ĐAN ĐẠI CHÍ TÔN

- Ngươi không thiếu một chiến thú thế này, nhưng ta thiếu một cái cơ hội như vậy. Lần này nếu như phục kích thành công, Dương Biện ta về sau nguyện nghe theo ngươi!

Sóng cả mãnh liệt vỗ trên bờ biển, thủy triều va chạm vách núi, nhấc lên bọt nước đầy trời.

Đám Thái Thản Cự Viên táo bạo gầm thét, thanh triều ù ù để Thiên Hải như trời đông giá rét để phạm vi mấy trăm dặm lục địa cùng đại dương mênh mông kinh dị.

Bích Ngọc Long Tượng phát động khí tức Long Tượng, ngẩn đầu lên trời thét dài, bi thương càng tức giận.

Bọn chúng cố ý náo ra thanh thế, đang kêu gọi lấy bá chủ hải vực —— Thái Thản Cự Mãng!

Nhưng, Thái Thản Cự Mãng từ đầu đến cuối đều không có xuất hiện.

Phó Khải Minh không biết bọn chúng đang làm gì, chỉ có thể cảm nhận được loại khí thế bạo ngược dã man kia, liền không tiếp tục để ý, sau đó rời khỏi thật sớm, tìm kiếm đội ngũ Thiên Kiếm Thần Tông, làm tốt chuẩn bị để rút lui bất cứ lúc nào.

Rống!!

Một tiếng tiếng gào thét hùng hậu ở núi cao phía xa truyền đến.

Thái Thản Cự Viên, Bích Ngọc Long Tượng ở gần vách núi đó đang theo hải dương tiếp tục gào thét, phạm vi vài trăm dặm đều bao phủ bên trong sóng âm và thủy triều, đều không có nghe được thanh âm xa xa.

- Đến phía trước!

Dương Biện cưỡi trên lưng Long Cốt Cự Ngạc thúc giục.


- Ta có thể chống đỡ được thanh triều nơi đó, ngươi gánh vác được không? Nếu như ngươi kích phát linh văn phòng hộ liền phải bại lộ thân phận, chúng ta ai cũng đừng nghĩ sống!

Long Cốt Cự Ngạc cảm thấy uất ức trong lòng, vừa mới gia nhập đoàn cướp bóc liền bị an bài việc liều mạng như thế này.

Thái Thản Cự Viên, Bích Ngọc Long Tượng đều là siêu cấp chiến thú, tùy tiện là có thể xé sống nó.

Dương Biện cắn răng, lấy hoàng kim con non trong nhẫn không gian ra ngoài.

- Ngươi đã tự do.

Toàn thân Thái Thản Cự Viên con non đều là kim hoàng, thân cao mười trượng, mặc dù là con non, nhưng vẫn uy mãnh hùng tráng, rất có cảm giác áp bách.

Nó nhìn Dương Biện và cự ngạc, sau đó gầm thét xông về phế tích nơi xa bị sóng âm bao phủ.

Đám Thái Thản Cự Viên ở phía ngoài rốt cuộc cũng phát hiện ra nó, sau đó liền mang theo xông về vách núi.

Rốt cuộc tiếng gầm thét táo bạo như sấm cũng ngừng lại.

Đám Thái Thản Cự Viên nhìn thấy hoàng kim con non, kích động ôm lấy nhau reo hò.

Hoàng kim con non ngao ngao vài tiếng, chỉ vào Long Cốt Cự Ngạc ở phía ngoài trăm dặm.

Long Cốt Cự Ngạc giật mình, không nhịn được mà lui lại mấy bước.

Dương Biện trầm giọng nói:

- Ổn định! Đừng sợ! Theo như những gì ta nói trước đó, dùng lời Yêu tộc các ngươi phiên dịch cho ta!

Long Cốt Cự Ngạc liên tục hít một hơi:

- Nếu ta chết ở chỗ này, làm quỷ đều không buông tha các ngươi.

Ầm ầm...

Đám Thái Thản Cự Viên nện bước bước chân nặng nề, đi tới nơi này.

Thân thể hùng tráng cao vài trăm mét giống như núi đá di động trông vô cùng kinh hồn nhiếp phách, thổ khí sôi trào giống như cuồng triều sát lục cuồn cuộn đầy trời.


Bích Ngọc Long Tượng nhìn tôn quý thánh khiết hơn rất nhiều, nhưng huyết mạch đặc biệt lại áp bách cách đến mấy chục dặm đều có thể rõ ràng cảm nhận được, thẩm thấu linh hồn, rót vào hài cốt.

Long Cốt Cự Ngạc là Đại Tặc lang thang bốn chỗ, đối với mấy vương tộc cao cao tại thượng này nó vô cùng kiêng kị, nếu như không phải Khương Phàm hứa hẹn cho nó một viên Bích Ngọc Đan cấp bậc Thánh phẩm, thì bây giờ nó thật sự có khả năng quay đầu liền muốn chạy.

