HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

“Quả nhiên đủ thông minh, hơn nữa cũng rất giống những tin đồn kia, rất quan tâm người phụ nữ tên Thượng Quan Ngưng kia!”

Trên mặt Đường Thư Niên đang cười nhưng trong ánh mắt lại không hề có ý cười, chỉ có nồng đậm ghen ghét cùng sát khí.

Thân phận của hắn ta là giả, hóa ra Du Mặc đã bị hắn ta giết chết, con trai Du Mặc vẫn do hắn ta nuôi nấng, chuẩn bị bồi dưỡng thành người thừa kế của mình.

Nhưng mà chung quy cũng không phải con trai ruột của mình, hắn ta cũng không có vợ.

Hắn ta không có, Cảnh Dật Thần cái gì cũng có, cho nên hắn ta vẫn luôn muốn khiến Cảnh Dật Thần giống hắn ta, trở thành hai bàn tay trắng!

Cảnh Dật Thần lạnh lùng nhìn về phía Đường Thư Niên, giọng nói trầm thấp lãnh khốc, giống như đến từ địa ngục: “Nếu anh muốn động vào cô ấy, anh sẽ sẽ biết, cái gì gọi là sống không bằng chết! Anh cho rằng, cuộc sống trước kia của anh không thể chịu nổi sao? Không, anh sai rồi, anh còn chưa từng nếm trải qua cảm giác đau đớn hơn, sau khi trải qua anh sẽ cảm thấy một giây cũng không sống nổi!”

“Ha ha ha, phải không? Tôi phải nếm thử mới được!”

Đường Thư Niên tâm lý vặn vẹo, hắn ta đối với sự uy hiếp của Cảnh Dật Thần một chút cũng không để trong lòng, mười một năm trước hắn ta cũng giống như Cảnh Dật Thần, đối mặt với cái chết, gian nan hiểm trở gì cũng hoàn toàn không sợ hãi, bởi vì hiện tại chỉ có đau đớn mới có thể làm hắn cảm nhận được chính mình còn sống!

“Tôi nghe nói, anh có thói quen sạch sẽ rất nghiêm trọng, không thể bị người khác chạm vào, nam hay nữ đều không được, thậm chí chỉ chạm vào quần áo của anh cũng sẽ khiến anh co rút nôn mửa. Thật tốt, tôi cũng có tật xấu này, chẳng qua tôi với anh có một chút không giống nhau, chỉ cần người khác chạm vào tôi tất cả đều phải chết!”

Đường Thư Niên từ trên người lấy ra một điếu thuốc, sau đó lại lấy ra một chiếc bật lửa bằng vàng số lượng có hạn, bật lửa lên châm thuốc.

Hắn hít sâu một hơi, trên mặt dần dần lộ ra sung sướng.

“Đương nhiên, anh với tôi cũng có chút không giống nhau, anh không thể bị người khác chạm vào, nhưng lại có thể để Thượng Quan Ngưng đụng chạm, tôi không thể không nói anh quá may mắn! May mắn đến mức làm người khác cảm thấy cực kì ghen ghét!”

Đường Thư Niên phun ra một làn khỏi màu trắng, đem mặt mình bao vây trong làn khói, đem đáy lòng nhiều năm vẫn luôn che giấu nói ra.

“Nhiều năm như vậy, tính thích sạch sẽ của tôi càng ngày càng nghiêm trọng, ngay cả phụ nữ cũng không thể đụng vào! Tôi đã sống cuộc sống hòa thượng mười mấy năm, ban đêm ác mộng không ngừng, chỉ có giết người, mới có thể làm tôi cảm thấy cả người thoải mái! Mà đầu sỏ gây tội, chính là Cảnh gia, là Cảnh Trung Tu, làm hại tôi người không ra người quỷ không ra quỷ! Thậm chí tên thật của mình cũng không dám dùng, nhiều năm như vậy, tôi có bao nhiêu khổ sợ, chỉ có mình tôi biết!”

“Anh lại có thể chạm vào phụ nữ, không chỉ kết hôn, thế nhưng còn có con! Tôi còn không biết người phụ nữ này là cái dạng gì lại có thể chữa được tính thích sạch sẽ của anh. Có lẽ, cô ấy dịu dàng và xinh đẹp, cũng có thể chữa khỏi tâm bệnh của tôi! Đã rất nhiều năm tôi chưa chạm vào phụ nữ, đã quên mùi vị của phụ nữ như thế nào! Thân thể của cô ấy có phải cực kì mềm mại? Giọng nói của cô ấy có phải cực kì dễ nghe? Tôi đã xem qua ảnh chụp, cô ấy đúng là một mỹ nhân thanh nhã khó gặp!”

Cảnh Dật Thần đứng tại chỗ, trên người phát ra sát khí mãnh liệt, nếu không phải nơi xa có người vẫn luôn lấy súng ngắm chuẩn vào hắn và A Hổ, hắn nhất định sẽ đi lên vặn gãy cổ của Đường Thư Niên, nhổ từng cái răng của hắn ta!

Đường Thư Niên bỗng nhiên cười ha ha, rất nhanh liền cười ra nước mắt.

“Như thế nào, anh tức giận sao? Anh có phải vẫn luôn thấy rất kỳ quái, tôi tại sao lại cho người đến xung quanh nhà anh, nhưng lại trước nay không có làm việc gì thương tổn người đẹp?” Đường Thư Niên lau nước mắt, trong ánh mắt lại hiện ra một chút dịu dàng.

