CÔ VỢ THẦN Y CỦA CẬU HẠ LÀ HỌC SINH CẤP BA

CHƯƠNG 728

Mùi máu tanh lan ra giữa hai người, nhưng cô lại khe thấy tiếng cười khẽ của anh: “Ha ha.”

Tiếng cười này cuối cùng cũng giúp Tô Nhược Hân mở được răng ra. Cô ngơ ngác nhìn người đàn ông trước mặt, sau đó đưa tay ra, nhẹ nhàng xoa cánh môi chảy máu của anh: “Đau không?”

“Không đau lòng bằng trước đó.” Anh nói xong, nắm lấy tay cô, nhẹ nhàng đặt lên ngực mình, làm vậy dường như có thể cảm nhận được nỗi xót xa trước đây của anh.

“Nói cho em biết vì sao?” Tô Nhược Hân nhìn chằm chằm vào mắt Hạ Thiên Tường.

Hạ Thiên Tường cũng nhìn lại cô, nhưng chỉ một lát, sau đó anh khàn giọng, nói: “Nhược Hân, là anh không tốt, anh không buông bỏ em được.”

Lời nói thẳng thắn, từng câu từng chữ rơi vào tim Tô Nhược Hân, chỉ cảm thấy ấm áp và ngọt ngào, anh thừa nhận là được rồi.

Những thứ khác không quan trọng.

Đều không quan trọng.

Chỉ cần cho cô thời gian, sớm muộn gì cô cũng có thể tra ra được nguyên nhân thay đổi của anh vào nửa tháng trước.

Chắc chắn là có nguyên nhân.

Lại còn là một nguyên nhân anh không tiện nói với cô.

Chị Trương không tra ra được, cô vẫn có thể tra được từ chỗ Lục Diễm Chi, Hạ Thiên Hương và bà cụ.

Đều có thể.

Tô Nhược Hân ngủ rồi.

Là bị Hạ Thiên Tường hôn đến nỗi ngủ luôn.

Nhưng cho dù là ngủ, người đàn ông này cũng không tha cho cô.

Giống như bị làm phép ma chú, không hôn cô, cả người anh sẽ cảm thấy bứt dứt, khó chịu.

Đêm đó, Tô Nhược Hân liên tục nằm mơ, trong mơ đều là cảnh cô bị cưỡng hôn.

Đến nỗi, hôm sau khi tỉnh dậy, nhìn cánh môi sưng đỏ của mình trong gương, Tô Nhược Hân quay người, véo mạnh Hạ Thiên Tường: “Cái đồ điên nhà anh!”

Hôn môi cô sưng phồng hết lên.

Sưng rất nghiêm trọng.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Vòng bàn tay lớn ra phía sau, ôm lấy eo cô: “Hôm nay xin nghỉ đi, được không?”

“Không, em là thực tập sinh, nghỉ thì sẽ mất công việc đó.” Cô rất quý trọng công việc thực tập ở phòng khám của Mạc Tử Đơn.

Không phải thực tập sinh nào mỗi tháng cũng có thể nhận được lương ba mươi triệu.

Không phải người nào không có giấy chứng nhận cũng có thể được vào thực tập ở một nơi vô cùng chuyên nghiệp như phòng khám này.

“Mở một phòng khám thì sao?” Hạ Thiên Tường cúi xuống, gương mặt điển trai cọ xát trên tóc cô.

Tô Nhược Hân vừa khéo nhìn thấy cảnh hai người ôm nhau trong gương, lập tức cảm thấy nóng mặt: “Anh… anh dậy đi, ban ngày ban mặt rồi.”

“Không dậy.” Hạ Thiên Tường dựa lên người cô giống như con Koala.

“Hạ Thiên Tường, em vẫn chưa tha thứ cho anh đâu.” Tô Nhược Hân lấy kem đánh răng gõ lên đầu người đàn ông.

Bình luận

Truyện đang đọc