CÔ VỢ THẦN Y CỦA CẬU HẠ LÀ HỌC SINH CẤP BA

CHƯƠNG 275

Mục đích là không muốn Tô Nhược Hân chịu áp lực, không muốn cô nghĩ này nghĩ nọ.

Biết thức ăn của trường trung học Khải Mỹ không ngon, Hạ Thiên Tường mua luôn nhà ăn trong trường trung học Khải Mỹ, còn cả Trần Ký nữa, đều mua hết.

Tô Nhược Hân chắc chắn còn không biết, nguyên liệu nấu ăn trong nhà ăn của trường trung học Khải Mỹ và Trần Ký đều là hữu cơ.

Cũng chính là rau xanh không độc hại.

Chỉ vì anh không muốn Tô Nhược Hân ăn những nguyên liệu nấu ăn có chứa phân bón hóa học.

Còn cả căn hộ mà Tô Nhược Hân sắp tới nữa.

Hạ Thiên Tường làm rất nhiều chuyện cho Tô Nhược Hân, có tính cũng không thể tính hết được.

Có thể nói, dạo này Hạ Thiên Tường thật sự rất không bình thường.

Anh ta không mù, Lục Diễm Chi cũng không mù.

Hạ Thiên Tường thích Tô Nhược Hân, loại rất rất thích đấy.

Nhưng cho dù bây giờ anh ta biết, hơn nữa Tô Nhược Hân cũng đã hỏi, anh ta cũng không dám thừa nhận hộ Hạ Thiên Tường.

Chỉ vì câu nhắc nhở vừa rồi của Lục Diễm Chi.

Hạ Thiên Tường không bình thường với Tô Nhược Hân, rất có thể sẽ khiến Tô Nhược Hân gặp họa sát thân.

Tô Nhược Hân chắc chắn còn không biết, Hạ Thiên Tường vẫn không phản bác tin đồn về mối quan hệ giữa anh và Tô Thanh Hà ở bên ngoài, không phải vì anh có tình cảm với cô ta. Ngược lại, cho dù cô ta là chị ruột của Tô Nhược Hân nhưng Hạ Thiên Tường vẫn cực kỳ chán ghét.

Sở dĩ anh giữ Tô Thanh Hà lại, chỉ vì một nguyên nhân, đó là để Tô Nhược Hân được an toàn.

Đây là một thủ thuật che mắt, làm người ta tưởng sau này anh sẽ cưới Tô Thanh Hà mà không phải Tô Nhược Hân, như vậy cô sẽ tương đối an toàn hơn.

Vừa nãy, Lục Diễm Chi nhắc nhở Hạ Thiên Tường, chắc hẳn anh sẽ tạm thời không nói ra chuyện thích Tô Nhược Hân.

Cho nên, anh ta cũng không thể nói.

Biết cũng không thể nói.

“Tôi… Tôi không biết. Tôi thật sự không biết về chuyện riêng của cậu Hạ.”

Anh ta không nói Hạ Thiên Tường thích Tô Nhược Hân, cũng không nói Hạ Thiên Tường không thích Tô Nhược Hân.

Dù sao chuyện của ông chủ, vẫn để anh tự xử lý đi.

Tô Nhược Hân thở phào nhẹ nhõm: “Anh nói vậy là tôi hiểu rồi. Tôi đã nói mà, người có thân phận như anh ấy làm sao có thể thích người mặc kệ gia thế hay gì khác đều không xứng như tôi chứ! Thật sự không có khả năng.”

Tô Nhược Hân nói xong còn vỗ nhẹ vào ngực, lộ ra dáng vẻ như trút được gánh nặng.

Nhưng lúc thật sự nói ra câu này, không hiểu sao cô lại cảm thấy mất mát.

Phương Tấn nhíu mày nhìn Tô Nhược Hân trong gương chiếu hậu, bỗng nhiên nghĩ mình không nói như vậy, sẽ không ảnh hưởng tới tình cảm của Tô Nhược Hân với Hạ Thiên Tường chứ?

Nhưng… anh ta thật sự không quản được.

Bình luận

Truyện đang đọc