TRỞ VỀ BÊN EM - DIỆP VĨNH KHANG

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Hạ Huyền Trúc ném lại bản hợp đồng, cau mày nói: "Xin lỗi, hôm nay không phải ngày Cá tháng Tư, tôi không có thói quen đùa giỡn với người lạ, mời cô đi ra ngoài cho!"
Hạ Huyền Trúc chả phải khách sáo gì với loại thần kinh này.

"Cô nghĩ tôi đang đùa với cô đấy à?"
Tiền Tử Mạn đột ngột đứng lên và chậm rãi, từng bước đi về phía Hạ Huyền Trúc.

"Cô...!cô muốn làm gì!"
Hạ Huyền Trúc lùi lại hai bước theo bản năng, cô gái trước mặt với vẻ ngoài đơn thuần, còn thấp hơn cô nửa cái đầu, dường như toát ra khí chất đặc biệt nguy hiểm.

Đặc biệt là đôi mắt u ám của cô ta, bị cô ta nhìn chằm chằm vào liền có cảm giác như bị một con rắn độc theo dõi vậy.

"Hạ Huyền Trúc, tôi có vài lời, nghe cho kĩ đây".

Tiền Tử Mạn chống hai tay lên bàn, nghiêng người về phía trước, nhìn chằm chằm vào mắt Hạ Huyền Trúc, gằn từng chữ: "Đây là cơ hội tôi cho cô, ký tên vào đấy, ít nhất cô vẫn có một triệu, tiết kiệm một chút là đủ dùng cho nửa đời còn lại của cô".

"Tuy nhiên, cơ hội chỉ có một lần.


Tôi hỏi lại, cô có chắc là không ký không?"
Cơn tức giận của Hạ Huyền Trúc đã hoàn toàn bị dập tắt, cô cảm thấy ngực mình như bị vật gì đè lên vậy, cắn răng nói: "Ra ngoài ngay cho tôi, không tôi gọi bảo vệ đấy!"
Tiền Tử Mạn chăm chú nhìn Hạ Huyền Trúc trong vài giây, đột nhiên bật cười, không nói gì, xoay người bước thẳng ra ngoài mà không thèm ngoái nhìn lại.

"Thần kinh!"
Hạ Huyền Trúc thở ra một hơi dài nhẹ nhõm, nhưng lại phát hiện trên trán cô đã bắt đầu đổ mồ hôi lạnh.

Mặc dù cô gái này trông có vẻ đơn thuần, nhưng trên người lại mang theo áp lực cực mạnh, chèn ép khiến người ta không cả thở nổi.

Nhưng cô không để tâm đến vấn đề này, cô chỉ nghĩ đó là một trò ném đá giấu tay hoặc là người điên chạy đến làm loạn thôi.

Nhưng ngay khi cô định tiếp tục làm việc, điện thoại đột nhiên vang lên.

Nhìn thấy ID của người gọi, Hạ Huyền Trúc vội vàng điều chỉnh trạng thái: "Xin ông, sếp Trương, có chuyện gì thế ạ?"
"Sếp Hạ, xin lỗi, sau khi công ty chúng tôi cân nhắc kỹ lưỡng, chúng tôi quyết định lập tức hủy bỏ mọi hợp tác với bên cô".

Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói lạnh như băng.


"Sếp Trương, ông đang đùa tôi sao, chúng ta đã ký hợp đồng…"
"Ai đang đùa với cô!"
Đầu bên kia nghiêm nghị nói: "Dù sao thì tôi cũng đã thông báo rồi, công ty chúng tôi sẽ lập tức hủy bỏ mọi hợp tác với công ty của cô.

Nếu cô muốn truy cứu trách nhiệm về việc vi phạm hợp đồng, có thể đến tòa án bất cứ lúc nào!"
Nói xong, ông ta cúp máy trong tích tắc.

Hạ Huyền Trúc cảm thấy hết sức hoang mang, sếp Trương này là đối tác quan trọng của cô, chịu trách nhiệm cung cấp vật liệu xây dựng cho toàn bộ dự án khu công nghiệp.

Nếu đối phương hủy hợp tác vào thời điểm này, dự án sẽ lại mắc cạn và thời gian thi công cũng sẽ bị ảnh hưởng rất nhiều!
Hơn nữa, sếp Trương bình thường hợp tác với bên cô rất tốt đẹp, cô cũng không làm gì sai, vì sao đột nhiên hủy hợp tác?
Hạ Huyền Trúc hít một hơi thật sâu, vào lúc này, cô phải giữ bình tĩnh.

"Thư ký Ngô, nhà cung cấp vật liệu cho dự án khu công nghiệp đã vi phạm hợp đồng.

Cô liên hệ ngay với một nhà cung cấp vật liệu xây dựng khác.

Chúng ta có thể chấp nhận giá cao một chút, nhưng càng nhanh càng tốt, tốt nhất là nên ký hợp đồng ngay hôm nay".

Hạ Huyền Trúc vội vàng gọi điện cho thư kí, hiện tại ưu tiên hàng đầu không phải là truy cứu công ty vi phạm hợp đồng, mà là lấp đầy lỗ hổng này trước.

.


Bình luận

Truyện đang đọc