TRỞ VỀ BÊN EM - DIỆP VĨNH KHANG



Cứ tiếp tục với đà này, trong vòng hai năm, chín Đại Địa Thần sẽ phải mở rộng thành mười một Đại Địa Thần mất.
Đông Nam Á khá gần với mình, có thể đến Giang Bắc trong vòng vài giờ ngồi máy bay ...!Không đúng!
Diệp Vĩnh Khang đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, thành viên của Điện Long Thần, cách anh gần nhất không phải anh em nhà Phá Quân và Phá Thiên!
Tên ngáo Sử Nam Bắc không phải đang nghĩ phép ở Hải Á sao?
Nghĩ đến đây, Diệp Vĩnh Khang vội vàng gọi điện thoại cho Sử Nam Bắc.
"Xin lỗi, cuộc gọi của bạn tạm thời không liên lạc …"
Hả?
Diệp Vĩnh Khang khẽ cau mày, Điện Long Thần có quy định rất nghiêm ngặt, liên lạc phải mở 24/24, lại được trang bị điện thoại vệ tinh nên không thể không có tín hiệu.
Sau khi gọi nhiều lần liên tiếp, vẫn không thể kết nối được.
Trong lòng Diệp Vĩnh Khang có một linh cảm xấu, mặc dù tên Sử Nam Bắc thường hay cười đùa tưng tửng, nhưng làm việc gì cũng rất đáng tin cậy, tuyệt đối không thể để tên đó biến mất vô cớ được.
"Cô kiểm tra Sử Nam Bắc, sao đột nhiên không liên lạc được với hắn thế?"
Diệp Vĩnh Khang nhanh chóng gọi lại cho Thiên Ảnh.

Thiên Ảnh bối rối hỏi: "Không phải Sử Thiên Vương luôn ở bên ngài sao?"
Diệp Vĩnh Khang cau mày nói: "Hồi trước chạy đến Hải Á nghỉ phép, về sau không liên lạc gì với hắn nữa.

Cô lập tức kiểm tra xem có chuyện gì rồi!"
Một lúc sau, giọng nói nghiêm nghị của Thiên Ảnh vang lên từ đầu bên kia điện thoại: "Điện Chủ, tín hiệu cuối cùng của Sử Thiên Vương đúng là ở Hải Á".
"Mới một tuần trước, sau đó liền không có dấu vết gì nữa".
Diệp Vĩnh Khang nhíu mày, trong lòng nhất thời gợn sóng: "Cô lập tức phái người tới Hải Á, không, cô đích thân tới đó, bất kể dùng biện pháp gì, nhất định phải điều tra ra chuyện này!""Bẩm Điện Chủ, gần đây tôi không thể đi đâu được".
Giọng điệu của Thiên Ảnh có vẻ hơi nghiêm nghị: "Ám Dạ Các gần đây thường xuyên tập kích quấy rối chúng ta.

Chỉ trong tháng qua, đã có hơn một chục vụ xích mích, cả hai bên đều bị thương vong".
"Hơn nữa, theo thông tin đáng tin cậy, thế lực của Ám Dạ Các gần đây đang ra sức tập kết lại.


Có vẻ như sẽ có một động thái lớn, mục tiêu của họ rất có thể là Điện Long Thần chúng ta!"
"Ám Dạ Các?"
Diệp Vĩnh Khang cau mày nói: "Cô có nhầm không, tuy rằng Ám Dạ Các có thực lực mạnh, nhưng Các chủ bọn họ thiếu dũng khí, trong tay cầm binh mã mạnh mẽ nhưng lại chỉ muốn an phận ở một góc".
"Cho dù đợt này hắn uống nhầm thuốc và muốn khai chiến, bất kể vị trí địa lý hay chiến thuật tác chiến, chắn chắn hắn cũng sẽ không đánh Điện Long Thần chúng ta.

Hơn nữa không phải bọn họ không có gan sao?"
Diệp Vĩnh Khang đã luôn tin tưởng Thiên Ảnh, nhưng lần này anh cảm thấy có chút hoài nghi.
Nếu những thế lực khác nhăm nhe nhòm ngó Điện Long Thần còn có lý, nhưng Diệp Vĩnh Khang biết quá rõ phong cách của Ám Dạ Các, Các chủ của bọn họ căn bản là không có quyết đoán và can đảm.
"Bẩm Điện Chủ, nếu là Ám Dạ Các ngày trước, thì nhất định không có gan đánh Điện Long Thần chúng ta".
"Nhưng chỉ một tháng trước, Thạch Hữu Sâm, vị tướng hàng đầu dưới trướng Ám Dạ Các, bất ngờ phát động cuộc nổi loạn.

Hắn hoàn toàn khống chế Ám Dạ Các, giết chết Các chủ trước đây chỉ trong nửa ngày".
"Sau khi Thạch Hữu Sâm thượng vị, hắn đã ra sức tiến hành cải cách Ám Dạ Các, dốc sức sử dụng binh sĩ tiến đánh nơi khác".
"Nghe nói khi Thạch Hữu Sâm thượng vị còn thốt ra một câu, trận chiến đầu tiên là trận chiến quyết định, một khi chiến sẽ định lại thế cục!"
Diệp Vĩnh Khang nhẹ nhàng sờ cằm sau khi nghe xong, trong lòng trầm tư nói: "Ám Dạ Các nổi loạn không nằm ngoài dự liệu của tôi, nhưng không ngờ lại nhanh như vậy".


Bình luận

Truyện đang đọc