Chương 394
Trước tiên tắm rửa, đánh răng sạch sẽ xong rồi đi ra, lúc này mới cầm điện thoại di động lên.
Điện thoại di động đang ở chế độ im lặng.
Chắc là Hạ Thiên Tường đổi chế độ im lặng giúp cô.
Khi người đàn ông kia quan tâm ai đó thì quả thật rất chu đáo.
Hẳn là vì để cô ngủ một giấc thật ngon, cô hiểu.
Một tin lại một tin nhắn đến, có của bạn học, có của giáo viên, đều đang thảo luận về kỳ thi đại học vừa kết thúc, hơn nữa có bạn học đã tự ước tính điểm xong, gửi lên nhóm chat rằng tổng điểm của cậu ta thích hợp báo danh chuyên ngành và trường học nào đó.
Tô Nhược Hân nhanh chóng quét nhìn một lần, không có tin nhắn của Hạ Thiên Tường.
Cô cũng không biết anh rời đi vào tối qua hay là sáng nay.
Nhưng ngoài tin nhắn ra thì còn một thông báo kết bạn.
Sau khi nhanh chóng xem tất cả tin nhắn xong, Tô Nhược Hân ấn vào tin nhắn của người kia.
“Tôi là Cận Liễm, con trai ngoan của mẹ, xin thêm bạn bè.”
“Phụt”, khi nhìn thấy năm chữ “con trai ngoan của mẹ” này, Tô Nhược Hân lập tức bật cười thành tiếng.
Mặc dù cô chưa từng gặp Cận Liễm, nhưng dù sao cũng được Tăng Hiểu Khê phổ cập kiến thức nhiều lần, đường đường là con trai độc nhất của nhà họ Cận, nhìn Tăng Hiểu Khê và Cận Hồng Huy đều không tồi, chắc hẳn Cận Liễm cũng không tồi.
Mấy chữ “con trai ngoan của mẹ” này hoàn toàn chính là tự hủy hình tượng.
Đầu ngón tay khẽ ấn, Tô Nhược Hân thêm bạn bè Cận Liễm.
Khi nhìn thấy từ “con trai ngoan của mẹ” này, cô đã biết ý định khi thêm cô là bạn bè của Cận Liễm.
Là bị mẹ anh ta ép buộc.
Ừm, nếu Cận Liễm không có ý, cô cũng không có ý, hai người thêm bạn bè làm bạn bè cũng rất tốt.
Cô làm vậy cũng được coi là cứu Cận Liễm thoát khỏi bể khổ nhỉ.
Bởi vì, dù cô không tận mắt nhìn thấy cảnh tượng Tăng Hiểu Khê khuyên nhủ Cận Liễm hẹn hò với cô, nhưng cô cũng có thể tưởng tượng ra dáng vẻ tận tình khuyên bảo, thề không đạt được mục đích thì không bỏ qua của Tăng Hiểu Khê.
Nghĩ là thấy buồn cười rồi.
Vừa thêm bạn bè, Cận Liễm lập tức gửi tin nhắn đến: “Hey, chào em xinh đẹp.”
Tô Nhược Hân không nhịn được nở nụ cười: “Chào anh đẹp trai.”
Liễm Tử: “Hẹn hò đi em gái xinh đẹp.”
Mỹ Hân: “Đang lôi thôi lếch thếch, chờ trùng tu lại nhan sắc xong rồi hẹn.”
Liễm Tử: “Vậy lúc nào trùng tu lại nhan sắc xong nhỉ?”
Mỹ Hân: “Chắc là ba ngày sau.”
Liễm Tử: “Vậy được, ba ngày sau tôi canh trước cửa nhà cô, không gặp không về.”
Mỹ Hân: “Lăn.”
Liễm tử: “Con trai ngoan của mẹ lăn tròn lăn tròn!”