CHƯƠNG 172
“Tôi không chấp nhận bất kì ai thanh toán bữa này thay tôi, quẹt thẻ đi.”
“Chuyện này…” Giám đốc thấy hơi bối rối, không dám nhận chiếc thẻ trên tay Hạ Thiên Tường, mắt nhìn người vừa đi qua ở phía sau lưng Hạ Thiên Tường: “Chủ tịch Lương , ông bảo tôi phải làm sao đây ạ?”
“Haha, cậu Hạ không chịu nể mặt tôi ư?”
Hạ Thiên Tường xoay người lại: “Đúng thế.”
Cả Tống Phi, Tiêu Tuấn Vỹ và Hồ Nhất Thiên đều sửng sốt.
Phượng Lộc là tập đoàn duy nhất ở thành phố T có thể chống lại tập đoàn Hạ Thị, không ngờ ngay trước mặt bao người mà Hạ Thiên Tường thẳng thừng không hề nể nang từ chối ý tốt của Chủ tịch Lương . Có vẻ nước cờ này khá hiểm, ba người bọn họ không nhìn thấu được.
“Cậu Hạ còn hận tôi đây mà. Có nhiều chuyện đều là chuyện của quá khứ rồi, nếu cậu Hạ cứ nhớ mãi thì thôi để tôi mời cậu Hạ đây vài chén xem như xin lỗi, cậu thấy sao?”
“Không ra làm sao, đi thôi.” Hạ Thiên Tường cũng chẳng buồn so đo chuyện có phải là Lương Viễn đã trả tiền cho anh không nữa, dù sao thì anh cũng chẳng có ấn tượng tốt gì với Lương Viễn.
Tống Phi kéo áo Hạ Thiên Tường: “Em thấy Chủ tịch Lương thật lòng xin lỗi mà, hay chúng ta uống thêm tăng nữa nhé?”
“Cậu uống đi.” Hạ Thiên Tường nói xong thì bước ra khỏi club.
Dù Tống Phi, Tiêu Tuấn Vỹ và Hồ Nhất Thiên muốn làm quen với Lương Viễn, nhưng nhìn dáng vẻ cố chấp của Hạ Thiên Tường, họ cũng biết là không thể rồi.
Nhưng dù Lương Viễn có giỏi giang thế nào cũng không thể sánh bằng tình cảm của bốn người họ được, thế là cả ba đều đi theo Hạ Thiên Tường.
Hạ Thiên Tường lên xe, Phương Tấn thấy Lương Viễn đang đuổi theo ở phía sau: “Cậu Hạ, ông Lương đuổi theo.”
“Lái xe.”
“Cậu Hạ, hôm nay Lương Viễn cho người đàm phán hạng mục ở Pháp với Hạ Thị, trông rất có lòng.”
Hạ Thiên Tường đen mặt: “Sao tôi không biết?”
“Trước khi bị tai nạn anh vẫn cố gắng cho hạng mục đó, nên tôi nghĩ là bộ phận PR ngầm nghĩ anh cũng đồng ý.” Thấy phản ứng bất thường của Hạ Thiên Tường, để các đồng nghiệp còn có chỗ mà làm, Phương Tấn buộc phải nhắc nhở Hạ Thiên Tường.
Nếu có được hạng mục đó thì lợi nhuận trong năm của cả tập đoàn Hạ Thị sẽ tăng gấp đôi. Phương Tấn không ngờ với lợi nhuận cao như thế mà Hạ Thiên Tường lại phản ứng dữ dội vậy.
“Lập tức báo cho bộ phận PR là hủy bỏ đàm phán, tôi phản đối.”
“Cậu Hạ…” Tâm trạng của Phương Tấn rất hỗn loạn.
Anh ta không ngờ là với hạng mục mà anh đã từng rất cố gắng, giờ người ta tìm đến tận nơi rồi mà Hạ Thiên Tường lại từ chối.
Người ta hay bảo là phong thủy luân chuyển, có phải vì cậu Hạ từng chết một lần nên não cũng bị đổi luôn rồi không?
“Gọi đi, hay để tôi gọi?” Sắc mặt Hạ Thiên Tường càng tệ hơn.
Phương Tấn nào dám do dự nữa.
Thế là anh ta vội vàng gọi điện thoại cho giám đốc bộ phận PR vào lúc hai giờ sáng, báo cho ông ta là hủy hợp tác với tập đoàn Phượng Lộc.
Đúng thế, không cần đàm phán nữa, hủy luôn tức là từ bỏ hạng mục lớn đó.