quan Ngưng mang thai, anh lại càng không thể rời đi nửa bước.

Thật là, rõ ràng là cô biết Thượng Quan Ngưng trước anh, bây giờ lại xem cô như phần từ nguy hiểm, lo lắng khi cô ở bên cạnh Thượng Quan Ngưng.

Quả nhiên, Cảnh Dật Thần lạnh lùng nhìn cô, thản nhiên nói: “Em cũng không được vào, trên người em quá dơ!”

Thượng Quan Ngưng đi đằng trước nghe thấy hai người bọn họ đối thoại, không khỏi cười ra tiếng: “Được rồi, không sao đâu, hai người cũng đừng đi theo, sẽ không lâu đâu. Dật Thần, anh chờ em ở văn phòng bác sĩ Mộc đi. An An, em nhanh về nhà thay quần áo, tắm rửa đi. Chờ chị kiểm tra xong, chúng ta cùng đi thăm Chu Nhược Đồng.”

Triệu An An lập tức đồng ý, sau đó chạy nhanh như chớp —— giao Thượng Quan Ngưng cho Mộc Tâm, cô rất yên tâm. Cô và Mộc Tâm quen nhau đã lâu, khi đó Mộc Tâm chính là mọt sách, cả ngày chỉ biết ôm sách y học, còn lẩm bẩm những thuật ngữ khó hiểu, cho nên tri thức y học của Mộc Tâm vừa khổng lồ lại vững chắc, còn làm việc rất nghiêm túc.

Cảnh Dật Thần cũng không rời đi, anh nhẹ nhàng nhéo tay Thượng Quan Ngưng, thản nhiên nói: “Anh chờ em bên ngoài phòng kiểm tra, có việc thì gọi anh.”

Thượng Quan Ngưng cười cười, nhẹ giọng nói: “Được rồi.”

Thật ra trong lòng cô vẫn có chút khẩn trương, Cảnh Dật Thần canh giữ bên ngoài, cô cảm thấy rất yên tâm.

Đợi đến khi cô và Mộc Tâm vào phòng kiểm tra, Mộc Tâm kêu cô nằm xuống giường, vừa điều chỉnh dụng cụ vừa cười nói: “Xem ra, ông xã chị rất yêu chị, tình cảm của hai người rất tốt.”

Trên mặt Thượng Quan Ngưng xuất hiện vẻ hạnh phúc thản nhiên, giọng nói cũng ôn nhu: “Ừ, tình cảm của chúng tôi rất tốt.”

“Em là bác sĩ chuyên khoa sản, cho nên đã nhìn thấy rất nhiều vợ chồng đến khám thai, ít khi thấy chuyện như vậy, nhất định phải đứng trước cửa, là lần đầu em gặp phải. Em từng nghe anh ba nói về Cảnh thiếu, nhưng mà trăm nghe không bằng một thấy. Hơn nữa, hôm nay nhìn thấy anh ấy, giống như trong truyền thuyết, lại có vẻ không giống.”

Mộc Tâm đặt dụng cụ lên cổ tay Thượng Quan Ngưng, giọng nói có chút bùi ngùi.

Sao lại không xúc động cho được, cô đã nghe Mộc Thanh kể rất nhiều chuyện về Cảnh Dật Thần, chính là tất cả mọi chuyện, đều không rung động bằng chuyện hôm nay anh canh giữ bên ngoài cửa phòng khám.

Bởi vì cô cho rằng, anh là người đàn ông cao ngạo lạnh lùng, là tồn tại để người khác nhìn lên, cho đến nay đều thần bí khó lường, hôm nay nhìn thấy anh, Mộc Tâm lại cảm thấy được, thì ra người đàn ông mạnh mẽ như thế cũng biết yêu một người.

Nhưng mà, điều đó cũng không làm giảm bớt mị lực của anh, ngược lại, người đàn ông như vậy mới làm cho người ta cảm thấy, tấm lòng của anh dành cho một cô gái sâu đậm thế nào.

Mộc Tâm dừng một chút, cười nói: “Em cảm thấy, hai người rất xứng đôi!”

Khoé môi Thượng Quan Ngưng cong lên: “Cám ơn!”

Đây là lần đầu tiên có người nói bọn họ xứng đôi, trong lòng Thượng Quan Ngưng rất vui.

Đợi đến khi làm xong tất cả kiểm tra, Thượng Quan Ngưng rời khỏi phòng khám, trên mặt còn mang theo ý cười thản nhiên.

Cảnh Dật Thần thấy cô đi ra, nhìn thấy ý cười trên mặt cô, trong lòng trầm tĩnh lại, cầm tay cô nhẹ giọng nói: “Xong chưa?”

Thượng Quan Ngưng gật đầu: “Ừ, kiểm tra xong rồi, bác sĩ Mộc Tâm nói, em và cục cưng đều tốt lắm, sau này mỗi tháng đến kiểm tra một lần là được rồi.”

