HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Ngày hôm sau, người giúp việc nhà Triệu An An đã khỏe hơn rất nhiều, liền mau tới làm việc.

Bà vừa vào cửa liền thấy, mấy đôi giày ở cửa, trừ giày của Triệu An An còn có thêm năm đôi giày, có cả giày da của nam.

Người giúp việc cười cười, mau chóng đi chuẩn bị bữa sáng.

Sáu người ở nhà, cô yêu cầu nhiều làm chút bữa sáng!

Ba phòng ngủ, lần lượt trước sau đi ra ba đôi, nhưng trừ Thượng Quan Ngưng và Cảnh Dật Thần có một đêm mộng đẹp, thần khí sảng khóai, còn hai đôi khác nhìn mặt rất không thích hợp!

Rõ ràng nhất chính là Mộc Thanh và Triệu An An.

Thượng Quan Ngưng là lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng âm trần của Mộc Thanh, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Triệu An An khom lưng cúi đầu đi theo sau Mộc Thanh. Việc này xác xuất còn ít hơn là trúng xổ số!

Cũng không biết Triệu An An làm cái gì, liền làm cho Mộc Thanh tính tình ôn nhu phải nổi nóng.

Mà Trịnh Kinh và Trịnh Luân, thoạt nhìn thật ra không có khí lực nào, cảm giác có chút cổ quái.

Thượng Quan Ngưng lắc lắc đầu, nhìn Cảnh Dật Thần bên cạnh, vẫn là cảm thấy như cô và Cảnh Dật Thần là tốt nhất, tuy rằng cuộc sống cũng có chút phiền não lớn lớn bé bé, nhưng ít nhất bọn họ không có bất luận trở ngại gì, có thể không hề che giấu mà yêu đối phương.

Bữa cơm sáng nay đã hoàn toàn đã không còn náo nhiệt như ngày hôm qua, bởi vì Triệu An An vẫn luôn cúi đầu ăn, mà khuôn mặt Trịnh Luân lại vẫn luôn ửng đỏ cúi đầu, bưng ly sữa bò lên miệng uống, phảng phất nhấm nháp mỹ vị.

Triệu An An quả thật là rất đói, tối hôm qua Mộc Thanh giống như điên rồi, cô có cầu xin như thế nào cũng đều không được, “Vận động” suốt cả đêm, cô vừa mệt vừa đói, không cơ chút sức nào mà nói chuyện.

Đến nỗi Trịnh Luân……

Buổi sáng hôm nay rất bối rối, tim đập đã vượt qua lúc bình thường.

Cô tuy rằng rất đơn thuần, tuy rằng không có chút tâm cơ nào, nhưng cô lại không ngốc, trong trường học đã từng học qua cấu tạo thân thể nam nữ, TV cùng báo chí vẫn luôn tận lực phổ cập kiến thức nam nữ, những gì nên hiểu, cô đều hiểu.

Cô chỉ là chưa từng gặp qua tình huống giống sáng hôm nay mà thôi.

Không không không, cô không chỉ gặp được, mà còn…… Không cẩn thận đụng phải, sau đó anh trai liền lập tức tỉnh dậy.

Cô chưa từng thấy hắn mặt đỏ bao giờ, nhưng buổi sáng hôm nay, mặt hắn lập tức đỏ lên!

Trịnh Luân căn bản lại là xấu hổ lại vừa quẫn bách, nhưng là nhìn thấy anh trai mặt đỏ như vậy, cô đột nhiên liền không cảm thấy quẫn bách, thậm chí còn cười lên tiếng, làm cho anh trai chật vật mà chạy trực tiếp vào nhà vệ sinh.

Sáu người có chút an tĩnh ăn xong bữa cơm sáng, trừ Mộc Thanh ở lại, còn đâu mấy người Thượng Quan Ngưng đều về nhà đi.

Dọc đường đi, Cảnh Dật Thần đều nắm tay Thượng Quan Ngưng, ngữ khí đạm nhiên rồi lại không mất đi sự ôn nhu cùng cô nói chuyện.

“A Ngưng, anh thết em rất thích hợp quản lý công việc truyền thông, hay là anh phân công em quản lý hạng mục này đi, còn có công việc bên địa ốc, anh nhớ rõ lần trước cậu nói em khá quen thuộc với việc này."

Thượng Quan Ngưng nao nao, có chút nghi hoặc nói: “Vì cái gì? Em hiện tại quản lý công việc tài chính không phải khá tốt sao? Em làm không tốt sao? Cái chính là hiện tại tập đoàn chúng ta đã bắt đầu hợp tác cùng tập đoàn Quý thị rồi, tài chính đã tăng 3.5 lần so với tháng trước, hiện tại thay người tiếp nhận, sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của công việc, em từ lúc bắt đầu đã làm quen, đối với phương diện này càng rất quen thuộc.”

