HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Triệu An An lập tức nhảy dựng lên, như một cơn gió vọt tới trước mặt Thượng Quan Ngưng, thần sắc cực kỳ hưng phấn nói: “Tiểu Mỹ nhân, cậu có thai rồi?”

Cô ấy chuyển biến quá nhanh, biểu tình chuyển biến quá lớn, đem Thượng Quan Ngưng hù hoảng sợ.

Cảnh Dật Thần đem cánh tay để trước người Triệu An An ngăn lại, cách một cm cảnh cáo cô: “Em lui ra phía sau! Cách xa A Ngưng ra một chút đi!”

Triệu An An không thể đến ôm Thượng Quan Ngưng, lập tức trừng mắt với anh: “Vì sao lại không được! làm gì mà muốn em cách xa A Ngưng ra một chút!”

Cảnh Dật Thần thần sắc lãnh đạm liếc mắt cô một cái, một bước cũng không nhường nói: “Trên người của em năng lượng tích cực quá nhiều, hơn nữa rất có khả năng mang theo lượng lớn virus và vi khuẩn, có nguy hiểm cao, A Ngưng hiện tại đang mang thai, em không thể tới gần!”

Triệu An An tức giận dậm chân, nhưng nhìn lại bộ dạng của mình từ đầu đến chân rất lung tung rối loạn, rốt cuộc cũng thỏa hiệp, cách một cách tay của Cảnh Dật Thần và thần sắc kích động như cũ nói chuyện với Thượng Quan Ngưng.

“A Ngưng, cậu có thai thật sao? Sao tớ lại cảm thấy không thể tưởng tượng được như thế nhỉ!”

Thượng Quan Ngưng trực tiếp đẩy cánh tay của Cảnh Dật Thần ra, kéo Triệu An An gần lại một chút, có chút vui vẻ cười nói: “Đúng vậy, tớ đã có thai rồi, tớ cũng cảm thấy có chút không thể tưởng tượng được, nhưng lại là thật sự!”

Có Cảnh Dật Thần cảnh cáo, tuy rằng bị Thượng Quan Ngưng kéo gần lại, Triệu An An cũng không dám lộn xộn.

Cô biết tính tình chính mình có bao nhiêu hoạt bát và lỗ mãng, hơn nữa hiện tại quần áo trên người cô đã hai ba ngày không thay, quả thật có chút dơ, cho nên không dám thân cận với Thượng Quan Ngưng quá, chỉ sợ chính mình không cẩn thận sẽ làm Thượng Quan Ngưng và bảo bảo trong bụng bị thương.

Triệu An An có chút thật cẩn thận cầm tay Thượng Quan Ngưng, ngữ khí hơi có chút thổn thức và thành kính: “Trời ạ, thời gian qua thật nhanh, tớ còn cảm thấy mới mấy hôm nào chuang ta cùng làm giáo viên ở trường học, thời gian như dừng lại vào lúc cậu giúp tớ dạy thay, thế mà giờ chớp mắt cậu đã làm mẹ! Đúng là trời cao phù hộ, cậu hạnh phuac nhue vậy là tớ an tâm rồi!"

Lời này như thế nào nghe cũng rất không hợp lý, thật giống như trước cuộc chia ly sinh tử vậy.

Nhưng trong lòng Thượng Quan Ngưng chỉ xẹt qua một tia nghi ngờ, rồi sau đó liền viến mất rất nhanh, cô cho rằng, An An quá xúc động.

Hơn nữa, cô nhìn Triệu An An, trong lòng cũng chỉ còn lại sự đau lòng cho Triệu An An, bởi vì thân thể của cô ấy coa tỉ lệ sinh con vô cùng thấp, cho nên hiện tại trong lòng Thượng Quan Ngưng tất cả đều là sự thương cảm, thế nên xem nhẹ cảm giác mặt khác.

Cô cũng mặc kệ Cảnh Dật Thần nhíu chặt mày, liền lôi kéo tay Triệu An An, vành mắt hồng hồng nói: “An An, chúng ta đều sẽ hạnh phúc, cậu cũng sẽ, tin tớ đi!”

Triệu An An thương cảm, thông thường sẽ rất ngắn ngủi, giờ phút này cô cũng rất nhanh chóng liền ha ha nở nụ cười, bởi vì cô phát hiện một vấn đề.

“A, tiểu mỹ nhân, tớ phải được làm mẹ nuôi a! Thai này là một đứa hay là hai đứa? Là con trai hay con gái? Khi nào thì sinh? Tớ rất muốn chơi cùng với mấy đứa nhỏ!"

Cảm xúc của Thượng Quan Ngưng vừa lên tràn đầy thì ngay lập túc bị Triệu An An dội trở về, dở khóc dở cười nói: “Tính tình này của cậu bao giờ mới có thể sửa được!"

“Tiểu bảo bảo chỉ có một, nam hay nữ thì hiện tại còn chưa rõ, lúc sinh là sang năm, nếu muốn chơi với mẹ nuôi thì chắc còn phải chờ thêm nửa năm nữa."

