ĐAN ĐẠI CHÍ TÔN

Lúc này ở bên trong bí địa, có sáu nguyên hỏa sinh mệnh biểu tượng cho Giáo Tôn, giáo chủ, Sở Vũ, Điêu Trấn Ác, lão Hồ Vương, cùng Thiên Hồ Thánh Vương trưng bày ở trong đó.

Giáo chủ sớm đã dập tắt tại trước đó, bây giờ nguyên hỏa sinh mệnh tượng trưng cho Giáo Tôn cùng Điêu Trấn Ác cũng im ắng mà dập tắt.

Bán Thánh Sở gia đến đây xem xét quỳ gối ở bên trong bí địa, sợ đến xanh mặt lại, thân thể già nua không cầm được mà run rẩy.

Lão Hồ Vương và đám người liên tiếp đến nơi này, sau khi nhìn thấy nguyên hỏa sinh mệnh đã dập tắt bất chợt cảm thấy lạnh cả người, thậm chí có người còn kinh sợ lui hai bước.

Nguyên hỏa sinh mệnh của Giáo Tôn đã tắt?

Chẳng lẽ Giáo Tôn đã chết rồi?

Không thể nào!

Giáo Tôn là Thánh Hoàng, lại còn là chưởng khống giả tượng trưng cho tốc độ cùng thiên lôi thiên kiếp, càng có được Vạn Giới Môn.

Làm sao lại chết?

Rốt cuộc hạ giới đã xảy ra chuyện gì, các lão tổ tông hoàng đạo khác đều khoanh tay đứng nhìn sao?

Còn có lão tổ tông của Điêu gia, Điêu Trấn Ác, vậy mà cũng đã chết??

Bí địa yên tĩnh như chết, tất cả mọi người đã rơi vào sợ hãi cùng khiếp sợ khó mà tự kềm chế được.

Lúc này, nhân vật quan trọng và trưởng lão của các gia tộc tiến về cung điện xem xét đều nhao nhao chạy tới nơi này, thanh âm đều không bị khống chế mang theo từng tia từng tia run rẩy.

- Sở Phong Trần... Chết rồi...

- Đại Tư Tế... Chết rồi...

- Hạ giới, đều đã chết!

Thanh âm tuyệt vọng quanh quẩn ở bên trong bí địa, chấn động đến rất nhiều lão nhân suýt chút nữa bất tỉnh đi.

Lúc này, nơi xa truyền đến trận trận hỗn loạn, Khương Phàm cưỡi Long Cốt Cự Ngạc xông vào khu vực trung tâm hoàng thành như vào chỗ không người.

- Các vị, bây giờ có thể nói chuyện rồi? Tin tức đang khuếch tán tại Thương Huyền, cũng chắc chắn sẽ oanh động Thiên Khải. Không có Vạn Đạo Giáo Tôn chấn nhiếp Vạn Đạo hoàng thành, ở trong tất cả hoàng đạo mắt chính là một khối thịt mỡ trên thớt gỗ. Nhiều nhất ba đến năm ngày, cũng có thể là ngay hôm nay liền sẽ có hoàng đạo liên hợp lại nhào về phía Vạn Đạo hoàng thành.

- Bây giờ các ngươi có ba con đường có thể đi. Đầu tiên, nghiêm phòng tử thủ, tồn vong cùng Vạn Đạo hoàng thành, sau đó... Bị hoàng đạo bên ngoài ăn sống nuốt tươi; thứ hai, trước khi tất cả hoàng đạo kịp phản ứng, vứt bỏ hoàng thành, cầu viện Bắc Thái Đế tộc; Thứ ba, cùng ta rời khỏi, quy hàng Sí Thiên giới.

Giọng Khương Phàm rất to rõ đang quanh quẩn trong hoàng thành rộng rãi, rõ ràng truyền khắp cung điện, căn cứ, tường thành.

Bầu không khí các nơi trong hoàng thành lập tức rối loạn, Giáo Tôn chết rồi?


Vạn Đạo hoàng thành sắp xong rồi?

Không không không!

Điều đó là không thể nào!

Rốt cuộc hạ giới đã xảy ra chuyện gì?

Làm sao Giáo Tôn lại đột nhiên liền chết?

Vạn Đạo hoàng thành làm sao lại đột nhiên muốn đứng trước hủy diệt?

Đột nhiên xuất hiện đả kích, thật sự là quá lớn, không chỉ có thế hệ thanh niên không chịu nổi, mà một đời trước cũng đều tuyệt vọng đến bối rối.

- Chúng ta còn có đường thứ tư!

Lão Hồ Vương đẩy đám người ra, đi đến phía trước, thanh âm vang vọng toàn trường:

- Phái người liên hệ Bắc Thái Đế tộc! Chỉ cần trước khi Đế tộc đến, chúng ta có thể thủ vững, Vạn Đạo hoàng thành sẽ vĩnh viễn thuộc về chúng ta!

