CÔ VỢ THẦN Y CỦA CẬU HẠ LÀ HỌC SINH CẤP BA

CHƯƠNG 299

Cuộc sống của anh trước kia rất đơn điệu.

Chúc Hứa lập tức đứng lại ngẩng khuôn mặt nhỏ nhìn Hạ Thiên Tường: “Chú Hạ là kẻ lừa đảo, kẻ lừa đảo.”

Nói xong, cậu bé quay người đi về phía Tô Nhược Hân, dắt tay cô không để ý tới Hạ Thiên Tường nữa.

Tô Nhược Hân nhìn cậu bé nhăn mày, giống như Hạ Thiên Tường thật sự lừa gạt cậu bé, nhưng nhìn lại bóng dáng Hạ Thiên Tường, một người đàn ông như anh, dù Chúc Hứa không phải con ruột của anh, không có quan hệ gì với anh thì anh cũng không cần phải lừa gạt một đứa bé mới đúng.

Tô Nhược Hân không tin Hạ Thiên Tường là người như vậy.

“Hứa Hứa, chú Hạ bắt nạt cháu à?”

Chúc Hứa cứng cổ, đầu tiên là bĩu môi, sau đó nói: “Đêm nay dì nhỏ tắm cho cháu thơm ngào ngạt đi.”

“Ừ.” Tô Nhược Hân đồng ý không chút nghĩ ngợi.

Tối hôm qua cô muốn tắm rửa cho Chúc Hứa nhưng Chúc Hứa không đồng ý, lúc ấy cô còn cảm khái thằng bé rất tự lập.

“Dì nhỏ tốt nhất.” Thằng nhóc nói xong còn lắc tay Tô Nhược Hân coi như hứa hẹn.

Cậu bé sôi nổi thế này khiến bước chân cũng nhanh hơn.

Vì thế Chúc Hứa nắm tay Tô Nhược Hân nhanh chóng đuổi kịp Hạ Thiên Tường.

Tô Nhược Hân đang muốn đi chậm lại để đi cùng Hạ Thiên Tường, không ngờ thằng nhóc lại lạnh lùng nói: “Cháu không muốn đi cùng người này.”

Từ “chú Hạ” đến “người này” chỉ trong quá trình từ câu hỏi “Có mua đồ chơi cho cháu không” đến bây giờ.

Hạ Thiên Tường bước đôi chân dài đến trước mặt hai người, anh nói với Chúc Hứa: “Không mua đồ chơi trong siêu thị, nhưng có mua trên mạng rồi, có lẽ khi chúng ta về nhà thì đồ chơi để được gửi đến.”

Khuôn mặt anh trong trẻo nhưng lạnh lùng, khi nói những lời này, vẻ ôn hòa khi đối diện với Chúc Hứa lúc trước đã không còn, thậm chí trong giọng nói còn mang theo sự nghiêm túc.

Khi nói những lời này, cảm giác nhiệt độ xung quanh giảm đi mấy độ.

Tô Nhược Hân ngây người, hoàn toàn không biết một lớn một nhỏ này đang chơi đùa cái gì.

Nhìn Hạ Thiên Tường, lại nhìn Chúc Hứa, cô lựa chọn không lên tiếng.

Sau đó cô phát hiện Chúc Hứa gạt tay cô ra, chạy đến xách đồ giúp Hạ Thiên Tường: “Chú Hạ, dì nhỏ bắt nạt chú, để chú phải xách hết đồ, Hứa Hứa giúp chú nhé.”

Tô Nhược Hân càng ngây hơn, thằng nhóc này rất ân cần với Hạ Thiên Tường.

“Không cần, cháu còn nhỏ.” Hạ Thiên Tường tránh đi bàn tay của Chúc Hứa, anh từ chối ý muốn giúp mình xách đồ của cậu bé.

Chúc Hứa lập tức cau mày, sau đó dè dặt cất lời: “Chú Hạ, buổi tối cháu sẽ tự tắm cho mình.”

Tô Nhược Hân lập tức hiểu ra: “Hạ Thiên Tường, tại sao không cho tôi tắm cho Hứa Hứa.”

Hạ Thiên Tường đang xách túi lớn túi bé cất lời: “Không được.”

Không có lý do, anh chỉ không thích cô chạm vào nam giới, dù là Chúc Hứa cũng không được.

Bình luận

Truyện đang đọc