“Ừ, tốt rồi.” Cảnh Dật Thần nói thản nhiên, nghe không ra tình cảm, nhưng Thượng Quan Ngưng có thể cảm nhận được, tâm tình anh đã bình ổn lại, sau đó trở nên sung sướng.

Anh nhẹ nhàng ôm thắt lưng Thượng Quan Ngưng, dẫn cô về văn phòng Mộc Thanh.

Mộc Thanh đã trở lại, nhìn thấy hai người đi vào, lập tức đứng lên nói: “Sao rồi, kiểm tra xong chưa? Chị dâu, em họ em là chuyên gia khoa sản, tuy nó còn trẻ, nhưng trên phương diện sản khoa thì rất lợi hại, chị có thể yên tâm.”

Thượng Quan Ngưng gật đầu, cười nói: “Chị rất yên tâm, em ấy nói thân thể chị rất tốt, không có vấn đề gì, sau này lúc nào cũng có thể tìm em ấy. Em gái em rất tốt, hơn nữa còn rất chuyên nghiệp, chị có thể cảm nhận được sự nhiệt tình và lòng yêu nghề của em ấy, sau này chị lại đến tìm em ấy!”

Mộc Thanh nghe cô nói vậy, trong lòng rất vui vẻ, không khỏi cười ha ha: “Được rồi, sau này Mộc Tâm chính là bác sĩ riêng của chị!”

Đang nói, Mộc Tâm bước vào: “Anh ba, mới có một chút mà anh đã bán em rồi sao?”

Mộc Thanh thấy Mộc Tâm đi đến, lập tức trừng mắt: “Nha đầu xấu xa, không phải anh đã kêu em đến sớm một chút rồi sao? Em đến trễ nửa tiếng, có phải muốn bị đánh hay không!”

“Được được được rồi, anh ba em sai rồi được chưa? Lần này đúng là bệnh viện có việc gấp, sau này không bao giờ như thế nữa, tha cho em đi.” Mộc Tâm cười cầu xin hắn tha thứ, nếu không Mộc Thanh có thể lôi kéo cô cằn nhằn cả ngày.

“Tại sao hai người lại vòng vo rời khỏi bệnh viện như thế, em rời khỏi bệnh viện Mộc thị làm vị viện trưởng như anh cũng chóng mặt theo, đâu phải lúc nào em cũng phải ở trong bệnh viện chứ? Em phải học quản lý bệnh viện và các y bác sĩ, quản lý đó, em hiểu không?”

Mộc Thanh không chịu buông tha cho cô, kéo cô ngồi xuống ghế, sau đó liền chuẩn bị bắt đầu giảng đạo lý không ngừng nghĩ.

Mộc Tâm thật sự đau đầu đối phó với Mộc Thanh, nhìn thấy Triệu An An đi vào liền sáng rỡ: “Anh ba, An An đến rồi, em nói chuyện với An An!”

Triệu An An lập tức tiếp lời: “Đi thôi, Tâm Tâm, đúng lúc mình và A Ngưng muốn đi thăm một người, bạn đi cùng cho vui!”

Vì vậy, một tay Triệu An An kéo Mộc Tâm, một tay kéo Thượng Quan Ngưng, ba người cùng nhau ra ngoài, lúc đi ra Triệu An An còn không quên nói với Cảnh Dật Thần: “Anh, em đã giặt giũ bản thân sạch sẽ rồi, suýt chút nữa là tiêu độc luôn, trên người cực kỳ sạch sẽ, tuyệt đối không lây vi khuẩn cho chị dâu và cháu cưng của em đâu!”

Thượng Quan Ngưng xì cười: “Được rồi, An An, em đừng chê cười anh ấy, anh ấy cũng chỉ là lo lắng cho chị nên mới như vậy, đi thôi.”

Triệu An An nhìn thấy cuối cùng Cảnh Dật Thần cũng không đi theo, tâm tình tốt lên, nhưng vẫn nén giận nói: “A Ngưng, chị cũng đừng đứng về phía anh em quá, em mới chê cười ảnh có hai câu, chị liền ngăn cản, thật là, thấy sắc quên bạn!”

Ai ngờ thái độ của Thượng Quan Ngưng lại có chút vênh váo: “Đúng vậy, ông xã chị sao lại không hướng về phía chị chứ? Dù sao bây giờ em đã có người đau lòng rồi, chị quên mất em cũng không sao!”

Triệu An An vừa tức vừa cười, muốn véo cô, đột nhiên nhớ đến việc cô đang mang thai, không thể lộn xộn, lập tức tức giận đến ngứa ngáy hàm răng: “Tốt, bây giờ chị có bùa hộ mệnh, đương nhiên em phải cố hết sức nhịn nhục, chờ xem, ngày nào đó chị cũng sinh con, đến lúc đó em chắc chắn sẽ báo thù!”

Thượng Quan Ngưng sờ bụng mình, cười đến ánh mắt cũng cong cong: “Thế nào, đúng là chị có bùa hộ mệnh đó, em cắn chị đi!”

Bình luận

Truyện đang đọc