ĐAN ĐẠI CHÍ TÔN

- Đây là một khối xương cột sống, trong trong ngoài ngoài đều bị khắc xuống ấn ký. Nếu có người muốn dung hợp, chắc chắn sẽ khiến ấn ký phản ứng mãnh liệt. Huyền Nguyệt hoàng triều nơi đó cũng sẽ khóa chặt vị trí trước tiên. Trước đó ta cùng Thiên Mục đã cẩn thận nghiên cứu qua, nghĩ đến một biện pháp.

- Đầu tiên là cưỡng ép rút ra máu tươi ở đầu khớp xương và cốt tủy, để xương cốt mất đi lực lượng. Máu tươi ở cốt tủy, giao cho Khương Diễm, kích phát linh văn của hắn. Chàng cắm xương cốt vào thân thể, dùng máu của chàng cùng cốt tủy để che dấu, loại bỏ ấn ký, một lần nữa thai nghén, kích phát tiềm lực.

- Khối xương cột sống này người khác không thể chạm vào, chàng và Khương Diễm lại có thể. Cũng chỉ có hai người mới có thể sau khi dung hợp, ngăn cách Huyền Nguyệt dò xét. Máu tươi ở cốt tủy sẽ có hiệu quả càng mạnh hơn, vừa vặn thích hợp với Khương Diễm. Di cốt sẽ từ từ phát lực sau đó cũng sẽ càng ngày càng mạnh, vừa vặn có thể để chàng thuận lợi vượt qua Sinh Tử cảnh.

Thiên Hậu cân nhắc đến các mặt cùng thực tế tình huống, làm ra phương án tách rời dung hợp.

- Rất tốt.

Khương Phàm gật đầu, trước khi đến hắn đã cân nhắc muốn di chuyển máu trong di cốt cho Khương Diễm.

Thiên Hậu nói:

- Di cốt rất táo bạo, hai người phải nhanh một chút.

- Ta đi mời Khương Diễm đến.

- Không cần, lúc ta tìm chàng ta đã an bài Tô Lăng đi mời.

Khi bọn họ đang nói chuyện, Tô Lăng đáng yêu lãnh diễm đã mang theo Khương Diễm từ mật đạo dưới đất, đến nơi này.

- Tô Lăng cô nương, đã lâu không gặp.

Khương Phàm mỉm cười chào hỏi.

- Hừ!

Tô Lăng hừ một tiếng, quay đầu không để ý tới.

- Ta đắc tội cô rồi?

- Hừ!


Tô Lăng vẫn không để ý tới hắn.

Khương Phàm ngượng ngùng cười nói:

- Lúc ấy ta giả chết, là tình thế cần thiết, không phải cố ý muốn gạt cô.

- Hừ!

Tô Lăng rời khỏi mật đạo, không nguyện ý chờ đợi ở đây.

Chu Tước là thiên địch số một của tất cả Yêu thú loại xà mãng, huyết khí di cốt để nàng rất không thoải mái.

- Nàng từ Luân Hồi bí cảnh mang về một viên Huyền Hoàng Thạch, to hơn nửa mét. Ở trong đó có nguyên lực Huyền Hoàng tinh khiết lại nguyên thủy, giúp nàng kích phát tổ mạch.

- Huyền Hoàng Thạch hơn nửa thước?

Khương Phàm và Khương Diễm lập tức ngạc nhiên.

- Ta đã ký kết khế ước với nàng.

- Nàng đáng để cho...

Khương Phàm còn chưa nói xong, sắc mặt lại biến.

Ký kết khế ước?

Nếu như hắn nhớ không lầm, Thiên Hậu ký kết khế ước linh hồn vô cùng bá đạo, không chỉ có thể cùng hưởng truyền thừa, còn có thể dò xét ký ức linh hồn.

Lúc trước hiểu lầm phát sinh ở trong Luân Hồi bí cảnh, chẳng phải là nàng đều đã biết rồi?

Tô Niệm đã không kịp chờ đợi mà gật đầu với Khương Diễm:

- Ngươi bắt đầu trước, hoàng huyết bên trong di cốt, còn có cốt tủy đều do ngươi dung hợp.

- Toàn bộ đều cho ta?

Ánh mắt Khương Diễm lập tức nóng lên.

Công hiệu của cốt tủy so với trực tiếp dung hợp máu tươi càng lớn hơn, bởi vì nó còn có thể tiếp tục tạo máu!

Khương Diễm lập tức đi đến pháp trận, sôi trào lên Sâm La Nghiệt Hỏa nồng đậm.

Hơn chín vạn vong hồn ở bên trong lít nha lít nhít hiện lên, thảm thiết kêu gào, vang vọng u cốc để cho người ta cảm thấy rùng mình.

