HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

“Đánh rắm!”

Người phụ trách “Bang” cho phó thủ một cái tát, làm mặt phó thủ sưng lên.

“Bọn họ đều là người nối nghiệp tổ chức thật vất vả mới bồi dưỡng ra, ‘ tia chớp ’ về sau cần rèn luyện mấy năm, khẳng định là có thể phát triển lên! Nếu hiện tại chúng ta làm cậu ta đi, người phía trên có thể giết chết chúng ta! ngươi thật không biết suy tính!”

Phó thủ che lại khuôn mặt đau đớn, cúi đầu lập tức nhận sai: “Đúng đúng đúng, đều là tôi không suy xét chu đáo, vẫn là lão đại suy xét chu đáo! Chủ ý của tôi ngài coi như rắm là được!”

Hắn ngữ khí thành khẩn hèn mọn, trong ánh mắt lại có sự tàn nhẫn phẫn hận chợt lóe qua.

Đề ra một cái kiến nghị tốt, kết quả còn bị đánh! Như này thì làm sao lần sau hắn có thể gặp mặt đồng nghiệp!

Bị nhục nhã còn không thể trở về, loại cảm giác khuất nhục lại tăng!

Tất cả mọi người đều phải đi ra ngoài lăn lộn, trên tay ai mà không có mấy mạng người?

Bàn tay phó thủ chặt chẽ nắm chặt, không quan hệ, trước tên để hắn sống mấy ngày, khi hắn bị sai lầm mà cắt xuống, vị trí người phụ trách sớm muộn cũng là của hắn!

Người phụ trách nhìn phó thủ xám xịt rời đi, trong lòng hết giận tan vài phần, sau khi lý trí hắn đã trở lại, lại bắt đầu nghiêm túc nghĩ lại kiến nghị của phó thủ.

Phó thủ nói không sai, xếp hạng top 10 sát thủ đều là nhân tài, người thừa kế Cảnh gia bảo vệ nghiêm ngặt như vậy, chắc chắn sẽ tìm rất nhiều cao thủ tới phản kích, đi giết Cảnh Duệ hiển nhiên đều là hành vi chịu chết.

Có lẽ Angel có thể đắc thủ, nhưng là cô căn bản sẽ không có khả năng ra tay với Cảnh Duệ.

Cho nhũeng sát thủ trình thấp lại càng đi tìm chết, hơn nữa bọn họ đều cần tùy thời cơ phát tin tức cho cố chủ, nếu cố chủ biết dùng cao thủ cấp thấp, khẳng định sẽ thẹn quá hóa giận. Càng quan trọng là, lan truyền tin tức đi ra ngoài, mặt mũi tổ chức sát thủ sẽ bị quét đi như rác!

Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn đều phải phái sát thủ mới nhất thì mới thích hợp.

Nghé con mới sinh không sợ cọp, vài người tia chớp đều là có tính ganh đua, bọn họ cùng nhau đi, nói không chừng nhiệm vụ sẽ thành công đâu?

Hơn nữa cố chủ bên kia cũng sẽ có công đạo: Đây là sát thủ mà chúng tôi mới bồi dưỡng ra, đều là sát thủ đệ nhất. Bọn họ rất coi trọng vụ giao dịch này.

Người phụ trách cẩn thận suy nghĩ cả ngày, sau đó liền hướng tới căn cứ tổng phụ trách sát thủ xin chỉ thị.

Người phụ trách căn cứ sát thủ đời trước đac vì cảm nhiễm virus mà bỏ mạnh, đương nhiên hiện giờ người phụ rrasch là người cầm quyền trung tối cao của tổ chức.

Sát thủ mới liên quan đến tương lai của toàn bộ tổ chức, người cầm quyền không dám một mình đưa ra quyết định này, cho nên lập tức liền tìm người cầm quyền khác thương lượng. 

Căn cứ sát thủ tuyên bố nhiệm vụ có cấp bận cao nhất: 

Người chấp hành nhiệm vụ: Tia Chớp, Ma Mị, Tử Sam, Cơn Lốc, Rắn Độc.

Địa điểm nhiệm vụ: Nước Z, thành phố A.

Mục tiêu nhiện vụ: Cảnh Duệ.

Độ khó nhiện vụ: Siêu A đỉnh cấp.

Theo sau, trên màn hình máy truyền tin liền biểu hiện hình một cái mặt.

Cảnh Duệ cúi đầu nhìn gương mặt mình trên màn hình. Ngay tức khắc nhẹ nhàng cười.

Cậu muốn tự mình đi giết chính mình!

Thậg tốt, tất cả đều ở dựa theo kế hoạch của cậu tính toán.

Sáu năm chưa từng trở về, không biết thành phố còn giống như thành phố A ấm áp tốt đẹp trong trí nhớ cậu không, hy vọng là khi trở lại nơi đó, tất cả có thể cho Cảnh Trí cảm nhận được cảm xúc, khôi phục một ít ký ức.

Cảnh Trí, anh muốn mang em về nhà!

……

Doanh trại dạy sát thủ, trước nay chưa từng dùng cách đoàn đội tác chiến, mà toàn là cá nhân tác chiến hành động, cho nên phái năm sát thủ mới đi chấp hành nhiệm vụ, cũng không làm cho bọn họ phối hợp lẫn nhau, mà là vì có thể cho bọn họ khe hở để liên tục tác chiến, cuối cùng là đánh chết mục tiêu.

