HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Mộc Thanh cười nhẹ, lên tiếng: “Nga? Sao cô ấy lại không phải người tốt?”

“Cô ấy……”

Triệu An An nói một chữ, liền nói không nổi nữa.

Cô ngày hôm qua và cqr hôm nay đều theo dõi người ta, vừa rồi còn nói không theo dõi, nếu hiện tại nói cô nhìn thấy cái con hồ ly tinh kia hẹn hò với người đàn ông khác thì không phải hoàn toàn lòi ra sao!

“Cô ta là hồ ly tinh!”

Mộc Thanh cười đến cong đôi mắt: “Sao em biết cô ấy là hồ ly tinh? Cô ấy đi câu dẫn đàn ông khác?”

Triệu An An trừng lớn đôi mắt: “sao anh biết?”

Mộc Thanh nhướng mày: “Chính cô ấy nói, nói giữa trưa không cùng anh ăn cơm, bởi vì cô ấy có hẹn với một người đàn ông đẹp trai khác, phải đi ăn với anh ta, mai mới đến phiên anh.”

“Cái gì?!” Triệu An An kinh sợ cả cằm đều suýt rơi xuống!

Sao lại có người phụ nữ vô sỉ như vậy!

Còn phải cắt lượt ăn cơm với đàn ông!

Hóa ra Mộc Thanh biết tất cả hành vi hoang đường của con hồ ly tinh, vậy mà còn ở bên cô ta?!

Triệu An An ngay tức khắc tức giận dị thường, trực tiếp ra lệnh nói: “Anh không được cùng cô ta ăn cơm!”

“Được thôi, chỉ cần em đi ăn cơm với anh, cho dù tiên có mời anh thì anh cũng không đi."

“Hai chúng ta đã chia tay, vì cái gì mà anh muốn ăn cơm cùng anh!”

“À, được, chia tay, vậy được, anh còn phải đi theo tiểu hồ ly tinh ăn cơm, cũng không biết anh lớn tuổi như vậy, còn có thể tranh được cô ấy với mấy anh đẹp trai trẻ tuổi kia không."

Triệu An An chán nản, ghé vào ngực Mộc Thanh, dùng sức cắn cậu một ngụm.

Mộc Thanh cởi bỏ nút thắt áo sơmi, lộ ra cơ ngực rắn chắc của cậu, trên cơ ngực có hiện rõ một dấu răng, thoạt nhìn rất ái muội.

“Em nhìn xem em cắn này, nhẫn tâm như vậy,có phải anh nên trừng phạt em hay không?”

“Anh đừng nói sang chuyện khác! Tôi nói, không được cùng con hồ ly tinh kia ăn cơm, cũng không cho cưới cô ta, muốn cưới thì cưới một người hiền lành, cưới một người có thể chiếu cố anh……”

Triệu An An nói, thanh âm liền dần dần nhỏ xuống.

Mộc Thanh nắm cằm cô, bức cô ngẩng mặt nhìn chính mình, nghiến răng nghiến lợi nói: “Anh thật đúng là không biết em lại là người rộng lượng như vậy, đem anh đẩy vào ngực của người phụ nữ khác! Còn phải nhọc lòng xem anh lấy loại vợ như thế nào, rốt cuộc là em còn để bụng đến anh hay không?"

Triệu An An bị cậu niết cằm sinh đau, trong lòng ủy khuất muốn rớt nước mắt: “Em không biết chính mình còn có thể sống được mấy năm! Lại còn không thể sinh con! Nhà anh cũng không ai thích em, em mới không cần gả cho ngươi!”

“Không được nói hươu nói vượn!” Mộc Thanh hốc mắt ửng đỏ, thấp giọng rống giận: “Em có thể sống thật lâu! Thân thể của em hiện tại rất tốt, rất khỏe mạnh!”

“Em không nói hươu nói vượn, bác sĩ nói……”

Mộc Thanh lạnh giọng đánh gãy lời Triệu An An nói: “Bác sĩ nào?! Anh chính là bác sĩ tốt nhất! Anh nói em có thể sống đến một trăm tuổi, vậy thì có thể sống đến một trăm tuổi!”

Triệu An An ở cùng Mộc Thanh, thông thường đều là bên này giảm bên kia tăng, Mộc Thanh đối với cô ôn nhu nhường nhịn, thì cô sẽ càng không kiêng nể gì, sau đó lên mặt.

Mà nếu Mộc Thanh thật sự tức giận, cô liền sẽ trở nên ngoan ngoãn, không dám lên mặt, bằng không Mộc Thanh sẽ thật sự sẽ xuống tay đánh mông cô, hơn nữa đánh rất dùng sức.

“Không cần cố chấp, An An, em đã hai mươi tám, chẳng lẽ em phải chờ tới khi mình ba mươi tám mới gả cho anh?” Mộc Thanh thấy cô không nói, giọng nói không khỏi nhẹ lại, có chút mỏi mệt ôm cô dựa vào trên tường.

Triệu An An vẫn không nói chuyện như cũ, cô cảm thấy, chính mình sẽ sống không được mười năm, chẳng qua lời này nếu nói ra, Mộc Thanh khẳng định lại phát hỏa.