Trong này tất nhiên còn có Triệu Lê Minh, Hoàng Phủ Thừa n và các cường giả Cổ Hoa.

Khương Diễm điều chỉnh trạng thái, nhanh chóng khống chế lại di cốt, nhận lấy uy thế khủng bố giống như bạo tạc, cưỡng ép cướp đoạt hoàng huyết bên trong.

Khương Phàm nhìn Khương Diễm sau khi dần dần khống chế cục diện, hắn lại liếc mắt nhìn Tô Niệm bình tĩnh ở bên cạnh, lúng túng nói:

- Chuyện Tô Lăng thật sự là ngoài ý muốn, đều là chính nàng suy nghĩ lung tung.

Tô Niệm thản nhiên nói:

- Có chút quá mức.


- Thật sự là hiểu lầm. Nàng có biết Sinh Mệnh Cam Lộ không?

- Chính là chàng đã hạ cái loại thuốc kia cho Tô Thiên Tịch?

Khương Phàm dở khóc dở cười, không tiếp tục dây dưa cái đề tài này, hắn lấy Thiết Long cổ thụ từ trong thanh đồng tiểu tháp ra:

- Đây là chiến sủng ta nuôi, đưa cho nàng.

Thiết Long cổ thụ ở bên trong đang nhàm chán, thật vất vả mới được thả ra, đang muốn hưng phấn, nghe được câu nói đầu tiên lại không phải là sát lệnh cao vút, mà là tặng người khác?

Nghe lầm sao?

Mặc kệ nó!

Tiểu gia hỏa không chút nào mập mờ, nó vung lên chạc cây quất tới Khương Phàm.

Dám tặng ta cho người khác?

Muốn ăn đòn!

Sắc mặt Khương Phàm hơi biến đổi, hắn mạo hiểm tránh khỏi:

- Ngươi làm gì! Ta không phải muốn bán ngươi! Chỉ là tặng người! Tặng người!

Tiểu gia hỏa khẽ giật mình, ngừng lại.

Khương Phàm vội vàng nói:

- Không sai, là tặng người, không phải bán ngươi.

Tiểu gia hỏa xác định lại, thật sự là tặng người, thật sự là muốn đưa nó cho người khác.

Thiết Long cổ thụ Ngao lên, sáu chạc cây giống như là lôi điện, cuồng oanh loạn tạc đối với Khương Phàm.

Vừa nhanh vừa độc, đánh đến gọi là hoa mắt.

- Đừng hồ nháo! Nơi này có chính sự!

Khương Phàm kêu to, dâng lên liệt diễm, cường thế chống cự, chật vật bắt lấy toàn bộ cành cây.


Tiểu gia hỏa giãy dụa mấy lần, lại rút không ra, dứt khoát lan tràn phát triển cành mới, cũng một mực cuốn lấy hai tay Khương Phàm.

Một giây sau, nó đột ngột nhảy lên, đụng tới đầu Khương Phàm.

Khương Phàm bất đắc dĩ, chỉ có thể bồi tiếp nó hung hăng giày vò một trận, sau đó ép đến trước mặt Thiên Hậu, lúng túng nói:

- Nóng nảy một chút, tuy nhiên rất có thực lực.

Tô Niệm liếc mắt nhìn Thiết Long cổ thụ, thản nhiên nói:

- Ngàn năm không gặp, chàng liền đưa ta một cái cây?

Khương Phàm chật vật áp chế Thiết Long cổ thụ đang điên cuồng giãy dụa:

- Nó cũng không phải cây bình thường, là hoàng tộc bên trong Thụ Yêu, là siêu cấp chiến thụ, thời gian dài, nàng sẽ biết.

- Được thôi, ở lại chỗ ta vậy.

Tô Niệm lắc đầu, miễn cưỡng nhận lấy.

Miễn cưỡng như thế sao?

Tiểu gia hỏa không vui, nó tránh khỏi Khương Phàm, thẳng tắp xử đến trước mặt Thiên Hậu, vung lên chạc cây khoa tay lấy thân Thiên Hậu.

Tiểu nha đầu vênh váo cái gì, đều cao không bằng một nửa ta.

- Đừng làm rộn, phải bồi tiếp nàng, mệnh lệnh của nàng chính là mệnh lệnh của ta.

Khương Phàm chăm chú nhắc nhở Thiết Long cổ thụ.

Thiết Long cổ thụ không thèm để ý chút nào, mệnh lệnh của ngươi ta đều chưa hẳn nguyện ý nghe, còn nghe tiểu nha đầu này?


Bình luận

Truyện đang đọc