Cảnh Dật Thần nhàn nhạt lắc đầu, trên mặt thần sắc thoạt nhìn không giống ngày thường: “Không phải anh nói em làm không tốt, em làm quả thật rất tốt. Lúc anh giao cho em phụ trách công việc tài chính khiing nghĩ nó sẽ,phát triển nhanh chóng như vậy. Bởi vì lúc anh đen công việc tài chính giao cho em, không biết nó lại tăng trưởng tốt đến vậy. Bởi vì công việc này là hạng mục nhược điểm của cảnh thịnh, mặc dù có Quý thị trợ giúp, nhưng bọn họ sẽ không thật tình giúp chúng ta, phần lớn đều dựa vào chúng ta, cho nên anh cũng không ôm quá nhiều hi vọng. Điều em làm được, làm anh rất kinh ngạc.”

Cảnh Dật Thần không có nói sai, công việc là công việc, sinh hoạt là sinh hoạt, anh khen Thượng Quan Ngưng làm tốt là thật sự bởi vì cô làm tốt. Công việc tài chính giao cho cô, vốn dĩ chỉ định cho cô luyện tập.

Cô rất cẩn thận, năng lực học tập rất mạnh, lại chịu khó, khoảng thời gian trước, Quý thị tập đoàn còn phải phái người đến cảnh thịnh, cô vẫn luôn đều học theo bọn họ, giữa trưa thường xuyên sẽ mời bọn họ đi ăn cơm, thám thính được thông tin hữu dụng của bọn họ.

Đội người bên tập đoàn Quý thị phái tới quả thật là rất chuyên nghiệp, ở mức độ chuyên nghiệp như này thì chắc chắn Quý Bác sẽ không tùy ý lừa gạt, nếu không có người tới thì cái gì cũng đều không hiểu, sẽ không khác gì bôi đen bộ mặt của Quý thị, nghiệp vụ tài chính của Quý thị hoặc là chuyên nghiệp hoặc là nghiệp dư, hoặc là muốn lừa gạt cảnh thịnh, hoặc công trạng của bọn họ điều là giả!

Nhưng đoàn chuyên nghiệp sẽ không thật sự dốc lòng chỉ đạo công việc cho cảnh thịnh.

Quý Bác chỉ là ứng phó Cảnh Dật Thần mà thôi, hắn sao có thể đem công việc béo bở tốt nhất của mình nhường cho cảnh thịnh! Nếu hắn thật sự định như vậy, hắn sẽ quân tử phong độ cho tập đoàn cqrnh thịch mượn để sử dụng, trợ giúp cảnh thịnh phát triển công việc tài chính, ngay cả Cảnh Dật Thần cũng sẽ xem thường hắn. Bọn họ là đối thủ cạnh tranh, mặc kệ từ phương diện nào, hắn đều phải giữ lại bí mật thương nghiệp thuộc về Quý thị.

Cho nên cảnh thịnh trên cơ bản không thám thính được tin tức trọng yếu, tin tức quan trọng tất cả đều do Thượng Quan Ngưng khai quật.

Cô thân là phó tổng, lại giống như một công nhân bình thường, mỗi ngày đều cùng đoàn đội tài chính Quý thị thảo luận vấn đề, có bất luận cái gì không rõ, cô đều sẽ đi hỏi, từ đầu cô cũng không tìm được tin tức gì tốt, nhưng nhiều lần về sau cô lại moi được một số tin tức hữu dụng.

Sau đó, tất cả bộ tài chính bộ đều noi theo cách lì lợm la liếm giống như cô, chậm rãi moi tin tức của đoàn đội tài chính Quý thị.

Cảnh Dật Thần một tay nắm tay lái, một tay nắm bàn tay mềm mại trắng nõn như không xương của Thượng Quan Ngưng, cảm nhận được cảm xúc trơn mềm của cô liền cười, nói: "Bộ tài chính bộ hiện tại đã tìm được phương pháp, dần dần tìm được phương thức làm việc chính xác rồi, bọn họ hiện tại không có em, cũng có thể làm rất tốt.”

Thượng Quan Ngưng lập tức rút tay mình trong tay Cảnh Dật Thần ra, trợn mắt giận nhìn anh, giả vờ tức giận nói: “Cảnh Dật Thần, anh đây là đang muốn nói, có người vợ như em cũng được mà không có cũng chẳng sao? Có phải anh lại muốn ra đường cái ngủ phải không?!”

Cảnh Dật Thần cười khổ, anh một lần nữa đem tay Thượng Quan Ngưng nắm laii, đặt ở bên môi nhẹ nhàng hôn, mới có chút ăn nói khép nép nói: “Vợ của anh là nhất, anh làm sao mà dám tùy ý lỗ mãng. Ý của anh không phải như vậy, em không cần nói linh tinh, ý anh nói là bộ tài chính đã được em chỉ rõ, bọn họ hiện tại đã có thể tự túc, chức không phải việc có em hay không, anh có thể không có gì, nhưng tuyệt đối không thể thiếu em."

“Đến nỗi ngủ đường cái, anh khẳng định sẽ cự tuyệt. Anh có nhà có vợ, ra ngủ đường cái nhiều thì rất kỳ cục.”

Thượng Quan Ngưng trừng mắt cắn răng: “Vậy anh nói đi, vì cái gì mà không cho em quản lý tài chính!”

Bình luận

Truyện đang đọc