“Như thế nào, cảm thấy chính mình sống không được đến ba mươi tám?” Mộc biết nội tâm cô nghĩ gì, anh nhàn nhạt nói: “Anh có thể cam đoan, em khẳng định có thể sống đến ba mươi tám tuổi, không cần chuyên gia hàng đầu nước Đức, anh cũng có thể làm được!”

“Em xác định không gả cho anh sao?” Mộc Thanh cúi đầu, nhìn thẳng vào mắt Triệu An An.

Cậu quả thật muốn nỗ lực đến cuối cùng.

Nếu cậu có thể đả động đến Triệu An An, làm cho cô đồng ý kết hôn, như vậy kế hoạch kế tiếp của Thượng Quan Ngưng sẽ không cần thực thi, Triệu An An cũng không cần chịu tội.

Nếu thất bại, như vậy được, cậu về sau sẽ kiên định chấp hành kế hoạch của Thượng Quan Ngưng, cho đến khi đem người này cưới về nhà mới thôi!

Triệu An An nhìn trong Mộc Thanh trong ánh mắt nhảy lên ánh lửa, căng da đầu nói: “Không gả, anh cưới người khác đi!”

Mộc Thanh bị cô chọc tức nên cười: “Tôi thật là ngốc mới có thể hỏi em, vấn đề này tôi đã hỏi qua em một trăm lần, hóa ra còn chưa từ bỏ ý định, còn đang hỏi!”

Cậu buông Triệu An An ra, đi đến trước ghế của mình ngồi xuống, thần sắc bình tĩnh nói: “Được rồi, em đi đi, qua mấy ngày nữa em đừng cầu xin gả cho tôi là được.”

Xem ra Thượng Quan Ngưng nói không sai, không bức Triệu An An thì căn bản không được.

Cậu còn luyến tiếc khi phải áp bức cô, không muốn dùng thủ đoạn với cô, cảm thấy như vậy sẽ không công bằng đối với Triệu An An.

Nhưng là, hiện tại Triệu An An đối xử với cậu như vậy, chẳng lẽ công bằng sao?

Cảnh Dật Thần lúc trước cưới Thượng Quan Ngưng, còn cường thế hơn hắn nhiều, căn bản không màng đến việc Thượng Quan Ngưng mãnh liệt phản đối, thậm chí không màng cô phát ra sốt cao, trực tiếp mang đi đến Cục Dân Chính đăng ký!

Nếu từ đầu cậu hạ quyết tâm thì hắn và Triệu An An cũng không đi đến mức này.

Còn tốt, hiện tại nhẫn tâm còn không muộn.

Còn không phải là chỉ cần dùng một chút mưu kế cùng thủ đoạn sao? Cậu dùng là được!

Triệu An An cố chấp không chịu thay đổi, như vậy hắn đành phải thay đổi.

Cậu trước kia hứa hẹn không bức bách cô, không thương tổn những lời hứa đó với cô, nhưng tất cả đều trở thành phế thải! Lời hứa không thể làm thành cơm ăn, cưới được vợ về nhà mới là vương đạo!

Dùng âm mưu là được!

Quay đầu cậu lại muốn đi hỏi Thượng Quan Ngưng một câu, cậu cần phải làm những gì, mấy ngày hôm trước cậu căn bản còn không đem cái kế hoạch này để ở trong lòng, cũng không có nghiêm túc ghi nhớ, hiện tại lại yêu cầu phải chải vuốt một chút, cũng không thể bởi vì phân đoạn này của cậu xảy ra vấn đề, làm cho kế hoạch thất bại.

Triệu An An bị Mộc Thanh dùng ngữ khí lãnh đạm mà bình tĩnh làm cho cảm thất rất đột ngột.

Cô không sợ Mộc Thanh phát hỏa, đánh mông cô cũng là việc nhỏ, chỉ có cậu lãnh đạm mà bình tĩnh thời điểm, mới là lúc anh chân chính phẫn nộ.

Mộc Thanh có chút giống tính cô, đều là người không che giấu cảm xúc của chính mình, vui chính là vui, không vui chính là không vui.

Lãnh đạm cũng rất là lãnh đạm, không phải giả vờ.

Trong lòng cô có chút lạnh cả người, nhưng vẫn không nói một lời đi ra ngoài.

Mới ra cửa khỏi cửa văn phòng, liền đụng phải Trịnh Kinh.

Triệu An An tâm tình rất không tốt, trực tiếp coi hắn như không khí, trực tiếp đi qua.

Trịnh Kinh ở sau lưng cô bất đắc dĩ lắc đầu, ngó vào văn phòng Mộc Thanh, sau đó liền đuổi theo Triệu An An, cười nói: “An An, trùng hợp nhỉ, hôm nay lại gặp lại cô! Cô tới tìm Mộc Thanh sao?”

Liên tục hai ngày đụng phải Trịnh Kinh, Triệu An An trong lòng cũng không có khả nghi, Trịnh Kinh thường tới bệnh viện tìm Mộc Thanh, ở bệnh viện đụng phải hắn là rất bình thường.

Nhưng điều không bình thường chính là, hắn lại nhắm mắt theo đuôi đi theo cô!

Bình luận

Truyện đang đọc