HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Tiểu Lộc vẫn luôn cảm thấy, Thượng Quan Ngưng là cô gái may mắn hạnh phúc nhất trên thế giới, mỗi ngày cô ấy đều sống như ánh mặt trời, tính cách cũng ôn hòa rộng rãi, đối với ai cũng rất tốt, thoạt nhìn như một thiên kim đại tiểu thư chưa từng trải qua khó khăn nào. Cô còn tưởng rằng, Thượng Quan Ngưng là một đóa hoa trong nhà kính.

Hóa ra căn bản không phải.

Cô ấy ôn hòa rộng rãi tươi cười, trong lòng cũng có trăm ngàn vết thương, bất luận ai trải qua những việc đó, đều sẽ sinh ra bóng ma tâm lý thật lớn.

Nhưng mà cô ấy không có, vẫn có cuộc sống nhiệt tình yêu đời như cũ, vẫn lương thiện lạc quan.

Thượng Quan Nhu Tuyết là em gái cô ấy, hiện tại làm trò lật ngược phải trái trước mặt cô ấy, nói mình tốt đẹp lại nói xấu Thượng Quan Ngưng, nghĩ đến trước kia không biết đã làm bao nhiêu việc, tính cách của Thượng Quan Ngưng không thích tranh đấu, chỉ sợ trước kia đã chịu rất nhiều thiệt thòi.

Tiểu Lộc cảm thấy, chính mình nên nghĩ lại một chút, bệnh của cô, tất cả đều bởi vì tâm lý không đủ mạnh mẽ.

Thượng Quan Ngưng nghe Tiểu Lộc nói, hơi hơi quay đầu, cười nói: “Tôi đã quen.”

Cô ấy nói, đem ánh mắt nhìn nơi xa, nhìn Thượng Quan Nhu Tuyết nôn nóng giải thích với Triệu An An, Thượng Quan Ngưng tự giễu cười.

“Thượng Quan Nhu Tuyết diễn kịch đã hai mươi năm, từ nhỏ đã có tài năng cực cao làm diễn viên, ngay từ đầu tôi cũng bị cô ta lừa, sau đó mới biết được cô ta chỉ giả vờ. Cô ta rất hưởng thụ sự giả vờ của mình, rõ ràng là một người cực kì ác độc, nhưng là tất cả mọi người khen cô ta ngây thơ lương thiện, lừa nhiều người như vậy, thành công rất nhiều lần!”

Tiểu Lộc im lặng một lát, bỗng nhiên nói: “Cô vẫn còn mềm lòng, loại người này trực tiếp giết là được, không cần lo trước lo sau.”

Thượng Quan Ngưng lắc đầu: “Giết người nào có đơn giản như vậy, cô ta chết, tôi cũng đi theo vào tù, vì người như cô ta, không đáng chôn vùi chính mình.”

Tiểu Lộc coi mạng người không đáng giá tiền, cô giết người vô số, nhưng vẫn có thể chạy thoát, nói đến cùng, chẳng qua có Cảnh gia chống lưng cho cô mà thôi.

Đương nhiên, dựa vào tính cách của Tiểu Lộc, kể cả không có Cảnh gia chống lưng, cô cũng sẽ giết người —— cô không quan tâm mạng sống của người khác, cũng không quan tâm mạng sống của mình, sống hay chết, cô đều không sao cả. Dù sao cô cũng chỉ có một mình, chết đi cũng không có ai đau lòng rơi lệ vì cô.

Trên giường bệnh, Thượng Quan Nhu Tuyết mồm mép nói thẳng hết ra, Triệu An An vẫn nghi ngờ cô ta.

“…… Cô thật sự không hận A Ngưng? Vậy ngày hôm qua cô sao còn có dáng vẻ muốn liều chết với cô ấy, tôi cảm thấy cô cùng Đường Vận là muốn mạng hai chúng tôi đi? Hay là tôi hoa mắt? Trí nhớ rối loạn rồi hả?”

Triệu An An cầm dao phẫu thuật sáng loáng trong tay nghịch, một ngón tay nhẹ nhàng lướt qua lưỡi dao sắc bén, lộ ra một nụ cười ác ý xấu xa.

Thượng Quan Nhu Tuyết nhìn cô lộ ra hàm răng trắng sáng, giống như muốn ăn thịt người, gấp tới mồ hôi đầy đầu, lại liều mạng nhịn xuống xúc động muốn mắng chửi người, dùng giọng nói vô tội đáng thương nhất từ lúc cô ta sinh ra tới giờ: “An An, lời tôi nói đều là thật, tôi bị bắt buộc. Bởi vì…… Bởi vì tôi phải bảo vệ con tôi a! Con tôi vừa mới sinh ra không được mấy ngày, làm sao có thể nhanh như vậy khiến bé xảy ra chuyện a!”

“Ồ?” Triệu An An quả nhiên bị cô ta gợi lên hứng thú, dao nhỏ vốn dĩ muốn vẽ mấy dấu trên mặt cô ta cũng ngừng lại.

“Cô còn có con? Nhìn cô thon thả như vậy, không giống như những người vừa mới sinh con!”

“Có có có, tôi đã sinh con! Đường Vận cùng Cảnh Dật Nhiên dùng đứa bé để ép buộc tôi, bọn họ nói, nếu tôi không tới liều mạng với chị tôi, bọn họ sẽ giết con của tôi!”

