TRỞ VỀ BÊN EM - DIỆP VĨNH KHANG



“Dừng nhạc lại một chút, tôi cần phải long trọng giới thiệu với mọi người một người!”
Tống Tư Nhã nắm lấy tay của Hạ Huyền Trúc, cười nói: “Đây là bạn học cấp ba của tôi, Hạ Huyền Trúc, là chị em thân thiết nhất của tôi, cũng là vị khách quý nhất hôm nay, mọi người vỗ tay nào!”
“Wow, Tư Nhã à, cô chưa từng nói với chúng tôi rằng cô có một người bạn thân xinh đẹp như thế này đấy!”
“Chào mừng, chào mừng, nếu đã là khách quý của Tư Nhã thì cũng là khách quý của chúng tôi”.

Một đám người đứng dậy chào hỏi, tỏ ra vô cùng nhiệt tình.

“Tư Nhã, sao có nhiều người vậy”.

Hạ Huyền Trúc khẽ cau mày, hôm nay lúc nghe giọng của Tống Tư Nhã trong điện thoại, cô ấy còn tưởng chỉ có hai người họ.

“Huyền Trúc, đây đều là bạn của mình, đợi lát nữa mình giới thiệu cho cậu làm quen.

Vài người trong số họ cũng làm trong ngành xây dựng, lát nữa cậu có thể nói chuyện với họ, nói không chừng sẽ có cơ hội hợp tác đấy”.

Tống Tư Nhã nắm tay Hạ Huyền Trúc ngồi xuống, một đám người bắt đầu ca hát và uống rượu.

Hạ Huyền Trúc có chút không tự nhiên, cô không hề hợp với những nơi như thế này, cũng không thoải mái khi tiếp xúc với nhiều người lạ như vậy.


“Huyền Trúc, lâu lắm rồi chúng ta mới gặp nhau, nào, ly này mời cậu!”
Tống Tư Nhã nâng ly rượu lên, mỉm cười nói.

“Xin lỗi, mình không biết uống rượu lắm”.

Hạ Huyền Trúc khéo léo từ chối, cô có chút dị ứng với rượu, thường ngày dường như không bao giờ động tới thứ này.

“Tư Nhã, hay là mình về trước nhé, mấy ngày nay công việc có hơi bận…”
Hạ Huyền Trúc ngồi một lát liền muốn đứng dậy rời đi.

“Đừng vội, còn chưa cắt bánh mà, đợi cắt bánh xong rồi tính tiếp, hay là như vậy đi.

Nếu cậu đã bận như vậy thì mình không đợi đến mười hai giờ nữa, cắt bánh trước luôn cũng được!”
Nói xong, Tống Tư Nhã búng tay một cái, hai nhân viên phục vụ lập tức đẩy một chiếc bánh sinh nhật sang trọng chín tầng bước vào.

“Huyền Trúc à, mình vẫn luôn coi cậu là người bạn thân nhất của mình, vì vậy hôm nay mình muốn cậu giúp mình cắt bánh”.

Tống Tư Nhã cười nói.


“Việc này… không thích hợp lắm thì phải…”
Hạ Huyền Trúc vẫn muốn từ chối nhưng Tống Tư Nhã nhất quyết muốn cô làm, cuối cùng cô đành phải bắt đầu tháo dải ruy băng màu hồng trên hộp bánh.

Nhưng khi tháo được một nửa phát hiện ra đám người Tống Tư Nhã đột nhiên ngồi ở sofa phía đối diện, nhìn cô bằng ánh mắt vô cùng kỳ lạ.

Hạ Huyền Trúc không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng cô vẫn tiếp tục tháo dải băng màu hồng ra, ngay lúc chiếc hộp được mở ra, cả người cô đều ngây ra.

Trên chiếc bánh không hề có chữ chúc mừng sinh nhật, mà là một trái tim màu đỏ siêu to, ở giữa trái tim màu đỏ đó có viết ba chữ ‘Hạ Huyền Trúc’.

“Đây là…”
Hạ Huyền Trúc vô cùng hoang mang.

Lúc này, âm nhạc đột nhiên vang lên, là một bản tình ca dịu dàng, cả gian phòng riêng đột nhiên bừng sáng ánh đèn hồng.

“Huyền Trúc, đây là bất ngờ mà anh đặc biệt chuẩn bị cho em, em có thích không?”
Giọng của một người đàn ông đột nhiên vang lên từ phía sau.

Hàn Phong mặc một bộ vest màu trắng đắt tiền, tay cầm một bó hoa hồng đỏ lộng lẫy, mỉm cười đột nhiên xuất hiện sau lưng Hạ Huyền Trúc.

“Anh…”
Đối mặt với cảnh tượng đột ngột này, Hạ Huyền Trúc không biết nên làm như thế nào.




Bình luận

Truyện đang đọc