Câu nói này lập tức đề chấn bầu không khí đang hốt hoảng.


Đúng vậy, hoàng thành có pháp trận vững chắc, chỉ cần bọn hắn toàn lực hợp tác, nhất định có thể thủ vững mười ngày nửa tháng, thời gian lâu như vậy, đầy đủ để bọn hắn cầu cứu Đế tộc rồi.

Chỉ cần Đế tộc nơi đó nguyện ý nhúng tay, thậm chí có thể đưa tới tài nguyên, bọn hắn có thể tiếp tục có được toà hoàng thành này.

Lão Hồ Vương âm trầm sắc mặt, trước đó đề nghị Giáo Tôn ở chỗ này kiến tạo Không Gian pháp trận cùng Đế tộc, nếu có gì ngoài ý muốn thì cũng có thể kịp thời ứng biến, nhưng Giáo Tôn nhất định phải thủ vững cái gọi là 'Quyền chủ động', sống chết không chịu đồng ý.

Bây giờ thì tốt rồi, lão già đột nhiên chết bất đắc kỳ tử, để bọn hắn lại chờ chết.

Khương Phàm ha ha cười:

- Tuổi rất cao, nhưng vẫn còn quá ngây thơ. Nếu ta đã tới, chính là muốn hủy hoàng thành các ngươi, còn thủ vững? Còn đưa tin? Nằm mơ đi thôi!

- Ngươi vẫn không rõ tình huống. Bây giờ không phải là ngươi muốn hủy hoàng thành, mà là ngươi đã bị hãm tại hoàng thành! Thiên Hồ Thánh Vương, ta lệnh cho ngươi, lập tức giết Khương Phàm!

Lão Hồ Vương chỉ đến Thiên Hồ Thánh Vương, cao giọng thét lên ra lệnh.

- Thiên Hồ Thánh Vương, xin mời giết Khương Phàm!

- Thiên Hồ Thánh Vương, là đại thống lĩnh hoàng thành, ngài có nghĩa vụ thanh lý nguy hiểm!

- Khương Phàm là đại địch số một của Vạn Đạo Thần Giáo chúng ta, Thiên Hồ Thánh Vương, bây giờ là cơ hội tốt để ngài lập công!

- Thiên Hồ Thánh Vương, nếu như ngài giết Khương Phàm, phái người đưa đầu hắn đến Bắc Thái Đế tộc, Đế Quân đều sẽ vui mừng, nhất định thân lệnh Đế tộc bảo toàn Vạn Đạo hoàng thành chúng ta.

Các cường giả thần giáo nhao nhao hô to, kích thích Thiên Hồ Thánh Vương.

- Tỷ tỷ, các ngươi có thể bảo trụ hoàng thành nhất thời, có thể bảo trụ một thế sao? Khương Phàm kỳ thật có thể sau khi giết Vạn Đạo Giáo Tôn, dẫn người bôn tập Thiên Khải, trước khi tất cả mọi người kịp phản ứng, hủy đi nơi này. Nhưng chàng không có.

Khương Phàm càng không nhất định phải tự mình tới đây mạo hiểm, trực diện với Vạn Đạo hoàng thành. Nhưng chàng vẫn tới.

Đây đều là do ta đau khổ cầu khẩn, đưa chàng đến nơi này tự mình cho tỷ tỷ một lựa chọn, cho toàn bộ Hướng gia một lựa chọn.

Hướng Vãn Tình không để ý đến sự phản kháng của Thiên Hồ Thánh Vương, gắt gao bắt lấy tay của nàng, tiếp tục khuyên nhủ:

- Tỷ tỷ, tỷ rất rõ ràng, Hướng gia quy thuận Đế tộc sẽ là kết cục gì, tỷ càng rõ ràng hơn nếu không có Giáo Tôn Vạn Đạo hoàng thành sẽ là kết cục gì. Tỷ tỷ, thần giáo không còn nữa, thế thái đã thay đổi, tỷ nên căn cứ vào mình, căn cứ vào tương lai Hướng gia, làm một lựa chọn sáng suốt.

Lão Hồ Vương cao giọng quát tháo Thiên Hồ Thánh Vương:

- Ngươi đang làm cái gì! Còn không mau ra tay? Ta là tộc trưởng chân chính của Hướng gia, ta là sư phụ của ngươi, bây giờ ta đanh lệnh cho ngươi. Nếu như không có ta, có thể có ngươi hôm nay? Ngươi nhớ kỹ cho ta, ngươi là người, không phải súc sinh, không được làm chuyện ngu xuẩn mất hết lương tâm!

Hướng Hiên Hoàng bước về phía trước quát tháo:

- Đại thống lĩnh, muội muội của ngươi đã phản bội gia tộc, chẳng lẽ ngươi còn muốn phản bội sao? Tỷ muội các ngươi thật muốn bị đính ở bên trên Sỉ Nhục Trụ của Hướng gia sao?

Bình luận

Truyện đang đọc