“Thượng Quan Nhu Tuyết, cô nói láo, tôi căn bản cũng không biết cô có con, lấy cái gì để uy hiếp cô!”

Đường Vận không quan tâm tất cả thét chói tai, sợ Triệu An An thay đổi chủ ý, cầm dao nhỏ chọc lên người cô ta.

“An An, cô đừng nghe cô ta nói linh tinh, sai khiến cô ta là một người khác, tôi không hề liên quan! Lần này mang theo nhiều người đi tìm các người như vậy, đều do người khác chuẩn bị trước, tôi bị Thượng Quan Nhu Tuyết mê hoặc, mới có thể đi theo cô ta! Cô ta đang đổi trắng thay đen!”

Thượng Quan Ngưng ngồi cách đó không xe, nghe Đường Vận cùng Thượng Quan Nhu Tuyết tố cáo lẫn nhau, bỗng nhiên cảm thấy, Triệu An An có lẽ có thể đi theo Trịnh Kinh, cô ấy rất biết cách tra tấn ép cung!

Nhưng cô cũng không biết Thượng Quan Nhu Tuyết đã sinh đứa bé.

Nếu Thượng Quan Nhu Tuyết không sinh non, đứa bé đến bây giờ cũng mới được bảy tháng mà thôi, làm sao có thể sinh sớm như vậy? Cô ta sẽ không tàn nhẫn đến mức mạnh mẽ dùng thuốc trợ sản, ở lúc đứa bé còn chưa đủ tháng đã sinh ra chứ?

Thượng Quan Ngưng cẩn thận nghĩ nghĩ, cảm thấy dựa theo tính cách của Thượng Quan Nhu Tuyết, cô ta thật sự có thể làm ra việc như vậy! Cô ta tàn nhẫn, luôn luôn không ngừng tàn nhẫn với người khác, đối với mình còn ác độc hơn!

Trước kia, vì có thể làm người xung quanh đều hoài nghi người làm chị là cô, Thượng Quan Nhu Tuyết đều sẽ không từ thủ đoạn khiến cô ta bị thương, thậm chí vì đòi lại sự trong sạch nhiều lần nhảy xuống biển. Dùng thuốc trợ sản, đối với Thượng Quan Nhu Tuyết mà nói, chỉ là việc rất nhỏ!

Nhưng mà nếu cô tâ thật sự đã sinh con, vậy Tạ Trác Quân cũng đã lên chức làm ba, không biết Tạ Trác Quân có biết hay không, hắn tâm tâm niệm niệm yêu một cô gái lâu như vậy, cô ta lại có thể tàn nhẫn sinh đứa bé khi chưa đủ tháng!

Thượng Quan Ngưng rất muốn nhìn biểu tình tức giận thống hận của Tạ Trác Quân sau khi biết chuyện. Đáng tiếc, cô không nhìn được, bởi vì cô đã sớm một chút cũng không muốn nhìn thấy Tạ Trác Quân, cô đã hoàn toàn loại bỏ người này ra khỏi cuộc sống của mình.

Triệu An An cũng rất vừa lòng với mình. Nhìn xem, còn chưa động dao đâu, hai người này liền gấp không chờ nổi đem những việc mình biết nói hết ra!

Cứ tiếp tục như vậy, lòng tự tin của cô lại tăng cao hơn rồi!

Còn có người ở đằng sau muốn giúp đỡ hai người phụ nữ điên này, người này là ai? Phải bắt được người đó, ngàn dao bầm thây mới được!

Ngày hôm qua kém chút nữa đã hù chết cô, khẩn cấp lại nguy hiểm như vậy, nếu có một lần nữa thì mạng nhỏ cũng không còn.

Triệu An An chớp mắt mấy cái với Thượng Quan Ngưng, sau đó ngồi lên ghế dựa, cực kì nhàn nhã bắt chéo hai chân ngồi ở giữa hai cái giường, dùng mũi dao sắc bén nhẹ nhàng xẹt qua mặt cả hai người, nhàn nhạt nói: “Hai người ông nói ông có lý bà nói bà có lý, rốt cuộc tôi nên tin tưởng ai a?”

Đường Vận cùng Thượng Quan Nhu Tuyết trăm miệng một lời nói: “Tin tôi!”

Thượng Quan Nhu Tuyết vội vàng giải thích: “Tôi đúng là bị ép buộc, Cảnh nhị thiếu nói nếu tôi không phối hợp, liền giết chết con tôi, người đi cùng chúng tôi, tất cả đều là người của Cảnh nhị thiếu, không liên quan đến chúng tôi!”

“Nói láo, Thượng Quan Nhu Tuyết, những người đó có một nửa là người của cô! Có phải cô cảm thấy người chết thì không thể nói chuyện, cô liền nói linh tinh vu khống chúng tôi! Có bản lĩnh chúng ta tìm Cảnh Dật Nhiên tới ba mặt một lời đi!”

Triệu An An thấy Đường Vận đỏ mặt tía tai, không khỏi cầm dao nhỏ đặt bên tai cô ta, cười nói: “Tới đây, cô đem kế hoạch của các người nói từ đầu tới cuối cho tôi nghe coi, nếu nói dối, tôi liền cắt đứt lỗ tai của cô, để cô biến thành quái vật một tai! Ha ha, nếu lời cô nói đều là sự thật, tôi liền cắt đứt một lỗ tai của Thượng Quan Nhu Tuyết, thế nào, công bằng chứ?”

Bình luận

Truyện đang đọc