CÔ VỢ THẦN Y CỦA CẬU HẠ LÀ HỌC SINH CẤP BA

Chương 469

“Còn nói dì tôi nữa, tôi đụng chết cô.” Cậu bé bày ra dáng vẻ che chở. Dựa vào việc Triệu Giai Linh dám nói Tô Nhược Hân, cậu bé không hề có ý định tha cho cô ta.

Chúc Hứa cũng không ăn chay.

Cậu bé không sợ Triệu Giai Linh, kỹ thuật lái xe của cô ta còn không bằng mình.

Hồi lâu sau, Triệu Giai Linh mới giữ vững xe, sau đó tức giận nói: “Lý Lan, cậu giỏi hơn tôi, cậu lên.”

Không ngờ, Lý Lan lại không đổi chỗ cho Triệu Giai Linh. Cũng không biết cô ta thấp giọng, nói câu gì đó với Triệu Giai Linh, chỉ thấy Triệu Giai Linh lườm Chúc Hứa, không hùng hùng hổ hổ nữa.

Thế nhưng, ngay sau đó, lại lái xe đụng vào xe Chúc Hứa.

Triệu Giai Linh và Lý Lan đến công viên này, chắc chắn không phải để chơi, mà là để tìm Tô Nhược Hân gây sự.

Họ muốn trả thù Tô Nhược Hân.

Sau đó, không ngờ kỹ thuật lái xe của Chúc Hứa lại tốt như vậy, chỉ quay nhẹ một cái, mà đã né được xe của Triệu Giai Linh.

Cho đến khi lượt chơi kết thúc, cũng không cho Triệu Giai Linh cơ hội đụng phải.

Khi xuống khỏi xe đụng, Triệu Giai Linh tức đến nỗi mặt mũi đen xì.

Đi qua lối ra thì đứng đợi sẵn Tô Nhược Hân và Chúc Hứa ở đó.

Đến rồi.

Triệu Giai Linh và Lý Lan chặn đường Tô Nhược Hân.

Vào cuối tuần, thật ra khu vui chơi có rất nhiều người.

Họ đứng như vậy ở đó, rất nhanh đã thu hút ánh nhìn của rất nhiều người.

Bởi vì trong mắt Triệu Giai Linh và Lý Lan toát lên sự hung ác, giống như hận không thể chém chết Tô Nhược Hân vậy.

Tô Nhược Hân bình tĩnh dừng lại, không hề né tránh: “Gây sự có phải không?”

“Đúng vậy đó.” Triệu Giai Linh vênh váo hống hách. Cô ta đâm Tô Nhược Hân một dao, nhưng đến giờ, Tô Nhược Hân vẫn không coi cô ta ra gì.

Cho nên, cô ta đã sớm quên mất lời cảnh cáo mà ba mẹ nói với mình. Vừa phát hiện Tô Nhược Hân, là muốn dạy cho một bài học.

Lý Lan cũng vậy.

Lần thi đại học này, bởi vì lúc sắp đến cuối kỳ, cô ta bị ép đổi sang một trường cấp ba hạng 2, nên mấy ngày liền tâm trạng không tốt, vì thế, thi đại học cũng chỉ bình thường.

Cô ta cảm thấy, việc thi đại học tốt hay không đều do Tô Nhược Hân.

“Triệu Giai Linh, lần trước bị tôi tát bốn cái chưa đủ à? Vẫn muốn bị đánh thêm ư?” Tô Nhược Hân mỉm cười, quyết định nên nhắc nhở đối phương trước thì vẫn tốt hơn, đừng đến lúc cả hai bị đánh, sau đó lại thẹn quá hóa giận.

“Lần này, tôi đánh cô.” Triệu Giai Linh nói, giơ tay lên tát về phía cô.

Tô Nhược Hân kéo Chúc Hứa nhẹ nhàng tránh được.

Sau đó, nói với Chúc Hứa: “Đứng cách xa ba mét xem náo nhiệt, không được đến gần, cũng không được tránh ra, hiểu chưa?”

Bình luận

Truyện đang đọc