- Đừng hoảng hốt! Dựa lời theo ta nói, phiên dịch cho ta!

Dương Biện nhắc nhở lần nữa.

Long Cốt Cự Ngạc sâu hít một ngụm khí lạnh, không đợi đám Thái Thản Cự Viên lại tới gần liền gào thét từng tiếng, giao lưu cùng Thái Thản Cự Viên.

Đại khái chính là, tên con người này nguyện ý hợp tác với các ngươi, giúp các ngươi săn giết đám cá voi kia.

Thái Thản Cự Viên vừa đi vừa gào thét, chất vấn bọn họ là ai.

Long Cốt Cự Ngạc gầm thét giao lưu, ý tứ đại khái chính là —— tên con người này là kẻ thù với đám cá voi kia, săn giết cá voi con, cứu ra Hoàng Kim Cự Viên, bây giờ đám cá voi kia đang đuổi giết hắn, hắn nguyện ý làm mồi nhử, kích thích đám cá voi xuất hiện, tạo cơ hội cho Thái Thản Cự Viên phục sát.

Cùng lúc đó, Đại Vương cả gan, bồi Khương Qua đi tới lãnh địa Đằng Xà, nói Thái Thản Cự Viên, Bích Ngọc Long Tượng muốn phục kích đại kình ngư, hy vọng có thể mời Đằng Xà kiềm chế Lôi Bằng.

Đằng Xà và Thái Thản Cự Viên không có gặp nhau bao nhiêu, nhưng thời điểm trước đó lọt vào tiễu trừ, chính là Thái Thản Cự Viên cùng Bích Ngọc Long Tượng giết tới, mới may mắn giải vây, huống chi... Đằng Xà lại hận thấu đám người xâm nhập kia, đã có cơ hội mai phục, bọn chúng vô cùng nguyện ý phối hợp.

- Đi mau, đi mau, quá kích thích, nhanh nhanh nhanh.

Đại Vương úp sấp trên lưng Phượng Hoàng do Khương Qua biến thành, lo lắng thúc giục.

Khương Qua huy động liệt diễm cuồn cuộn, mắt che kín thân hình, chạy tới nơi ước định với Khương Phàm.

Đằng Xà Thánh Linh cảnh lại đang hoành hành trong rừng cây rậm rạp, ẩn giấu đi bóng dáng của mình, theo sát liệt diễm trên không trung.


Lúc này Dương Thiên Khuyết đã sắp hao hết tính nhẫn nại, từ lúc rời khỏi hải vực đến bây giờ đã ròng rã mười ngày, trước sau đã quét sạch vạn dặm cương vực, từ đầu đến cuối đều không thấy được bóng dáng Dương Biện.

Bọn hắn phát động đám tán tu đang thám hiểm, để đám tán tu rải tin tức, chỉ cần có thể phát hiện được Dương Biện, liền có thể đến Hải Thần đảo nhận lấy một viên chuẩn thánh đan.

Nhưng, mười ngày, vẫn không có bất kỳ người nào đến báo cáo với bọn hắn.

Bọn hắn còn truy tung qua đội ngũ của Thiên Kiếm Thần Tông, nhưng cũng không có phát hiện Dương Biện ở trong đó.

Dương Biện tựa như đã biến mất vào hư không!

- Dương Biện có thể đã rời khỏi nơi này rồi hay không?

Bằng Vương xoay quanh tại khung trời, bên trong con ngươi sắc bén mang theo tinh mang như sấm nhìn kỹ dãy núi rừng rậm.

Ánh mắt của Bằng tộc bọn chúng vô cùng sắc bén, ở mười ngàn mét trên không trung có thể quan sát trăm dặm sơn hà, bất kỳ ngọn cỏ gì bị gió thổi lay đều có thể phát giác được.

Thánh Tổ Dương gia, Dương Trấn Võ trầm giọng nói:

- Dương Biện hẳn là đã đoán được chúng ta sẽ đuổi bắt hắn, rất có thể đã rời khỏi thật xa, đến bên ngoài mấy vạn dặm tìm kiếm bảo vật, còn có một khả năng... Hắn về tới Hải Thần đảo.

Vẻ mặt Dương Thiên Khuyết rất nghiêm trọng, hắn sợ nhất chính là Dương Biện trở về Hải Thần đảo. Dù sao Dương gia cũng không phải do hắn hoàn toàn làm chủ, còn có Thánh Tổ càng tôn quý, ví dụ như vị chiến tử kia, ví dụ như Dương Trấn Võ bây giờ, lại còn có hai vị Thánh Tổ lưu thủ.


Bình luận

Truyện đang đọc