Năm người thay phiên ra trận, để có thể bắt được sự chậm trễ của đối phương.

Nhưng ở trên an bài, sát thủ ở dưới lại không lý giải được.

Trừ Cảnh Duệ, bốn người còn lại khi nhận được tin tức nhiệm vụ, tất cả đều chấn động.

Giết Cảnh Duệ?!

Gần đây cái tên “Cảnh Duệ” này, sớm đã vang vọng toàn bộ tổ chức sát thủ!

Nhiệm vụ này đã tuyên bố từ nửa năm trước, đã có hai mươi sát thủ hạng cao chết, bình quân mỗi tháng lại có bốn sát thủ tử vong, nhưng nhiệm vụ vẫn không thể hoàn thành, tất cả sát thủ đều thấy không thể tưởng tượng được!

Bởi vì chuyện này, tổ chức sát thủ đã mau biến thành trò cười của toàn cầu!

Cảnh Duệ này, rốt cuộc là thần thánh phương nào, hai mươi hai sát thủ đi giết cậu ta, cậu ta thế nhưng lông tóc vẫn đầy đủ mà sống! Mạng cũng quá lớn!

Cậu ta nghiễm nhiên đã giết toàn bộ sát thủ truyền kỳ trong giới!

Hiện tại lại làm cho năm sát thủ mới đi giết Cảnh Duệ, việc này xác định không phải nói giỡn?

Tổ chức sát thủ cấp bậc độ khó là từ A trở xuống, A là tối cao, B khó, C cũng là khó.

Sát thủ mới tiếp nhận nhiệm vụ cùng lắm cũng là C mà thôi! Mặc dù là cấp C cũng đã rất khó khăn tỉ lệ tử vong cũng cao!

“A siêu đỉnh cấp” nhiệm vụ này là cái quỷ gì?! Bọn họ căn bản đều chưa bao giờ nghe nói qua sát thủ mới còn có nhiệm vụ mang cấp bậc này!

Hơn nữa từ trước tới nay cũng không nghe nói qua, năm sát thủ của tổ chức cùng đi giết người! Việc này không phải nói là thực lực bọn họ kém xa đối phương sao?

Nghe nói đệ nhất sát thủ đã nghỉ, vậy vì cái gì mà không phái mười sát thủ kia đi giết Cảnh Duệ, ngược lại thì lại muốn phái người mới như bọn họ?!

Sát thủ Angel xếp hạng đệ nhất không phải rất lợi hại sao? Phái cô ấy đi a!

Chẳng lẽ muốn làm cho năm người bọn họ chết?

Đang lúc năm người mang tâm tư khác nhau, máy truyền tin lại truyền đến một tin tức: Mọi người chú ý, nhiệm vụ lần này là muốn tu luyện, nếu không thể đánh chết mục tiêu, vậy thì bảo vệ tính mạbg là mục tiêu hàng đầu.

Mọi người lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, không phải là kêu bọn họ đi chịu chết là tốt rồi.

Nếu lấy mục tiêu hàng đầu là bảo vệ tính mạng, vậy thì coi như đến thành phố A nước Z cũng không tồi, có thể gặp Cảnh Duệ trong truyền thuyết một lần, vậy một chuyến này cũng rất đáng giá! Đối phó với loại người Cảnh Duệ có cấp bậc độ khó “ A siêu đỉnh cấp” mà có thể toàn thân trở về cũng là một loại vinh quang.

Cảnh Trí nằm ở trên giường gặm cam, nhìn tin tức không khỏi cười nhạo một tiếng: “Thiết, còn giả nhân giả nghĩa. Bảo toàn tính mạng? Là vì muốn chúng tôi sống để kiếm tiền cho các người chứ gì."

Cậu đem một quả cam ăn nốt, bỗng nhiên cảm thấy hai chữ trên máy truyền tin kia rất quen thuộc.

“Cảnh Duệ?”

Cảnh Trí vô ý vuốt ve cằm của chính mình, trong miệng lẩm bẩm cái tên kia: “Cảnh Duệ……”

Vì cái gì mà lại cảm giác có một loại cảm giác quen thuộc?

Cậu ôm đầu, dùng sức nghĩ..., nhưng đầu óc rất đau là vẫn không nhớ đây là ai.

Cậu click mở máy truyền tin, xem ảnh chụp trên màn hình, ánh mắt đầu tiên nhìn lại cũng có một loại cảm giác quen thuộc, nhưng khi chờ cậu nhìn kĩ lại, cái loại cảm giác quen thuộc này lại biến mất.

Cậu gặp qua người này bao giờ?

Cậu càng muốn nghĩ, trong đầu lại càng là trống rỗng!

Cảnh Trí nghĩ sắp điên mất rồi!

Cảnh Trí sắp điên mất rồi, người lãnh đạo tối cao của viện nghiên cứu virus cũng sắp điên mất rồi!

Hắn đang giống giận với điện thoại: “Không được, không thể để Sean đi chấp hành nhiệm vụ! Nó tuyệt đối không thể đến thành phố A!”

Bình luận

Truyện đang đọc