Chương 843
“Trần Sang, anh đánh nhau với Hạ Thiên Tường?” Có điều, lúc hỏi vấn đề này, trong đầu cô toàn là nghị vấn.
Bởi vì, tối hôm qua khi Hạ Thiên Tường tắm gội cho cô, cô xem qua cơ thể anh, dường như không hề có vết tích đánh nhau với người khác.
Cho nên, tuy hỏi như thế, nhưng Tô Nhược Hân cũng vần không tin.
Trần Sang vẫn không nói gì, ánh mắt luôn đặt trên người Hạ Thiên Tường.
Nhưng ánh mắt đó đã nói lên tất cả.
Là đang trá hình nói với Tô Nhược Hân, ngày hôm qua Hạ Thiên Tường thật sự đánh nhau với anh ta. Ì Trần Sang không trả lời, Tô Nhược Hân lập tức hỏi Hạ Thiên Tường: “Anh thắng?”
Nếu không, không thể nào có chuyện trên người Trần Sang có vết thương mà trên người anh lại không có. Điều này chỉ có thể chứng minh là anh thắng Trần Sang, mà không phải Trần Sang đánh thắng Hạ Thiên Tường.
Hạ Thiên Tường hơi mỉm cười: “Em đã nghe nói anh thua cuộc bao giờ chưa?”
Sắc mặt Trần Sang trắng bệch: “Cậu Hạ, không bằng bây giờ so tài một lần nữa?”
Tô Nhược Hân nhớ lại tốc độ mà vữa nấy Trần Sang ra tay với anh Thành, gần như là hành động trong chớp mắt.
Trần Sang nhanh như vậy nhưng không đánh lại Hạ Thiên Tường, vậy chắc chắn Hạ Thiên Tường ra tay còn nhanh hơn cả Trần Sang.
Nếu không phải cảm thấy mấy chuyện đánh nhau này không được văn minh, thì cô thật Sự muốn chứng kiến trực tiếp hai người đàn ông này đánh nhau một trận, chắc chắn khung cảnh đó sẽ rất hoành tráng.
“Nhược Hân nhát gan, không muốn khiến Nhược Hân sợ hãi, hôm khác đi” Hạ Thiên Tường nhẹ nhàng bâng quơ, điệu bộ như nói anh cũng chỉ là tên bại trận dưới tay tôi mà thôi.
“Nhược Hân thật sự nhát gan?” Trần Sang cười nhìn Tô Nhược Hân, muốn cô đồng ý cho hai người đàn ông bọn họ đánh nhau một trận. Vốn dĩ ngày hôm qua bại dưới tay Hạ Thiên Tường, Trần Sang vẫn luôn tức nghẹn, kết quả, bây giờ còn bị Tô Nhược Hân biết được. Cho nên giờ phút này, anh ta chỉ muôn lấy lại danh dự, muốn thắng Hạ Thiên Tường một lần.
“Hai người có thể đánh nhau theo kiểu hết giờ là dừng được sao?” Gô chỉ mới nhìn thấy đánh nhau hết giờ mới dừng lại trong phim Cổ trang mà thôi, còn trong thực tế cuộc sống thì Tô Nhược Hân chưa từng gặp bao giờ.
Bây giờ đột nhiên gặp được hai cao thủ, cô bông tò mò, muốn mở rộng tầm mắt.
Phương Tấn nhìn Hạ Thiên Tường, với sự hiểu biết của anh ta về Hạ Thiên Tường, Hạ Thiên Tường thích hai người đàn ông thẳng thắn đóng cửa đánh nhau hơn.
Tuyệt đối sẽ không đánh trước mặt người khác.
Bởi vì, đánh nhau là đánh nhau, không phải biểu diễn. Biểu diễn như con hát, chắc chắn Hạ Thiên Tường khinh thường.
Nhưng không ngờ rằng, Tô Nhược Hân vừa mới nói xong, Hạ Thiên Tường đã khẽ gật đầu: “Không biết anh Trần có đồng ý để tôi danh chính ngôn thuận đánh anh một lần nữa hay không?”
“Tối hôm qua anh cũng chỉ nhờ may mắn thôi, cảm ơn anh đã cho tôi một cơ hội danh chính ngôn thuận đánh anh một lần nữa. Hai người đàn ông giao lưu qua lại, những lời này đúng thật là đàn ông ngay thẳng, thật sự không khớp với về ngoài công tử bột của Trần Sang.
Nhưng tận mắt nhìn thấy Trần Sang ra tay giải quyết anh Thành, Tô Nhược Hân đã cảm thấy bất cứ chuyện gì cũng có thể xuất hiện trên người người đàn ông này.