“Anh yên tâm đi, cho dù anh có đi đến chỗ hẹn thì cũng không có ai tới cứu anh đâu.
Anh cũng không hiểu tâm tư của phụ nữ, mấy lời tôi đã nói qua điện thoại là cố ý để bọn họ không đến cứu anh đó.”
Chu Tiểu Mông cuối cùng cũng trở nên nghiêm túc và bắt đầu phân tích lý do tại sao sẽ không có ai đến giải cứu anh ta.
Nghe xong những lời này thì Đỗ Đỗ còn đi về phía trước mấy bước mới dừng lại.
Dưới mưa suy nghĩ một hồi lâu sau đó không rõ vì lý do gì mà anh ta xoay người đi về phía xe của Chu Tiểu Mông, rồi lên xe.
“Như vậy mới đúng.”
Chu Tiểu Mông đột nhiên nở nụ cười đắc thắng, sau đó đạp ga, dẫn theo Đỗ Đỗ rời đi nơi này.
“Tiếp theo anh muốn đến nơi nào?”
Có thể cảm nhận được tâm tình của Chu Tiểu Mông rất tốt, hài lòng hỏi Đỗ Đỗ.
“Cứ đi tiếp đi.”
Giọng điệu của Đỗ Đỗ vẫn hờ hững, nói xong lời này liền ngừng nói, chăm chú nhìn con đường trước mặt, không muốn để ý đến Chu Tiểu Mông.
Thái độ của anh ta cũng đã được Chu Tiểu Mông dự đoán nên là Chu Tiểu Mông cũng không tức giận.
“Ừm.”
Chu Tiểu Mông nhẹ giọng nói, liếc nhìn Đỗ Đỗ với vẻ mặt kỳ quái, sau đó thu hồi ánh mắt, bắt đầu tập trung lái xe.
Sau nửa giờ, ô tô chạy đến ngã ba đường, đó tình cờ là ngã ba thành phố S và làng kia.
“Dừng xe.”
Nhìn xuống bản đồ một lần nữa, Đỗ Đỗ nói thẳng, nói xong thì Đỗ Đỗ bắt đầu tháo dây an toàn.
Nhìn ý của anh ta thì có vẻ như là có thể nhảy ra khỏi xe bất cứ lúc nào nếu cô ấy không dừng lại.
“Thôi được rồi, đừng nhúc nhích, tôi sẽ dừng lại.”
Chu Tiểu Mông thực sự bị hành động của Đỗ Đỗ làm cho hoảng sợ, vốn dĩ cô ấy muốn giả vờ như mình không nghe thấy, nhưng khi nhìn thấy Đỗ Đỗ làm như vậy thì đã sợ tới mức vội vàng dừng xe bên đường.
“Anh đang làm gì đấy.”
Không hiểu ý của Đỗ Đỗ, Chu Tiểu Mông theo sau Đỗ Đỗ xuống xe, nhìn bóng lưng Đỗ Đỗ lớn tiếng hỏi.
Nhưng mà, Đỗ Đỗ thậm chí không có ý muốn trả lời, trực tiếp đi về hướng thành phố S.
“Này nếu là đi thành phố S thì hãy để tôi tiễn, đi như vậy thì xa quá.”
Chu Tiểu Mông đứng sau lưng Đỗ Đỗ hét lớn, mưa lớn trút xuống người cô và Đỗ Đỗ, nhưng hai người bọn họ dường như không cảm nhận được.
Một người kiên quyết đi về phía trước trong mưa, còn người kia hét to trong mưa.
Thấy Đỗ Đỗ không quay đầu lại, Chu Tiểu Mông nghiến răng, định đuổi kịp thì đột nhiên sau lưng cô vang lên một tiếng gầm rú của động cơ ô tô.
Nghe âm thanh này thì đây không phải là của một chiếc xe hơi, mà là một đội.
truyện teen hay
Tiếng gầm càng ngày càng gần Chu Tiểu Mông, họ cũng không có ý giảm tốc độ, cô ấy bị tiếng động cơ xe hấp dẫn, không khỏi quay đầu nhìn lại.
Nhìn thoáng qua, sắc mặt cô liền đen lại.
Bởi vì tiếng gầm của động cơ phía sau giống hệt tiếng động cơ mà cô đang lái lúc này, đội phía sau toàn là xe Jeep.
Điều đáng kinh ngạc hơn nữa là biển số của chiếc xe jeep này và biển số của chiếc xe jeep do Chu Tiểu Mông cầm lái gần giống nhau, như thể họ là một đội.
“Không thể nào, như vậy mà cũng có thể tìm ra sao?”
Chu Tiểu Mông trợn tròn mắt, cô ấy có chút không thể tin được.
Bởi vì đội này chính là nhóm đuổi theo Chu Tiểu Mông ở gần làng kia, nói chính xác hơn là xe của Chu Tiểu Mông là ăn cắp từ bọn họ.
“Này, thật trùng hợp.”
Cô ngạc nhiên, có một người đàn ông ăn mặc sành điệu đeo khuyên tai bước ra khỏi xe jeep.
Người này nhìn Chu Tiểu Mông, khóe miệng hiện lên vẻ giễu cợt, có thể cảm nhận được phản ứng của Chu Tiểu Mông khiến anh ta rất hài lòng.