Triệu An An muốn duỗi tay sờ bụng Thượng Quan Ngưng, ngẩng đầu lại nhìn thấy ánh mắt như muốn ăn thịt người của Cảnh Dật Thần, lại ngượng ngùng rụt tay trở về, quay đầu liền tứ giận với Mộc Thanh mà nói: “Mộc hỗn đản, tôi sắp làm mẹ nuôi mà sao anh không nói cho tôi biết! Đây là chuyện lớn, vậy mà anh dám im lặng không báo, có phải muốn ăn đòn hay không!”

Ngữ khí rất giống du côn lưu manh trên phố, lại còn là một nữ lưu manh, hoàn toàn không phải là đại thiên kim tiểu thư danh môn vọng tộc họ Triệu của thanh phố A.

Mộc Thanh bị mắng, lập tức vỗ cái bàn kêu oan: “Đại tiểu thư à, anh hôm qua mới biết đến tin tức này, tối hôm qua em lại không về nhà, vẫn luôn ở chỗ Trịnh Luân, đều không quan tâm tới anh, anh gọi điện thoại cho em nhiều lqafn như vậy, em có nghe sao? Em khoing nhận điện thoại cho nên sao anh có thể thông báo cho em đây!"

Triệu An An ngẩn ngơ, cẩn thận ngẫm lại, quả thật là có chuyện như vậy, nhưng vẫn hung hăng trừng mắt nhìn Mộc Thanh một cái, hình như là ghét cậu già mồm.

Cô quay đầu, một lần nữa lại đem lực chú ý lên trên người Thượng Quan Ngưng.

Bên người cô bạn bè rất ít, lại càng không có bạn mang thai, giờ phút này nhìn thấy bạn thân của mình mang thai, hơn nữa người bạn thân của mình lại vừa là chị dâu nữa, muốn làm mẹ nuôi của em bé trong bụng, cô quả thật đang rất hưng phấn.

Như thế nào mà lại mang thai?

Nga, đúng rồi, cô kém chút là đã quên, cô trước kia cũng từng mang thai a!

Nhưng lúc đó cô còn chưa có ấn tượng gì!

Hơn nữa, khi lúc ấy cô biết được chính mình mang thai, thì có thể dùng tới bốn chữ "hồn bay phách tán" để hình dung, căn bản một chút cảm giác cao hứng cũng không có.

Khi đó cô mới mười bảy tuổi, Mộc Thanh mới hai mươi tuổi, cô không cần đi đến bệnh viện kiểm tra, thử que cũng không cần,Mộc Thanh chỉ cần sờ mạch một cái, lập tức liền phát hiện cô mang thai! Biết được cô mang thai, hai người quả thực rất sợ hãi không thôi!

Nhưng hiện tại, khi cô biết Thượng Quan Ngưng mang thai, trong lòng lại tràn đầy sự vui vẻ và chờ mong!

Triệu An An tâm tình rất tô, một chút cũng không bởi vì chính mình về sau không thể sinh con mà khổ sở, cô chỉ thấy vui khi Thượng Quan Ngưng có thai.

Cô rất muốn biết bảo bảo đã lớn bao nhiêu rồi, là nam hay là nữ, lớn lên giống ai, soái khi giống Cảnh Dật Thần hay là xinh đẹp như Thượng Quan Ngưng?

Cô quả thực tò mò muốn chết!

Thượng Quan Ngưng trên mặt cũng cười, cô nhìn thấy sự vui vẻ trong mắt Triệu An An, trong lòng cũng rất ngạc nhiên.

Nhưng bây giờ cô vẫn tương đối quan tâm việc vì sao Triệu An An lại nhìn như một người đi đánh cướp như vậy?

Vừa rồi Mộc Thanh nói rõ ràng là Triệu An An ở chỗ Trịnh Luân, mà ở cùng Trịnh Luân thì sao lại biến thành bộ dạng chật vật này, trên má cô thậm chí còn bị xưng lên, thực rõ ràng là do bị người khác đánh.

Việc Triệu An An cùng người khác đánh nhau là chuyện thường ngày, với tính cách giống con trai của cô, lại còn thích đi bênh vực kẻ yếu, nhất là không thể đứng yên nhìn người yếu thế bị ymuwsc hiếp.

Thượng Quan Ngưng sợ cô lại đi phát thiện tâm ở đâu đó, kết quả lại khiến mình bị thương.

Cô lôi kéo tay Triệu An An nhíu mày hỏi: “An An, cậu rốt cuộc đi đâu vậy? Sao cả người lại biến thành thế này, tớ nhớ rõ Trịnh Luân là một cô gái thục nữ chứ,đâu phải cuồng bạo lực?”

Nhớ tới việc của hai ngày nay, Triệu An An liền rất buồn bực.

Cô không hề để ý hình tượng mà đặt mông ngồi xuống ghế bên cạnh Thượng Quan Ngưng, bắt chéo chân tùy tiện nói: “Tớ biến thành như vậy không phải là do Luân Luân làm, đây đều là kiệt tác của tên hỗn đản Trịnh Kinh kia, tới với hắn làm một chút vận động, sau đó liền biến thành như vậy!”

Mộc Thanh vừa mới uống một hớp nước trà, liền “Phốc” một tiếng rồi lập tức phun ra toàn bộ.

Bình luận

Truyện đang đọc