CÔ VỢ THẦN Y CỦA CẬU HẠ LÀ HỌC SINH CẤP BA

Chương 662

“Ấy, tại sao mẹ và mọi người mãi không thấy con đâu?”

Tô Nhược Hân thoáng chốc lấy lại tinh thần: “Bây giờ mẹ nuôi đang ở phòng khám sao?”

“Đúng, mẹ và Hồng Huy cùng nhau đến đón con.”

Tô Nhược Hân thầm thấy xấu hổ, cô vẫn luôn ngơ ngơ ngác ngác, biết là phải ăn tối với ba mẹ nuôi, nhưng lại đi mãi đến tận khi trời tối.

“Mẹ nuôi, con tan làm từ năm giờ rồi.” Tô Nhược Hân chỉ đành nói dối.

“Chẳng trách mẹ mãi không đợi được con, thì ra là đi rồi, mau nói với mẹ nuôi con đang ở đâu, bây giờ mẹ lập tức đi đón con.”

“Đi đâu dùng cơm vậy à?” Tô Nhược Hân bèn muốn tự đến nhà hàng, không muốn Tăng Hiểu Khê lại chạy một vòng, vì nơi này của cô cách phòng khám của Mạc Tử Đơn ít nhất cũng phải nửa tiếng đi xe.

“Đến nhà của mẹ, vốn định tìm một nhà hàng sang trọng, nhưng buổi chiều ông ngoại con gọi điện thoại đến, bảo nhất định phải đến chỗ ông ấy, ông ấy muốn gặp con một lần, đã nói mãi mấy ngày rồi, Nhược Hân, con thất có được không?”

Tô Nhược Hân nhớ đến ông cụ Tăng, từ sau khi cô cứu ông ta bèn giao ông ta cho Mạc Tử Đơn và bác sĩ gia đình của nhà họ Tăng, sau đó chưa từng đến thăm ông cụ: “Được, mẹ nuôi, để con tự bắt xe đến đó.”

“Rốt cuộc con đang ở đâu? Để mẹ chạy xe đến thì tiện hơn.”

“Phòng khám và chỗ của con bây giờ đi đến Long Thủ Sơn đều có khoảng cách giống nhau, nhưng nếu mẹ quay đầu đến đón con e rằng sẽ đến muộn.” Giờ cao điểm tan làm, trên đường đông xe cũng đông người.

Là lỗi của cô, đi như du hồn, quên mất cả thời gian.

“Được, vậy lát nữa gặp lại ở chỗ ba của mẹ.” Lúc này Tăng Hiểu Khê mới cúp máy, bưng cà phê Cận Hồng Huy đã chuẩn bị cho bà ta trước khi lên xe lên.

Cà phê vẫn còn ấm, lúc mở nắp ra vẫn còn có hơi nóng, mùi thơm xộc vào mũi.

Tăng Hiểu Khê uống cà phê, cảm thấy bà ta nhờ có Tô Nhược Hân mà khiến Cận Hồng Huy tập luyện thói quen tốt này.

Bà ta dễ bị sỏi thận, thỉnh thoảng phải uống chút nước nóng, có lợi cho việc chống sỏi thận.

Người dễ bị sỏi thận gần như đều không thể uống nhiều cà phê.

Nhưng lúc trước bà ta đã mang sỏi thận kia đi kiểm tra, hoàn toàn không có thành phần của cà phê, cho nên bà ta có thể uống cà phê.

Có điều Tô Nhược Hân đã nói, mỗi ngày không được quá ba ly.

Cho nên lúc này trong hộc xe của bà ta có một ly cà phê một ly sữa nóng.

Tăng Hiểu Khê chạy thẳng đến khu nghỉ dưỡng Long Thủ Sơn.

Nhưng bên phía Tô Nhược Hân lại gặp phiền phức.

Giờ cao điểm ban đêm, cô đợi gần mười phút vẫn không gặp được taxi.

Cô cúi xuống nhìn đồng ý, nếu còn muộn hơn, dù có đến cũng sẽ đến muộn.

Cô bắt đầu nôn nóng.

Rất nôn nóng.

Cô nôn nóng, Phương Tấn ở cách đó không xa cũng cuống cuồng.

Bình luận

Truyện đang đọc