TRỞ VỀ BÊN EM - DIỆP VĨNH KHANG



Người phụ nữ tóc xoăn vừa nói vừa bước tới bên cạnh Lý Bồi Hùng trên đôi giày cao gót và cười với vẻ nịnh hót “Sếp Lý, tôi cảm thấy ông làm chuyện này đúng là xả tức mà”.

“Công ty xây dựng Huyền Trúc là một công ty bé tí mới thành lập, dựa vào cái gì mà nhận được hạng mục lớn như vậy của khu sản nghiệp chứ?”
“Nếu nói không có gì mờ ám trong chuyện này thì đến con nít nó cũng không tin, tôi sớm đã cảm thấy bất mãn với công ty này rồi”.

“Tôi luôn ở lại công ty là vì muốn lẳng lặng điều tra rốt cuộc bọn họ đang chơi trò mờ ám gì".

“Giờ thì hay rồi, có sếp Lý ra tay cũng coi như là trừ hại cho dân.

Với một người như sếp Lý mới xứng đáng được đi theo.

Sếp Lý yên tâm, chắc chắn sau này tôi sẽ phục vụ hết mình cho ông!”
“Đúng vậy, sếp Lý, chúng tôi đều muốn tới công ty của ông làm việc”.


“Đúng vậy, chúng tôi đã sớm cảm thấy ngứa mắt với công ty này rồi, cái thứ gì không biết”.

Ngay sau đó có thêm mấy người công nhân đồng loạn đầu quân cho Lý Bồi Hùng.

Hoàng Khoa tức tới mức run lên và chỉ thẳng vào người phụ nữ kia gào thét: “Cái đồ nuôi ong tay áo, lúc trước cô bị công ty đuổi việc còn vác mặt cầu xin sếp Hạ giữ lại đấy”.

“Vậy mà giờ thì sao, đúng là chứng nào tật nấy, loại người như cô sớm sẽ gặp báo ứng thôi!"
Cô gái tóc xoăn nghe thấy vậy thì bật cười: “Hoàng Khoa, rốt cuộc Hạ Huyền Trúc đã cho anh lợi lạc gì mà anh nói đỡ cho cô ta vậy”.

“Nhưng mà cũng phải, sếp Hạ của chúng ta là đại mỹ nhân, nếu tôi là đàn ông thì chắc chắn cũng sẽ cống hiến hết mình thôi, haha!”
Hoàng Khoa tức tới mức nổi gân trán.


Anh ấy siết nắm đấm răng rắc, bỗng lao lên và đấm một đấm vào mặt Triệu Mỹ Quyên.

Á!
Triệu Mỹ Quyên kinh hãi kêu lên, bị đấm chảy cả máu mũi: “Sếp Lý, ông xem đám người này, bọn họ dám đánh cả tôi trước mặt ông nữa, vậy có khác gì đánh vào mặt ông chứ, ông làm chủ giúp tôi đi!”
“Cô là cái thá gì!”
Lý Bồi Hùng cuối cùng cũng đã lên tiếng.

Ông ta tức giận nói với Triệu Mỹ Quyên: “Tôi nói là thu nạp cô bao giờ thế?”
Triệu Mỹ Quyên thất thần: “Sếp Lý, tôi luôn sùng bái ông, tôi nguyện sống chết đi theo ông…”
“Cút xa ra cho tôi!”
Lý Bồi Hùng đạp Triệu Mỹ Quyên bay qua một bên sau đó bước tới trước đưa ra hành động không tưởng.

“Sếp Hạ, tôi sai rồi!”
Lý Bồi Hùng đột nhiên quỳ phụp xuống đất.

Những ông chủ đứng phía sau cũng đồng loạt quỳ xuống, gập người nói: “Sếp Hạ, chúng tôi sai rồi!”


Bình luận

Truyện đang đọc