CHƯƠNG 625
Lương Viễn chính là kim chủ của cô ấy.
Vì vậy, Tô Nhược Hân bị bắt nạt, Lương Viễn đứng ra là chuyện bình thường. Dù sao thì việc đánh chó cũng phải nhìn chủ. Lương Viễn đứng ra để giải vây cho Tô Nhược Hân cũng là chuyện bình thường.
Nhưng nhìn kĩ, đột nhiên cảm thấy Lương Viễn giống như không phải là kim chủ của Tô Nhược Hân, mà ngược lại Tô Nhược Hân mới là chủ nhân của Lương Viễn.
Bằng không, một người phụ nữ được bao nuôi thì lấy đâu ra can đảm ra lệnh cho kim chủ.
Hơi vượt khuôn phép.
Tuy nhiên, tất cả họ đều không thể hiểu Tô Nhược Hân là người thế nào.
Hiện tại chỉ có thể đoán có lẽ thân phận cao quý hơn Lương Viễn.
Lúc này, ánh mắt của mọi người khi nhìn Tô Nhược Hân không còn là sự khinh bỉ và chế giễu như trước nữa.
Càng không dám nghĩ cô ấy là người phụ nữ được bao nuôi nữa.
Mọi người nhìn Tô Nhược Hân một cách kính trọng, sau đó trong mắt họ chỉ còn lại sự ghen tị.
Vừa đẹp gia thế lại tốt, đều bị Tô Nhược Hân chiếm hết rồi, ông trời thật không công bằng.
Tô Nhược Hân nhìn vẻ mặt mọi người thay đổi liên tục như tắc kè hoa, quả thật cô không thích cái kiểu phút trước còn khinh thường cô, phút sau đã kính trọng cô như vậy: “Có thể nhường đường được không? Tôi muốn đi ăn kem.”
Cô sớm đã để ý lâu rồi, muốn đi ăn kem thôi.
Nhưng những người này cứ chặn ở đây, thật là khó chịu.
“Tránh ra hết đi.” Lương Viễn ngay lập tức lạnh giọng.
Sau đó, mọi người đồng loạt nhường đường.
Không ai dám chậm trễ.
Hậu quả của việc chậm trễ rất nghiêm trọng.
Chính là tối nay công ty nhà mình sẽ bị tập đoàn Phượng Lộc mua lại, đây không phải là trò đùa.
Nhưng, khi Tô Nhược Hân đi đến khu để kem cách đó vài bước, cô nhìn thấy Cận Liễm xuất hiện: “Tiểu Hân, xảy ra chuyện gì vậy?”
Anh ta đi gặp một khách hàng nên trò chuyện một lát, phát hiện không thấy Tô Nhược Hân đâu liền tìm khắp nơi nhưng không ngờ cô đang bị một đám đông vây quanh.
“Không sao, Cận Liễm, tôi muốn ăn kem, vị dâu, tôi muốn một đ ĩa, anh lấy cho tôi đi.”
“Chờ chút, có ngay.” Cận Liễm nói xong, bước nhanh đến khu để kem, sau đó tự mình múc một ly kem vị dâu.
Vốn dĩ, khi một người đàn ông to lớn đi múc kem, nhìn thế nào cũng không hài hòa, nhưng người này lại là Cận liễm, nên cho dù nhìn thế nào thì anh ta cũng đẹp trai.
Người đàn ông múc đầy một cốc kem và bước lại chỗ Tô Nhược Hân, nhẹ nhàng nói: “Em muốn ăn gì nữa không? Tôi đi lấy.”
Mà bên kia, vẻ mặt bị hai người kia bỏ qua của Lương Viễn trầm xuống: “Cậu nhóc Cận Liễm này, nói với mẹ cậu, nếu bà ta không có khả năng chăm sóc tốt cho tiểu Hân, thì giao tiểu Hân cho tôi, nếu bà ta lại làm cho tiểu Hân chịu chút tủi thân nào nữa, Lương Viễn tôi sẽ phá nhà các người.”
Cận Liễm nghe xong lời này, cũng không nóng giận mà quay lại nhìn những người xung quanh còn chưa giải tán, sau đó nhìn thẳng vào Tô Nhược Hân: “Vừa rồi có người bắt nạt em?”