TRỞ VỀ BÊN EM - DIỆP VĨNH KHANG



Tần Long Tượng cau mày nói: “Bảo người đó vào đây”.

“Vâng”.

Một lúc sau, một thanh niên mặc vest chỉnh tề, vẻ mặt kiêu căng bước vào.

Hai tay hắn đút vào túi quần, dáng vẻ rất ngạo mạn.

“Ai là Tần Long Tượng?”
Người này đứng giữa phòng khách, hếch mũi lên trời, kiêu ngạo hỏi một câu.

“Tôi đây, có chuyện gì thế?”
Tần Long Tượng cau mày hỏi.


“Ông chính là Tần Long Tượng à?”
Thanh niên mặc vest khinh thường đánh giá Tần Long Tượng từ trên xuống một lượt, thản nhiên nói: “Tôi là trợ lý của ông Tiền, ông ký vào hợp đồng này đi”.

Trong khi nói chuyện, hắn ném một tập hồ sơ lên bàn trà.

“Hợp đồng?”
Tần Long Tượng nghi ngờ mở tập hồ sơ ra, lấy hợp đồng bên trong ra, mới lật được hai trang, sắc mặt ông ta lập tức sầm xuống!
“Không phải đã nói chỉ cần một mạch khoáng thạch sao? Sao lại biến thành ba cái rồi?”
Tần Long Tượng trầm giọng hỏi.

Đó là bản hợp đồng chuyển giao mạch khoáng, trong đó nói rằng ba mạch khoáng ở khu vực khai thác Biên Nam sẽ được chuyển giao vô điều kiện cho nhà họ Tiền.

Thực ra vừa rồi khi Tiền Đại Giang đích thân gọi điện thoại tới, mặc dù Tần Long Tượng rất tức giận, nhưng vẫn định thỏa hiệp.


Bởi vì nhà họ Tiền thật sự quá mạnh, thực lực bây giờ của ông ta hoàn toàn không thể đối đầu với chúng.

Chỉ có thể lựa chọn lấy một mạch khoáng thạch ra để giải quyết vấn đề.

Nhưng không thể ngờ được, chớp mắt một cái một mạch đã biến thành ba mạch rồi.

“Mã Lão Quỷ vẫn luôn làm việc cho nhà họ Tiền chúng tôi.

Lần này sắp xếp ông ấy tới dự án khu sản nghiệp gây chuyện, rõ ràng ông biết người đứng sau là nhà họ Tiền, thế mà lại dám ra tay với ông ấy”.

“Lấy của ông ba mạch khoáng sản là còn nhân nhượng chán đấy, động vào người nhà họ Tiền, đầu của ông vẫn còn ở trên cổ là đã may lắm rồi!”
“Nhưng ông cũng có thể chọn không ký, nhưng ông phải cân nhắc đến hậu quả sau này!”
Gã đàn ông mặc vest lạnh lùng nói.

“Các người đúng là ức hiếp người quá đáng!”
Tần Hạc gào lên một tiếng.

“Im miệng!”


Bình luận

Truyện đang đọc