“Thù hận là chuyện của chúng ta, Cảnh gia hại cả nhà tôi, làm hại tôi trở nên nghèo túng phải nhặt rác rưởi để ăn, tôi đương nhiên sẽ không bỏ qua Cảnh Trung Tu, anh là con của ông ta, đương nhiên cũng phải chết! Nhưng mà Thượng Quan Ngưng chỉ là một cô gái, hơn nữa còn là một cô gái xinh đẹp, tôi còn không có được, làm sao có thể để cô ấy dễ dàng chết? Tôi phái nhiều người như vậy, chẳng qua là muốn chụp ảnh cuộc sống hàng ngày của cô ấy mà thôi, anh xem ngay cả ảnh trên điện thoại cũng là hình của cô ấy.”

Đường Thư Niên nói xong liền giơ điện thoại ra cho Cảnh Dật Thần xem.

Tuy rằng hai người cách nhau hơn mười mét, nhưng Cảnh Dật Thần chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhận ra, trên màn hình điện thoại của Đường Thư Niên chính là ảnh của Thượng Quan Ngưng!

Thì ra là thế!

Hóa ra Đường Thư Niên phái người đến lúc ẩn lúc hiện ở tiểu khi Lệ Cảnh là muốn chụp lén Thượng Quan ngưng!

Nhưng mà sau khi Cảnh Dật Thần biết được chân tướng thật, so bất luận cái gì đều phẫn nộ hơn!

Từ lúc quen biết Thượng Quan Ngưng đến bây giờ, hắn vẫn luôn đều cưng chiều cô trong lòng bàn tay, che chở cô, chăm sóc cô, thậm chí kể cả Mộc Thanh tiếp xúc với cô để xem bệnh hắn cũng sẽ ghen tuông.

Phương diện này hắn là một người đàn ông cực kì keo kiệt, hắn tuyệt đối không cho phép có người mơ ước vợ mình!

Hắn cũng không thể chấp nhận nổi, có một người đàn ông khác, dùng ảnh vợ mình để làm màn hình điện thoại, mỗi ngày đều lấy ảnh của cô ra xem! Hơn nữa trong điện thoại của Đường Thư Niên, rất có thể vẫn còn rất nhiều ảnh của Thượng Quan Ngưng!

Đây là sự sỉ nhục và không tôn trọng lớn nhất với Thượng Quan Ngưng!

Càng là sự sỉ nhục với người chồng là hắn!

Cảnh Dật Thần đau lòng tột đỉnh, hắn chán ghét người khác bắt nạt Thượng Quan Ngưng, cho dù là một tấm ảnh cũng không được!

Phẫn nộ cùng đau lòng, khiến cho Cảnh Dật Thần vì nhớ lại quá khứ đen tối mà cảm thấy ghê tởm buồn nôn, hắn đã xem nhẹ những hình ảnh máu me thối nát kia, chỉ có lửa giận đến từ sâu trong lòng.

Nếu không thể bảo vệ tốt Thượng Quan Ngưng, hắn sẽ cảm thấy cực kì tự trách, sẽ vô cùng thống hận chính mình.

Giống như Cảnh Trung Tu vậy, ông không thể bảo vệ tốt Triệu Tình, khiến bà bởi vì một người phụ nữ khác mà xảy ra sự cố, ông hận chính mình rất nhiều rất nhiều năm, cho tới bây giờ, ông như cũ cũng không thể tha thứ cho mình, không chịu chạm vào người phụ nữ khác một ngón tay!

Cảnh Dật Thần đã từng thề trong lòng, đời này tuyệt đối sẽ không giống ba mình, làm vợ mình xảy ra chuyện gì, hắn muốn để cô sống thật hạnh phúc!

Hắn gắt gao nắm chặt tay, dùng sức quá độ làm đốt ngón tay phát ra âm thanh.

“Tôi cảnh cáo anh, Đường Thư Niên, không được chạm vào vợ của tôi!”

Giọng nói Cảnh Dật Thần lạnh lẽo, phẫn nộ, hốc mắt hơi có chút đỏ lên, thoạt nhìn giống như một sư tử lúc nào cũng có thể nổi giận.

Nhưng mà cho dù hắn cực kì phẫn nộ, lại không bởi vì lời nói của Đường Thư Niên mà mất đi lý trí, hắn biết, Thượng Quan Ngưng rất cẩn thận, hơn nữa bên người cô có rất nhiều bảo vệ cô, sẽ không dễ dàng bị Đường Thư Niên bắt được.

“Anh yêu cô ấy tới vậy sao? Đáng thương cho em gái Đường Vận của tôi, con bé yêu anh đến mức không thể tự thoát ra được, ngày đêm mơ ước trở thành Thiếu phu nhân Cảnh gia, kết quả trong lòng anh không có con bé, chỉ có một mình Thượng Quan Ngưng! Vốn dĩ nó không có thù hận gì với tội, lại cùng ba mẹ sinh ra, tôi cũng không muốn để nó đi tìm chết, chỉ vì nó quyết tâm phải gả vào Cảnh gia, bị sự giàu sang của Cảnh gia và vẻ ngoài của anh mê hoặc, tôi nhìn rất chướng mắt nên phải để con bé đi chịu chết.”

Bình luận

Truyện đang đọc