“Đáng tiếc, tôi không biết cô.”
Chu Tiểu Mông nghiến răng nhìn người đàn ông sành điệu, sau đó quay đầu muốn chạy, nhưng chảy được hai bước thì đã có những người đàn ông đã nhảy ra khỏi xe jeep khác và đuổi thẳng về phía Chu Tiểu Mông.
“Chạy nhanh lên một chút, tôi ở đích chờ cô.”
Người đàn ông sành điệu cố ý nắm hai tay lại thành hình chiếc kèn, nâng cao âm lượng hét lên với Chu Tiểu Mông.
Nhưng Chu Tiểu Mông không còn thời gian quan tâm đến anh ta nữa, hiện tại cô ấy có một ý nghĩ, nhất định không thể để bị bắt được.
“Cứu! Giết người rồi!”
Chu Tiểu Mông hét lên như điên, cố gắng thu hút sự chú ý của Đỗ Đỗ.
Cái này còn chưa đủ, cô ấy chạy nhanh về phía Đỗ Đỗ.
Nghe thấy tiếng kêu cứu sau lưng, Đỗ Đỗ chỉ liếc mắt nhìn lại, tưởng Chu Tiểu Mông lại đang dùng khổ nhục kế, anh ta cũng không quan tâm.
Dù sao thì bọn họ vừa mới tách ra, Chu Tiểu Mông liền bị đuổi giết, những thứ này cũng là quá trùng hợp rồi.
“Thầy Đỗ, giúp tôi!”
Thấy Đỗ Đỗ quay đầu lại, Chu Tiểu Mông tưởng rằng cô ấy sẽ được cứu, nhưng mà Đỗ Đỗ vừa liếc mắt liền quay đầu lại đi tiếp.
Chu Tiểu Mông không còn cách nào khác hơn là lại phải kêu cứu.
Chỉ có điều lần này thì Đỗ Đỗ đã nhận định rằng Chu Tiểu Mông đang diễn kịch nên cũng không thèm nhìn lại, sau đó vững vàng đi về phía trước.
“Đỗ…”
Đỗ Đỗ đi về phía trước, chỉ nghe thấy tiếng kêu cứu của Chu Tiểu Mông lại truyền đến, chỉ là lần này khi cô ấy kêu một tiếng Đỗ thì đại khái bị ngắt quãng, cũng không có nói tiếp nữa.
“Ưm ưm ưm.”
Tiếng kêu giãy dụa khổ sở của Chu Tiểu Mông vang lên từ phía sau anh ta, sau đó thứ lọt vào tai anh ta lần nữa là tiếng cười không kiềm chế được của một người đàn ông.
“Ha ha ha, chạy đi, tôi xem cô chạy đi đâu.”
Tiếng cười này muốn bao nhiêu đắc ý thì có bấy nhiêu đắc ý, nói xong câu này dường như còn chưa giải tỏa được cơn tức giận, liền nói thêm: “Dù có chạy đi đâu thì sớm muộn gì cũng bị tôi bắt lại và kết hôn thôi.
Chỉ có hai chúng ta mới xứng đôi với nhau, dù cô muốn nhờ vả ai thì cũng không được.”
Nghe thấy giọng nói của người đàn ông này, Đỗ Đỗ đang định rời đi bỗng nhiên dừng lại.
Từ lúc Chu Tiểu Mông kêu cứu cho tới bây giờ, anh ta luôn nghĩ đó là kế sách của riêng Chu Tiểu Mông, nhưng mà sau khi nghe được lời nói của người đàn ông này thì anh ta nhận ra đây không phải là khổ nhục kế gì cả, mà Chu Tiểu Mông thực sự đang gặp nguy hiểm.
“Đi, đưa cô ấy trở về.”
Người đàn ông đeo hoa tai ra hiệu và ra hiệu cho những người khác đưa Chu Tiểu Mông lên xe.
Từ phong cách cư xử của người đàn ông đeo khuyên tai và sự nghe lời của người khác đối với anh ta thì không khó để suy ra đây là thế hệ con nhà giàu thứ hai không có năng lực gì.
Hơn nữa, thế hệ con nhà giàu thứ hai này hiển nhiên biết rõ Chu Tiểu Mông, hơn nữa giữa hai người còn có thể có quan hệ khác nên mới xảy ra cảnh tượng như vậy.
“Đợi đã.”
Đỗ Đỗ đang đi thì dừng chân lại, giọng điệu của anh ta rất lạnh lùng, anh ta quay lại nhìn mấy người thuộc thế hệ con nhà giàu thứ hai này.
“Chu Tiểu Mông đi đâu là tùy ý của cô ấy, các người không thể bắt cô ấy đi.”
Ánh mắt Đỗ Đỗ không chút cảm xúc nhìn đám người này, giọng điệu cực kỳ lạnh lùng.
“Anh là ai?”
Vừa rồi họ vốn đang chuẩn bị đưa Chu Tiểu Mông đi thì chợt nghe thấy giọng nói của một người đàn ông này, thế hệ con nhà giàu thứ hai này hiển nhiên lộ ra vẻ không vui..