CÔ VỢ THẦN Y CỦA CẬU HẠ LÀ HỌC SINH CẤP BA

CHƯƠNG 380

Đẹp.

Chiếc Bugatti rời khỏi trường thi.

Điện thoại của Tô Nhược Hân đổ chuông.

Đầu tiên là Hiệu trưởng Thạch, sau đó là thầy Trương, còn có thầy cô các bộ môn biết cô đã tỉnh rồi, cũng tới tham dự kỳ thi đại học, mọi người đều quan tâm.

Hôm qua, bọn họ không gọi cho cô vì sợ ảnh hưởng với kỳ thi tiếp theo của cô, bây giờ đã thi xong, đương nhiên phải quan tâm.

Tô Nhược Hân đều nghe máy, giáo viên hỏi gì, cô đều lần lượt trả lời.

Chỉ có cô môn Văn vẫn luôn tiếc nuối, còn nghĩ Tô Nhược Hân có thể thi được điểm cao, cho cô nở mặt nở mày. Kết quả Tô Nhược Hân không tham dự được kỳ thì môn văn kia.

Đợi đến khi các cuộc điện thoại đã kết thúc, chiếc xe Bugatti cũng đến nơi.

Bọn họ đã đến Trần Ký.

Ở vị trí chiếc xe đỗ lại, cô liếc mắt là có thể thấy trường trung học Khải Mỹ.

Nhưng Tô Nhược Hân biết, trường trung học Khải Mỹ chỉ là một hồi ức trong quãng đời còn lại. Cô không phải là học sinh ở đây nữa.

“Hạ Thiên Tường, cám ơn anh đi với tôi tới đây.” Để cô có thể hoàn thành trải nghiệm cuộc đời ở trường cấp ba từ đầu tới cuối.

“Đi thôi.”

Trước cửa của Trần Ký rất yên tĩnh.

Thật ra tối nay, tất cả các cửa hàng ăn bên ngoài trường trung học Khải Mỹ đều rất yên tĩnh.

Kỳ thi đại học kết thúc.

Các học sinh đều đi ăn tiệc lớn.

Bọn họ đã ăn chán các quán gần trường từ lâu, tuyệt đối sẽ không ăn ở đây nữa.

Cho nên, các quán ăn gần trường đều vắng vẻ.

Nhưng lúc đi vào trong Trần Ký, Tô Nhược Hân cảm thấy Trần Ký vắng một cách thái quá.

Thậm chí còn chẳng thấy một bóng người.

“Cậu Hạ, nguyên liệu nấu ăn đã chuẩn bị xong, cậu hãy xem qua đi.” Cửa hàng trưởng Trần Ký thấy cô và Hạ Thiên Tường, đã bước tới đón.

Hạ Thiên Tường đi theo cửa hàng trưởng vào sau bếp, nhìn lướt qua rồi nói: “Được rồi.”

“Cậu còn cần gì nữa không?”

“Không.”

Sau đó, chỉ thấy cửa hàng trưởng vung tay lên, các nhân viên trong cửa hàng đều cởi đồng phục và mũ trên người xuống.

“Mọi người đây là…”

“Tối nay, Cậu Hạ bao cả Trần Ký này.” Cửa hàng trưởng giải thích với Tô Nhược Hân xong, đã nhanh chóng rời đi.

Nếu không, anh ta luôn cảm thấy ánh mắt Hạ Thiên Tường dường như đang nói cái bóng đèn là anh ta quá sáng.

Tô Nhược Hân chợt hiểu ra. Chẳng trách Trần Ký vắng vẻ như vậy.

Bất kể thế nào, Trần Ký đều là quán ăn ngon nhất gần trường trung học Khải Mỹ.

Bình luận

Truyện đang đọc