Cuối cùng, Văn hơi chần chừ một chút vẫn là hỏi vấn đề này với An Đạt.
"Đây không phải là kết quả em mong chờ nhìn thấy sao?"
An Đạt bình tĩnh trả lời.
Không đợi Văn nói tiếp, An Đạt lại tiếp tục nhìn về con mắt của Văn một cách rất nghiêm túc và bổ sung thêm một câu "Em là hôn mê rồi nhưng loại chuyên nhân lúc người ta rơi vào nguy hiểm mà làm thì anh không làm được.
"
An Đạt ánh mắt trong suốt không giống như là đang nói dối.
Bạch Tô có chút chần chừ nhưng vẫn muốn tìm hiểu rõ tình hình của Phó Vân Tiêu.
"Anh ở vẫn tốt lắm, bởi vì là toàn sản nghiệp liên kết nên ảnh hưởng không lớn lắm.
"
Phó Vân Tiêu vẫn còn đang mỉm cười thế nhưng Bạch Tô có thể cảm giác được trên mặt vẻ uể oải của Phó Vân Tiêu, cùng với đó cô đã thấy tập tài liệu bên cạnh Phó Vân Tiêu, tập tài liệu rất cao rõ ràng là khoảng thời gian này Phó Vân Tiêu áp lực rất lớn.
Nếu như Phó Vân Tiêu không chịu nói Bạch Tô lại có thể nói chuyện khác với Phó Vân Tiêu không nói chuyện công việc nữa.
Phó Vân Tiêu và Bạch Tô đang nói chuyện, thì điện thoại trong phòng làm việc của Phó Vân Tiêu đột nhiên vang lên.
Nhìn có điện thoại đến, Phó Vân Tiêu dừng lại một chút sau đó không nhận điện thoại.
.